Chương 590: Chơi Tới Quên Cả Trời Đất
Chương 590: Chơi Tới Quên Cả Trời ĐấtChương 590: Chơi Tới Quên Cả Trời Đất
Những ngày tiếp theo, Bát công chúa ở nhà Ôn Noãn quả thực giống như cá gặp nước.
Lên núi hái nấm, đào trứng chim, xuống sông bắt cá tôm, xuống đất trồng rau, ra ruộng nhổ cỏ, vào đất trông rau bắt sâu cho gà con ăn, dùng gà mái đi ấp trứng vịt, hái lá dâu cho tằm ăn, cắt cỏ chăn trâu... vv.
Đối với Bát công chúa mà nói, thứ gì cũng đều mới lạ, chơi rất vui, nàng chơi đến quên đất quên trời.
Khi tâm trạng tốt thì đi theo mọi người luyện võ, có khi ngẫu nhiên cao hứng: Cùng với Ôn Hinh cùng nhau làm bánh mì, đi với Ôn Noãn đến xưởng làm giấy làm đủ loại giấy.
Có đôi khi sẽ cùng Ôn Gia Mỹ đi xưởng gốm sứ chơi gốm sứ.
Hoặc là đi theo Ôn Noãn đến cửa hàng của Ôn Gia Tường học đan một số hộp đựng đồ ăn có hình dạng đẹp mắt, rổ, giỏ rau để đặt ở tửu lầu.
Mỗi ngày chơi mỗi thứ không lặp lại nhau!
Lương Tử Vận biết Bát công chúa tới nhà Ôn Noãn chơi, nàng cũng không nhịn được chạy tới, hai người ở bên nhau, sinh hoạt quả thực quá phong phú.
Giống như lời Bát công chúa nói: Mười mấy năm nay sống quá uổng phí! Hôm nay cuối cùng cũng hiểu rõ cái gì gọi là cuộc sống nhiều vẻ nhiều màu!"
Ăn được, ngủ ngon, chơi vui, những ngày tiêu dao sung sướng như vậy rất nhanh đã vượt qua hơn một tháng, gần hai tháng.
Mà trong lúc này, xưởng gốm sứ của nhà Ôn Noãn khai trương, khai trương ở phố gốm sứ Tĩnh Phúc.
Sau gần ba tháng luyện tập, những người trong xưởng làm giấy cuối cùng cũng đã thành thạo một số loại giấy chất lượng.
Có thể đạt đến yêu cầu của Ôn Noãn, nhắm hai mắt đều có thể làm ra một tờ giấy trắng!
Vào ngày này, Nạp Lan Cẩn Niên và Ôn Noãn cùng nhau tới xưởng làm giấy.
Nạp Lan Cẩn Niên nhìn các loại giấy khác nhau gật đầu: "Mỗi loại giấy tốt nhất cho tôi một phần."
"Ừ" Ôn Noãn làm người nhặt một phần giấy tới.
Bát công chúa không kìm được cảm thán lần nữa: "Noãn Noãn, sao cái gì cô cũng biết thế?!"
Có thể làm ra nhiều chủng loại giấy khác nhau như vậy!
"Sinh hoạt yêu cầu!"
Bát công chúa nghe xong lại cảm thấy Ôn Noãn nói chính là do sinh hoạt ép buộc.
Giống như bản thân nàng, công chúa hoàng gia không lo không nghĩ, đâu cần phải học những bản lĩnh sinh tôn này chứ!
Haizz, Noan Noãn quá đáng thương!
"Đi thôi!" Nạp Lan Cẩn Niên lạnh nhạt nói.
Nạp Lan Cẩn Niên còn có việc, ba người chỉ ở xưởng làm giấy nghỉ ngơi trong chốc lát liền rời đi.
Trước khi lên xe ngựa, Bát công chúa vô cùng thức thời nói: "Ta cưỡi ngựa, vừa lúc có thể nhìn xem phong cảnh thôn quê."
Vì vậy, Nạp Lan Cẩn Niên và Ôn Noãn lên xe ngựa.
Trong xe ngựa.
Nạp Lan Cẩn Niên rót cho Ôn Noãn một ly trà: "Cô định giá bốn loại giấy này ra, sau đó tôi sẽ báo lên. Về sau một nửa giấy mà triều đình và toàn bộ nha môn sử dụng chính là bốn loại giấy này." Ôn Noãn nghe được lời này thì cười nói: "Được, chắc chắn sẽ là giá tốt nhất! Quen biết với người giàu có đúng là quá tốt!"
Giấy còn chưa được sản xuất với số lượng lớn mà đã nhận được đơn đặt hàng khổng lồ.
Đối với việc tiêu thụ giấy ở xưởng giấy, Ôn Noãn tính toán làm Hạ Bình đi đến các thư viện ở huyện và trấn trong Giang Hoài phủ mở rộng lại đến nơi khác.
Nàng còn tính toán mở một cửa hàng ở phố Tĩnh Phúc để bán sỉ và bán lẻ.
Gian cửa hàng kia cũng đã trang hoàng xong rôi.
"Người giàu có sao?" Nạp Lan Cẩn Niên không rõ nguyên do.
Ôn Noãn: "Chính là một người vô cùng giàu có!"
"Ừm, không tính giàu lắm, nhưng ít nhất đời này cô và tôi cùng nhau tiêu xài cũng không hết. Cô cứ yên tâm!"
Ôn Noãn: "..."
"Hai ngày nữa chúng ta cùng nhau đi đến huyện Ninh Viễn một chuyến nhé? Nơi đó có một nơi hẳn là thích hợp để xây xưởng làm giấy."
"Được!" Nàng nhất định sẽ thúc đẩy nền kinh tế của huyện Ninh Viễn! Sau đó mỗi năm không cần làm gì cả là đã có một khoản thu vào vô cùng lớn.
Nghĩ thôi cũng cảm thấy cuộc sống này quá hạnh phúc mỹ mãn!
Nạp Lan Cẩn Niên thấy nàng sảng khoái đồng ý như vậy, khóe miệng khẽ nhếch: "Qua Tết Trung Thu liền xuất phát."