Chương 588: Chỉ Ở Cùng Một Thôn
Chương 588: Chỉ Ở Cùng Một ThônChương 588: Chỉ Ở Cùng Một Thôn
Trương Thiếu Hành nhanh chóng nhặt mấy tờ giấy ở trên mặt đất lên, đưa cho Ôn Lạc: "Lúc nấy thật xin lỗi!"
"Không sao, cảm ơn." Ôn Lạc nói cảm ơn, sau đó liền rời đi.
Sau khi ba huynh đệ rời khỏi học viện.
Ôn Lương và hai người bạn cùng trường cũng rời khỏi học viện.
Nhìn thấy hết cảnh tượng lúc nãy.
Phương Văn Hoa: "Loại giấy kém như thế, học viện thật sự chẳng có mấy ai dùng! Còn bị rách nữa chứ!"
Hạ Tử Mặc: "Ngheo đến mức giấy cũng chẳng mua nổi, chuyên mua sách cũ, dứt khoát đừng đi học nữa!"
Ba huynh đệ Ôn Thuần bởi vì chuyện tặng rau xanh mà trở nên rất có danh tiếng tại học viện.
Bình thường ba người bọn họ tan học là đi về nhà, không có xe ngựa đưa đón, bình thường tan học toàn ở lại chỗ của Lâm sơn trưởng, dựa vào sự giúp đỡ của trường!
Sơn trưởng là người tốt!
Nhiều lần tặng một sọt rau xanh cho phu tử, quân áo mặc trên người lúc nào cũng là trang phục của học viện, mọi người càng cảm thấy nhà bọn họ chắc chắn rất nghèo.
Nghĩ đến Phương phu tử mỗi lần nhận được rau xanh thì biểu cảm đều cực kỳ vui vẻ, đúng là khó xử cho Phương phu tử!
Hạ Tử Mặc đè nén sự ghen tị trong lòng hỏi: 'Ôn Lượng, cậu và ba huynh đệ tặng rau xanh kia có cùng họ Ôn, các huynh có quan hệ gì không? Nhà bọn họ nghèo tới mức chỉ có thể tặng rau xanh thật sao?"
"Chỉ ở cùng một thôn, nhưng mà ta rất ít khi quay về thôn, ngày nào cũng phải đi học, không biết quá nhiều nên cũng không gặp mặt quá nhiều”.
Người nghèo đúng là thật keo kiệt, ngay cả loại giấy tốt cũng không nỡ chi bạc mua.
Ôn Lượng tự cho mình là thanh cao, lòng tự trọng cực cao, ở trong học viện chẳng bao giờ quan tâm ngó ngàng gì đến ba huynh đệ Ôn Thuần, bình thường toàn giả vờ không quen biết.
Tuy rằng Quách Thiến Ni bảo hắn ta giao lưu nói chuyện với ba huynh đệ Ôn Thuần nhiều một chút, nhưng mà hắn ta không thể hạ thấp cái tôi được.
Rõ ràng người kém hơn mình rất nhiều lại đột nhiên cái gì cũng tốt hơn mình!
Hắn chịu không nổi!
Đời này không thể ninh bo bọn hol
Hơn nữa, hai ngày trước mẹ ở kinh thành viết thư gửi về, Ôn Uyển trở thành người của đại hoàng tôn, còn đang mang cốt nhục của đại hoàng tôn, đại hoàng phi yêu thương Ôn Uyển như con gái ruột!
Sau này hắn sẽ trở thành cậu của từng hoàng tôn, hắn càng không cần phải bắt chuyện với bọn hol
Từ đây về sau Quách Thiến Ni cũng không còn nhắc hắn nhớ phải tạo mối quan hệ tốt với ba huynh đệ Ôn Thuần nữa.
Gần đây cả nhà cha vợ đối xử với hắn cũng càng thêm khách khít
"Ngày ấy tôi thấy Phương phu tử lớp bên cạnh đề cử Ôn Thuần và Ôn Hậu, báo danh cho bọn họ tham gia kỳ thi mùa thu.”
Ôn Lượng nghe xong, nhấp nhấp miệng, mới học được hơn nửa năm đã tham gia khoa cử?
Không sợ bị đả kích đến mức thương tích đầy mình?
Phương Văn Hoa: "Chắc hẳn phu tử muốn cho bọn họ tham gia thi thử để học hỏi thêm." Hạ Tử Mặc lắc lắc đầu: "Học hỏi thêm, cũng quá sớm rồi! Chắc hẳn mượn cuộc thi này để đả kích bọn họ, để bọn họ thức thời mà thôi học!"
Ôn Lượng nhấp miệng: "Ai biết, nói không chừng người ta là Văn Khúc Tinh chuyển thết Phu tử cảm thấy bọn họ có thể thi đậu tú tài thì sao!"
Ba người vừa đi vừa nói, bước ra khỏi học viện.
Xe ngựa đã chờ sẵn ở ngoài cửa, Quách Thiến Ni vén mành xe ngựa lên nhìn thấy Ôn Lượng, cười nói: "Tướng công!"
Xinh đẹp động lòng người!
Quách Thiến Ni có vẻ ngoài xinh đẹp, lại là con gái của phu tử trong học viện, tri thư hiểu lễ, tiểu thư khuê các, Phương Văn Hoa và Hạ Tử Mặc nhìn Ôn Lượng đầy hâm mộ.
Không chỉ có hai người hâm mộ.
Rất nhiều học sinh trong học viện cũng hâm mộ, cưới một cô gái nhan sắc như ngọc, hồng tụ thêm hương là một chuyện hạnh phúc tốt đẹp cỡ nào chứ.
Ôn Lượng rất thích cảm giác này, hắn cười nói với bạn cùng trường: "Nương tử của tôi đến đón rồi, cáo từ!"
Sau khi Ôn Lượng lên xe, Quách Thiến Ni cười nói: "Tướng công, đại muội ở kinh thành gửi về cho chàng một vài tư liệu, chắc hẳn có tác dụng cho khoa cử của chàng."