Chương 152: Tên của con ở đây rồi (2)
Chương 152: Tên của con ở đây rồi (2)Chương 152: Tên của con ở đây rồi (2)
Sở Qua lắc đầu, không nghĩ đến những chuyện phiền phức này nữa, quay đầu gửi liên kết cho Thu Vô Tế: "Đồ tốt, nàng nghiên cứu một chút đi."
Thu Vô Tế vô thức cho rằng hẳn lái xe, điểm vào nhìn rất hài lòng nói: "Đồ đệ ngoan hiếu thuận."
"Ai là đồ đệ của ai hả." Sở Qua tức giận nói: "Chí ít là chuyện này, ta là sư phụ."
"Được được, sư phụ."
Sở Qua: "..."
Thu Vô Tế không để ý đến hắn, vui vẻ nhìn liên kết.
Sau khi mở ra đôi mắt lại xoay tròn.
Trong liên kết sao lại còn có nhiều liên kết như vậy chứ...
Nhiều thì coi như xong rồi, Thu tông chủ tuỳ tiện xem bản đạo kinh còn nhiều hơn.
Nhưng mà tuỳ tiện mở ra mấy liên kết xem thử, có cách nói vân là tương phản - lấy đê cương mà nói, có người nói cần phải làm đề cương thậm chí cần phải làm một đề cương tỉ mỉ, có người nói không cần thứ này hạn chế tư duy của họ.
Cái này nghe ai đây?
Sáng thế quả nhiên khó làm a... Thu Vô Tế suy nghĩ, dứt khoát không xem, dù sao những người này cũng không phải sáng thế.
Không bằng mình mở một file trực tiếp viết luôn. ...
Thu Vô Tế bắt đầu viết sách. Sáng sớm ngày hôm sau, Sở Qua đánh răng, liếc mắt nhìn qua, rồi lại đổi một góc độ khác liếc nhìn.
Thu Vô Tế ngồi ở trước máy vi tính, nghiêm mặt nhìn một file văn bản chỉ viết được ba dòng, nghiến răng nói: "Ngươi còn ở đây đi tới đi lui, ta sẽ ném ngươi từ trên lâu xuống."
"Không, không, tên của nhân vật chính này không tệ a, gọi là Chủ Giác (nhân vật chính."
"Nhất thời không nghĩ ra tên thế nào! Tình tiết tạm thời viết trước, đợi lát nữa sẽ nghĩ tên."
Sở Qua chớp chớp đôi mắtn ói: "Họ Sở thì thế nào, họ này rất phiêu dật đất, họ lớn của tiểu thuyết, đa số là nhân vật chính”
"Không thấy Sở Qua ngươi có bao nhiêu phiêu dật." "Ta cái này không được, thế nhưng có cái khác rất tốt, Sở Lưu Hương chẳng hạn..."
Thu Vô Tế do dự một chút, Sở Lưu Hương cái tên này thật sự nghe rất hay, chính là có chút cảm giác hoa hoa lãng tử. Thực ra ngay cả cái tên Sở Thiên Ca này cũng rất không tệ... xem ra họ này quả thực rất là nhân vật chính.
Nàng do dự hỏi: "Họ Sở hình như cũng được, cũng tính là cho ngươi thể diện... còn tên thì sao, ngươi có chủ ý tốt nào không?"
Sở Qua cười thâm nói: "Nàng cảm thấy thế nào? Sách của nàng mà, ý kiến của nàng là chính."
Thu Vô Tế rơi vào trầm tư.
Sở Qua đánh răng xong trở lại nhà vệ sinh.
Từ từ nghĩ, sau này tên của con chúng ta chính là đây rồi, ... ừm, học khu phòng mua cái nào...
Đang nằm mơ à, chuông điện thoại di động vang lên.
Sở Qua nghe máy, bên kia truyền đến giọng nói của Chung Dật: "Thân phận đó làm xong rồi, cậu là muốn để cô ấy một hộ khẩu riêng, hay là viết trong hộ khẩu của cậu?"
Sở Qua bất ngờ suýt chút nữa thì nhảy cẵng lên, vội hỏi: "Để trong hộ khẩu của tôi thì để quan hệ là gì? Không phải là thân thích cũng được sao?"
"Chỉ cần chủ hộ đồng ý, đưa ra giấy tờ chứng minh, là có thể đưa vào hộ khẩu. Tuy rằng không đề xướng làm như vậy, chủ yếu sẽ dân đến mộtt vài tranh chấp, bình thường không cho vào, thế nhưng nếu cậu muốn... ừm, nói là họ hàng xa là được rồi." "Cho! Cần phải cho vào!" Sở Qua mở quyển sổ hộ khẩu một mình trơ trọi tên mình ra, vui mừng quá đổi nói: "Đây chính là một hộ khẩu có người rồi! Cứ nói... là em họ xa."
Được, BUFF lại thêm một tầng nữa rồi.
Chung Dật dường như cũng đoán được hắn sẽ nói cái gì, cũng không bất ngờ, Tam Oa và Lục Oa không ở cùng một hộ khẩu mới là kỳ quái đó có được không.
"Được, vậy cậu đem tài liệu của cậu đến một chuyến..."
Thân phận làm xong chuyện đại sự này cũng hù doạ Thu Vô Tế đang vắt óc suy nghĩ tên của nhân vật chính, nàng nhanh như chớp đi ra khỏi phòng, soi gương sửa soạn lại dung nhan của mình, sau đó lái chiếc xe điện của Sở Qua chạy thẳng đến đồn công an.
"Không ngờ rằng Nhà Đen làm thân phận lại còn hiệu suất cao hơn cả Điểm Nương vẽ chân dung." Thu Vô Tế rất là cảm thán nói: "Đây chính là chênh lệch..."
Khoé miệng Sở Qua giật giật, không trả lời.
Hắn cũng có chút xuất thần, người từ trong sách chạy ra, lại thật sự muốn có thân phận rồi.
Lần này thời gian nàng ở lại cũng vô cùng dài, cũng đã một tuần rồi, giống như vĩnh viễn sẽ không trở về.
Những ngày qua, sự tồn tại của nàng càng ngày càng chân thật.
Không biết Chung Dật bên đó, sắp xếp cho nàng thân phận gì?