Chương 643: Quận Chúa Đến
Chương 643: Quận Chúa ĐếnChương 643: Quận Chúa Đến
Ôn Lượng vốn không muốn quay về thôn, nhưng mà Ôn Hậu khinh người quá đáng, không xem tôn trưởng là gì!
Thế mà còn đánh hắn!
Có những thứ có thể chịu đựng được, nhưng có những thứ không th人l
Hắn trở về nhà cũ, ở trước mặt ông Ôn cùng Chu thị, đem chuyện Ôn Hậu đã đánh hắn như thế nào kể ra.
Tiểu Chu thị đau lòng vừa lau nước mắt vừa bôi thuốc cho Ôn Lượng.
Chu thị thấy cháu trai trưởng của mình bị đánh thành đầu heo, cũng đau lòng vô cùng: "Cái thứ lòng dạ đen tối! Ngay cả huynh trưởng của mình mà cũng dám đánh! Quả thật chính là thiên lý khó dung! Ông trời khi nào mở mắt vậy! Sao không đánh một đạo thiên lôi xuống đánh chết bọn họ đi! Cả một nhà đều mang theo lòng lang dạ sói!"
"Lão gia tử, ông mặc kệ không quan tâm sao! Lượng nhỉ còn phải thi Trạng nguyên nữa! Nếu đánh gấy tay, bị hủy dung, thì làm sao có thể thi?"
Ôn Gia Phú tức giận đến ruột cũng rút, lục phủ ngũ tạng như bốc khói: "Cha! Cả nhà lão tứ thật là không ra gì Hậu nhi quả thật quá vô sỉ! Bọn họ đã không đem huynh trưởng như con để vào mắt, nên cũng không đem trưởng tôn của đại phòng là Lượng nhi bỏ vào mắt! Từ xưa đến nay huynh trưởng như cha, có phải bọn họ cũng không tôn trọng đạo lý này không?! Cha, người thân là người đứng đầu, nếu không dạy dỗ nhà lão tứ một chút, dạy dỗ Hậu nhi một chút, thì sau này bọn họ còn có thể lật trời luôn đấy!"
Ôn Ngọc cười lạnh: "Đã sớm lật trời rồi! Bọn họ có bao giờ đem cả nhà chúng ta bỏ vào mắt đâu, kể cả ông nội cũng vậy! Đều do ông nội nuông chiều bọn họ khiến bọn họ không tôn trọng người trên!"
"Cha, việc này không thể bỏ qua như vậy! Uyển nhi hiện tại cũng đã mang thai tằng tôn tử của Hoàng thượng, Lượng nhi chính là cậu của tằng tôn của Hoàng thượng!"
Ôn Gia Phú nghĩ rằng tương lai mình sẽ là quốc cữu, nhưng cuối cùng vẫn không dám nói nên sửa lời: "Làm sao có thể để người ta ức hiếp như vậy! Cha không thể không lấy lại công bằng cho Lượng nhi! Khi Lượng nhi đến trường thi, đã luôn nói sẽ kiếm cho ông nội một chức vị là bá gia, Uyển nhi cũng nói chờ nàng hạ sinh Lân nhị, khi Hoàng thượng ban thưởng sẽ xin cho cha một tước vị nữa!"
Chu thị: "Ông xem trưởng tôn tử và trưởng tôn nữ đều có hiếu với ông! Ông cũng đừng phụ bạc tấm lòng của tụi nhỏ!"
Ông Ôn nhìn cháu trai trưởng bị đánh thành giống như đầu heo, căn bản không thể nhìn ra dáng vẻ ban đầu thì cũng cực kỳ đau lòng: "Để tôi đi hỏi Hậu nhi một chút xem đã xảy ra chuyện gì!"
Ông đã nhường nhịn đủ kiểu, cả nhà lão tứ còn muốn thế nào?
Ông Ôn còn chưa đi ra khỏi cửa sân, Ôn Noãn đã đến trước một bước.
Ôn Noãn dẫn theo Hoa ma ma cùng nhau đánh tới!
Bàn về vả miệng, đe dọa thì không ai vượt qua Hoa ma ma đâu!
Hoa ma ma ở ngoài cửa nhà cũ lớn tiếng nói: "Quận chúa đến!"
Một tiếng quận chúa vang vọng cả thôn đang lượn lờ khói bếp.
Có kịch vui để xeml
Thôn dân đang ăn cơm cũng tự nhảy ra ba chữ này trong đầu trước tiên.
Sau đó mọi người không hẹn mà cùng lập tức cầm theo chén cơm trong tay chạy ra ngoài nhal
Bước chân của ông Ôn vừa bước ra khỏi nhà, quận chúa đến?
Trận trượng lớn như vậy, đây là phải dập đầu hành lễ!
Ông lùi chân về, có chút sợ hãi! Chu thị đang hùng hùng hổ hổ cũng lập tức im bặt.
Mấy người của nhà cũ nháy mắt hoàn toàn im lặng!
Đúng rồi, Noãn nhi hiện tại đã là quận chual
Ôn Ngọc nghĩ đến cái gì mà lạnh run: "Tiện nhân kia lớn tiếng gọi quận chúa giá lâm là muốn làm gì? Nàng sẽ không phải muốn chúng ta hành lễ với nàng đi?"
Mọi người đều rơi vào trâm mặc.
Sau một lúc lâu.
Chu thị: 'Quả thật khinh người quá đáng! Lão nhân, ông lên đi!"
Ông Ôn: "..."