Chương 116: Cô gái của thế giới này (2)
Chương 116: Cô gái của thế giới này (2)Chương 116: Cô gái của thế giới này (2)
Thu Vô Tế liếc mắt nhìn lén Sở Qua, bắp rang và trứng gà đang đặt ở giữa hai người, nắm tay như vậy không dễ lấy a... nàng nghĩ nghĩ, liền gác hoa hồng lên đầu gối, bàn tay còn lại nhẹ nhàng đưa qua bên kia, lấy một cái trứng gà nhanh chóng ném vào trong miệng, cái này còn chưa ăn qua đấy...
Ừm, cái này cũng ngon thật nha, ngon hơn bắp rang bơ!
Nàng lại lặng lẽ lấy cocacola, hút hút.
Dư quang nên khóe mắt Sở Qua đều đã thấy tất cả, có cảm giác dở khóc dở cười.
Bản thân mình thì khẩn trưởng ngồi đờ ra lấy, chẳng dám nhúc nhích, nàng ngược lại đúng là mở lòng, nên ăn thì ăn, nên uống thì uống.
Phim của đêm thất tịch, chắc chắn là phim tình cảm chiếm đa số, bên trong màn ảnh không ngoài dự liệu cũng có cảnh hôn hít, không khí trong rạp chiếu phim trở nên có chút kỳ lạ- kỳ thực cái nụ hôn nhẹ này cũng không hung tàn bằng bình thường xem trong phim truyền hình kia, nhưng đôi tình nhân đang ngồi bên cạnh Sở Qua kia lại bất giác mà ngồi tựa vào nhau, cô gái vùi đầu vào trong ngực của chàng trai kia, còn chàng trai ngay lập tức cúi đầu tìm môi của cô ta.
Làm gì có chuyện nhìn thấy cảnh không hợp với trẻ con mà không cầm lòng được chứ, có vẻ như các ngươi từ sớm đã mong đợi cái màn này rồi cơ mà, chỉ là cho đôi bên một cái cớ mà thôi.
Lén nhìn Thu Vô Tế, Thu Vô Tế đeo kính 3D mắt nhìn màn hình, vừa nhìn vừa hút cocacola, bức tranh này đối với nàng, đã không còn chút tính sát thương nào.
Ngươi phải chăng cũng đang cần một cái cớ như vậy? Trong lòng Sở Qua thâm nghĩ.
Thế là hắn trở nên can đảm, giật giật đầu ngón tay út của bàn tay đang nắm, lặng lẽ ngoéo ngoéo vào lòng bàn †ay của Thu Vô Tế.
Động tác hút cocacola của Thu Vô Tế có hơi dừng lại, ngọc thủ thon dài dường như có chút đáp trả.
"Ngao-aaa”
Âm thanh thảm thiết còn đang bị ức chế kia, khiến cho đôi tình nhân ngồi bên cạnh ngồi ngay ngắn trở lại, liếc mắt nhìn Sở Qua, chỉ thấy hắn ôm lấy tay mình, cong queo như con tôm vậy.
Có lẽ đây là chiến quả duy nhất của lần thăm dò tấn công thảm bại mà quay về này, chính là quấy rối một đôi cẩu nam nữ khác đang cắn nhau sao?
Sở Qua lệ rơi đầy mặt.
"Bộ phim hôm nay không tệ."
Bộ phim hai tiếng đồng hồ đã hết, sau khi mọi người từ từ tản ra, con đường từ từ trở nên lạnh lẽo, đều là từng đôi tình nhân nắm tay nhau mà đi, lưu luyến không rời.
Thu Vô Tế nhìn theo một cô gái đang ngồi phía sau xe đạp của một thanh niên, ôm lấy eo của anh ta, tựa trên lưng của anh ta, gió đêm thổi tung bay mái tóc dài của cô gái, nụ cười rất ngọt ngào.
Cũng không biết là nàng nói phim không tệ, hay là nội dung trong phim đây, hay là cảnh tượng ở trước mắt.
Dù sao Sở Qua cũng không biết bộ phim đang nói về cái gì, thậm chí nam nữ chính khuôn mặt ra sao cũng không để ý, mà cảnh tượng trước mắt này hắn chỉ cảm thấy giống như một con chó đang bị ngược đãi.
Tất cả mọi người đều là một nam một nữ đêm thất tịch đi xem phim, người khác thì âu yếm nhau, nói không chừng một lát nữa họ sẽ kéo nhau đi khách sạn đây, còn ta đến bây giờ ngay cả cái Xương tay còn đang đau đây này.
Đang bộ mặt táo bón, thì nghe Thu Vô Tế thấp giọng hỏi: "Cái xe đạp này... ngươi biết đạp chứ?”
Sở Qua giật mình, ánh mắt lập tức sáng lên: "Biết! Đương nhiên là biết!"
Xe đạp vốn không thể lôi kéo người, vậy mà không thể không thừa nhận những thương gia này đặc biệt có đầu óc, từ trong rạp chiếu phim bước ra không bao xa liền có dịch vụ cho thuê xe đạp.
Vả lại còn cung cấp cho thuê xe cả đêm, để cho người ta ngày mai trả lại.
Lão chủ tiệm nháy mắt nhìn đôi nam nữ trước mắt mình, lộ ra nụ cười mập mờ: "Một đêm 99 đồng, chúc hai người thiên trường địa cửu."
Sở Qua nhìn cái xe rách, cho dù có mua đi nữa cũng không đáng 99 đồng, nhưng vẫn cực kỳ vừa ý với câu chúc này.
Bởi vì Thu Vô Tế không hề phản bác.
Nghĩ lại trước đó lúc cô bé bán hoa kia nàng cũng không phản bác... có lẽ đã bị người ta hiểu lầm quen rồi, cho nên nàng cũng chẳng buồn bác bỏ hay sao?
Tóm lại Sở Qua đột nhiên cảm thấy tay không đau nữa, vui sướng hài lòng đeo lên xe đạp: "Đi thôi, phụ thân sẽ đưa ngươi đi lãnh hội cảnh đêm bên bờ sông, rất đẹp."
Thu Vô Tế cũng không đáp lời, bắt chước cô gái kia ngồi lên yên sau.
Xe đạp lao vùn vụt bên bờ sông, gió sông phần phật thổi qua, thổi đến nỗi tóc tai Thu Vô Tế bay bay che kín cả hai gò má.
Nàng cũng chẳng buồn vuốt tóc, ngẩng đầu nhìn ngân hà trên bầu trời kia, lại cúi đầu khẽ ngửi những đóa hồng trong tay.
Đây là những thứ mà các cô gái ở thế giới này nên trải nghiêm hay sao?
Nếu như phía sau lưng Sở Qua có đôi mắt, rất có thể sẽ nhìn thấy, khóe miệng Thu Vô Tế từ đầu đến cuối đều có ý cười, đẹp đến nỗi dường như không còn thuộc về nhân gian này nữa.