Nữ Chính Từ Trong Sách Chạy Ra Ngoài ( Dịch)

Chương 115 - Chương 115: Cô Gái Của Thế Giới Này (1)

Chương 115: Cô gái của thế giới này (1) Chương 115: Cô gái của thế giới này (1)Chương 115: Cô gái của thế giới này (1)

"Cocacola, bỏng ngô... ừm, trứng gà cũng lấy một phần, có chút đói."

Sở Qua giống như kim kê độc lập đứng trước quầy của rạp chiếu phim mua đồ, Thu Vô Tế thì xụ mặt đứng ở bên cạnh chờ.

Thôi thì nể mặt những thứ hắn mua, thường thì sẽ rất ngon.

Còn giả vờ kim kê độc lập gì chứ, Kim Chung Tráo của ngươi đã luyện đến mức này thì còn đau gì chứ, hừ.

Cái Sở Qua đau là ở trong lòng, nước mắt đã sắp chảy ra... sau khi rời khỏi nhà ma, phản tỉnh bản thân một chút, thiếu chút nữa thì tát cho bản thân mười cái bạt tai. Tốt xấu gì cũng là xuất thân từ một tay viết lách văn hậu cung, những nam chính dưới ngòi bút của mình giỏi giang biết bao nhiêu! Đến phiên bản thân mình tại sao lại cứng nhắc như vậy được chứ...

Nếu như là lúc viết truyện, thì nam chính phải biểu hiện như thế nào đây?

€ó lẽ là dùng ánh mắt thâm tình cúi đầu nhìn vào đôi mắt của nàng, ôn nhu nói: "Bất luận nguy hiểm là thật hay giả, †a cũng sẽ che chở cho nàng."

Hoặc là đổi vai một tổng tài bá đạo cũng được: "Đây là việc của nam nhân."

Đây quả thực là một sự đối mặt có thể phối thêm nhạc nền, vậy mà hắn lại bỏ lỡ như thế.

Cho nên đừng nghĩ sẽ học theo sách, bởi vì viết sách cũng chỉ là viết thôi, đến phiên mình lâm trận thì không được, xong việc rồi mới tỉnh ngộ thì có đếch dùng gì chứ hu hu hu.

Chim cánh cụt béo rơi lệ.

Sở Qua chen qua đám người đi tìm Thu Vô Tế, rất vui vẻ đưa tất cả những thứ đó cho nàng: "Có đói bụng không, ăn chút đi?"

Thu Vô Tế nhìn cái chân chó kia của hắn vừa giận vừa buồn cười, lại nói hắn không phải là tay sát gái đương nhiên là chuyện tốt, phải lẽ phải giỏi giang như những nam chính dưới ngòi bút của hắn hay sao? Vậy sẽ không phải là đạp chân nữa, mà là một cái tát dính thẳng vào mặt hắn.

Nhìn xung quanh, rất nhiều người đều ăn món bắp rang này, Thu Vô Tế cũng rất chờ đợi, cảm thấy đây chắc chắn là mỹ thực nhân gian, kết quả sau khi ăn thử một viên thì cảm thấy rất bình thường.

"Cái thứ này cũng bình thường thôi, không ngon bằng mấy món trước đây ngươi chọn, tại sao lại nhiều người ăn như vậy chứ?"

"ummm... xem phim mà ăn bắp rang chính là tiêu chuẩn nhất, ta cũng không biết vì sao, thậm chí có phim còn cho ra đời từ chuyên dụng gọi là phim bắp rang."

"Cái này..." Thu Vô Tế liền coi như nhập gia tùy tục, dùng cánh tay đang ôm bó hoa hồng kia ôm lấy túi bắp rang, còn tay kia thì móc bắp rang mà ăn.

Phim sắp mở màn, những người phía sau xô lên, Thu Vô Tế không dùng pháp lực hộ thân, ngược lại bị người ta chen đến nỗi hơi lảo đảo một chút, nhưng trước tiên dùng pháp lực che lấy hoa hồng, rất nhanh lại phát hiện bản thân va vào một bộ ngực ấm áp.

Ngẩng đầu nhìn lên, Sở Qua cả người ôm chằm lấy nàng, ngay cả Kim Chung Tráo cũng đã vận dụng, đứng đó vững như tùng bách.

Lúc này cũng đang cúi đầu nhìn nàng, ôn nhu nói: "Bất luận..."

"Câm miệng." Thu Vô Tế tức giận nói: "Nếu như ngươi dám bắt chước nhân vật chính trong bộ sách kia, ta sẽ đánh chết ngươi."

Sở Qua: "...

Sở Qua cảm thấy hạnh phúc đến tận đáy lòng, nhanh chóng cầm lấy bàn tay không kia của Thu Vô Tế: "Người quá đông, cẩn thận coi chừng bị tách ra."

Thu Vô Tế cúi đầu nhìn bàn tay, cũng không nói cái gì.

Bên trong biển người cuồn cuộn, hai người kề sát vào nhau, tay nắm tay theo dòng người tiến lên, nữ tông chủ tu tiên kia không hề vận dụng pháp thuật nào để hộ thân, cái duy nhất mà nàng bảo vệ chính là những đóa hồng trong tay.

"Mắt kính này là sao? Ta không cần đeo kính."

"Để xem 3D, sẽ khiến ngươi có cảm giác như thật vậy, ý nghĩa lớn nhất khi đến rạp xem phim phần lớn là nằm ở đây, phim trên vi tính không có hiệu quả này, ơ hình như cũng có, nhưng phải mua thêm thiết bị..."

Phải không... Thu Vô Tế ngược lại cảm thấy cái ý nghĩa này cũng không phải là quá lớn.

Bao gồm cả đáp án của những người khác trả lời trên internet "Tại sao phải đến rạp chiếu phim”, cái gì âm thanh sống động, rất có không khí, rất có cảm giác a, đều không có ý nghĩa gì.

Ý nghĩa chân chính là... trong ánh sáng mờ mờ ảo ảo này, ở cái hàng cuối cùng hẻo lánh kia, mơ hồ cho người ta cái cảm giác giống như trong phòng tối vậy, dường như có thứ gì đó muốn phát sinh trong lòng, tim đập rất nhanh.

Tay của hắn còn đang cầm, nắm đến bây giờ còn chưa chịu buông ra, có thể cảm nhận được trong lòng bàn tay hắn cũng có chút mồ hôi, mới phát giác thì ra hắn cũng rất khẩn trương, tim đập còn nhanh hơn.

Hắn đang suy nghĩ gì vậy?

Tóm lại chắc chắn là không phải đang xem phim.

Những hình ảnh trong phim kia, có lẽ một cái cũng không nhập vào đầu hai người được.

Ngược lại càng giống cái ngày kia, cái không khí lả lướt trong hộp đêm đó, hai người trốn trong chỗ ngồi ở góc dành cho tình nhân kia, sự kiều diễm của giờ khắc đó.

Kỳ thực đây cũng chỉ là bản nhái của thời khắc kia mà thôi, chẳng trách đàn ông vẫn cứ thích mới bạn gái đi xem phim...

Thu Vô Tế nghĩ đến đây cũng liền trở nên điềm tỉnh, sóng gió gì mà bổn tông chủ ta chưa gặp qua?
Bình Luận (0)
Comment