Chương 856: Thủy Đào Mật
Chương 856: Thủy Đào MậtChương 856: Thủy Đào Mật
Ôn Noãn gọi một tiếng thím, rồi lại gọi một tiếng đại thẩm khiến cho Đàm Thi Uyển và Quách Minh Diễm tức giận gần chết.
Mà những phu nhân khác cũng nhân cơ hội này bỏ ngân phiếu cầm đến vào trong rổ.
Sau khi thương lượng bọn họ đã thống nhất, nhất trí quyên góp năm ngàn lượng.
Không mang đủ ngân phiếu thì hỏi mượn những người khác.
Ôn Noãn tính toán một chút, mỗi người năm ngàn lượng, chỗ này có hơn hai mươi người, là khoảng tầm mười mấy vạn lượng.
Hoàng Hậu thấy một xấp ngân phiếu hơi mỏng mà mọi người chồng ở trong rổ, sắc mặt có hơi khó coi.
Vốn dĩ bà ta dự tính lần này có thể gom góp được 50 - 60 vạn lượng.
Lại bị quận chúa Tuệ An phá hủy!
Việc đã đến nước này, hy vọng bên chỗ Đại hoàng tử có thể gom góp được nhiều bạc hơn chút.
Trong lòng Hoàng Hậu không vui, nhưng mặt ngoài vẫn cười nói: "Mọi người có tâm, những bá tánh đang chịu khổ nạn chắc chắn sẽ rất biết ơn mọi người, nhờ có sự giúp đỡ của mọi người. Chắc chắn bọn họ có thể thoát khỏi cảnh nghèo đói."
Mọi người ai cũng nở nụ cười gượng ép, còn trái tim thì đang nhỏ máu!
Năm ngàn lượng, số bạc đủ để tổ chức yến tiệc cả nửa năm!
Nhưng mà rất nhiều người vẫn ra vẻ hào phóng như cũ nói:
"Có thể giúp được những bá tánh đó là tốt rồi, chỉ mong sau này Nạp Lan quốc chúng ta quốc thái dân an."
"Chỉ là chút sức lực nho nhỏ, hy vọng có thể giúp đỡ được những bá tánh đang phải chịu khổ ngoài kia."
"Quốc gia đang gặp nạn, ai ai cũng phải có trách nhiệm. Đây là chuyện đương nhiên."...
Sau khi mọi người ta một lời ngươi một ngữ nói một đống lời hay xong, Hoàng Hậu cười nói: "Được rồi, ngồi cả nửa ngày chắc mọi người đã đói bụng rồi đúng không? Ăn chút gì đi. Những điểm tâm trên bàn là đầu bếp trong phủ Tiểu Ngũ chuẩn bị tỉ mỉ. Phải tốn một số tiền rất lớn mới mời được vị đầu bếp đến từ Nam Cương quốc này về đây! Còn những loại trái cây đó cũng rất tươi ngon, đặc biệt là loại đào mật kia, mới vừa được hái xuống!"
"Số đào mật này là do đứa nhỏ Trịnh Dương tự hái trong hậu viện của phủ, vườn đào mật phát triển rất tốt, quả vừa to lại vừa ngọt, hơn nữa mỗi năm chín khá sớm! Năm nào bổn cung mỗi ngày dù sáng trưa chiều tối gì cũng phải ăn một trái, mới thấy thoải mái".
Lúc này nguyên Ngũ công chúa cũng mở miệng nói: 'Ăn đào đẹp người, ăn nhiều một chút cũng không saol Mời, mọi người nếm thử loại đào mật vừa ngọt vừa nhiều nước, hơn nữa còn rất thơm này! Nếu thích thì đến lúc đó hái vài trái mang ve phủ."
Đào mật ở trên bàn, quả nào quả nấy còn bự hơn cả nắm tay của một người đàn ông, tươi ngon mọng nước, hồng hồng bắt mắt, khiến người khác thèm đến mức chảy nước miếng.
Có quả được rửa sạch sẽ rồi bày biện khéo léo, có quả đã được cắt sẵn đặt trên bàn.
Mọi người ngồi ở chỗ đó, đã sớm ngửi được mùi hương ngọt ngào nhàn nhạt của đào mật.
Mọi người dũng rĩa xiên một miếng bỏ vào miệng.
"Thời tiết này lại có thể có được quả đào mật chính đúng là khó có được!"
"Ừ, rất thơm ngọt! Có thể so sánh với loại mật đào dưỡng sinhI"
"Ăn ngonl"... Nguyên ngũ công chúa nghe xong thì cười nói: "Mọi người thích thì ăn nhiều một chút, chút nữa ta dẫn mọi người đến rừng đào, mọi người hái vài quả mang về. Ăn đào mật đẹp người!"
Ôn Noãn cũng cảm thấy quả đào mật này trông khá ngon.
Nhìn vẻ ngoài cũng không khác đào mật dưỡng sinh là mấy.
Nàng duỗi tay định cam một quả lên nhìn xem, nhưng mà vừa chạm tay vào, lòng bàn tay nóng lên, mây tía bắt đầu tỉnh lọc quả đào mật này dù nàng không cố tình điều động.
Dưới tác dụng của mây tía, Ôn Noãn có thể nhìn thấy có khói đen phát ra từ quả đào mật này.
Làn khói đen đó khiến người khác không thoải mái.
Ôn Noãn: "..."
Có chuyện gì đây?
Cho dù khi tinh lọc độc tố, thì Ôn Noãn cũng chưa từng nhìn thấy khói đen.
Làn khói đen này khiến nàng có cảm giác sởn tóc gáy.
Không phải độc!
Dường như Đại Hôi cảm nhận được điều gì đó, nó hướng nửa thân về phía trước rồi nhảy ào tới, nhanh chóng vươn móng vuốt ra, cào một phát!
Trực tiếp cào văng quả đào mật trong tay Ôn Noan.
Ôn Noãn: "..."