Chương 153: Thành viên cùng hộ gia đình (1)
Chương 153: Thành viên cùng hộ gia đình (1)Chương 153: Thành viên cùng hộ gia đình (1)
"Lúc nhỏ bị bọn buôn người lừa bán vào trong khe suối, vừa được giải cứu..." Sở Qua nhìn hồ sơ của Thu Vô Tế cảm thấy rất là cạn lời nói: "Vậy làn da trắng mịn tiên khí xuất trần này của nàng, để thân phận như vậy ai tin được chứ?”
Chung Dật phất tay nói: "Nếu coi cậu là bọn buôn người thì sao? Có phải là bỗng nhiên có chút hợp lý đúng không?"
Sở Qua: "2"
Thu Vô Tế nói: "Hình như rất hợp lý."
Sở Qua: "..."
Chung Dật đánh giá Thu Vô Tế một lát, than thở nói: "Nàng thật sự nên đeo mặt nạ, dáng vẻ này đẹp hơn ảnh thẻ gấp trăm lần, đi đến Nhà Đen những người đó e là hồn cũng không còn, sau đó thẻ căn cước này của nàng vẫn gọi là Thu Vô Tế..."
Thu Vô Tế mỉm cười, không trả lời.
Thế giới này khen ngợi dung mạo của người khác hình như là quen lắm rồi, đối với nàng mà nói vẫn là không sao quen được, thế giới đó mọi người hàm súc hơn nhiều. Thực ra bất luận là thế giới nào, nàng cũng không thích người khác đặt sự chú ý lên dung mạo của mình... có điều trước mắt mà nói, những thứ mà bản thân cho là kia ngạo kia chính là cần những thứ ẩn giấu, được rồi.
Hừ, đợi ta gõ chữ thành thần, có thể khen chút là có rồi.
Thu Vô Tế ngay cả tên của nhân vật chính cũng chưa nghĩ ra vân tràn đầy tự tin. Chung Dật nói: "Cái này chỉ là lưu giữ hồ sơ thôi, bị lừa bán hay gì đó cũng sẽ không công khai, cần ai tin chứ? Thân phận công khai chứng nhận là em họ xa của cậu, vào trong hộ khẩu nhà cậu... đúng rồi, thân thích xa này là bao xa?"
Sở Qua cực kỳ nghiêm túc nói: "Ngoài năm đời."
Thu Vô Tế không phản bác.
Bản thân nàng là do hắn sáng tạo ra, tính là thân thuộc không? Thế nhưng lại không có huyết duyên. Cho nên vốn dĩ nên tính là quan hệ thân thích ngoài năm đời, không vấn đề.
Hộ khẩu cứ như vậy vào rồi. Thẻ căn cước vẫn phải làm, hôm sau mới có thể lấy, cũng có thể gửi đến. Sở Qua cũng không để lại nhiều thông tin, để lại địa chỉ lấy hộ khẩu dắt Thu Vô Tế tâm tình phức tạp rời đi. Thu Vô Tế ngồi phía sau mở hộ khẩu ra xem, tâm tình cũng rất phức tạp.
Chủ hộ: Sở Qua.
Thành viên gia đình: Thu Vô Tế.
Địa chỉ hộ khẩu không phải là phòng thuê, mà là nhà cũ Sở Qua đã dọn đi, ở lão thành khu nội thành... ừm, thực ra đây là có phòng tộc?
Ngoại trừ quan hệ với chủ hộ là "em họ" ra, chỉ xem thứ này, cũng luôn cảm thấy không có gì khác biệt với việc đi lấy giấy kết hôn.
Chủ hộ, thành viên gia đình, nhìn thật là kỳ quái.
Đúng rồi, hiện giờ có thân phận rồi, hình như là thật sự có thể đi lĩnh giấy.
"Em họ à..."
"Hả... hả?"
Sở Qua lái xe, ngữ khí có chút than thở nói: "Đợi thân phận làm xong rồi, đi ngân hàng mở tài khoản đi... nàng thật sự đã là người hiện đại rồi."
Thu Vô Tế trầm ngâm.
Điện thoại, wechat dùng số của hắn, dùng thẻ ngân hàng của hẳn, giống như là thỏ con quấn lấy người hẳn, giống như vẫn còn là hôm qua.
Hiện giờ đã có thể có tài khoản của riêng mình rồi, là một người tự nhiên tồn tại độc lập rồi.
"Ngươi kông có một chút mất mác nào sao?" Thu Vô Tế bỗng nhiên hỏi.
"Có a" Sở Qua cười cười nói: "Có một loại cảm giác... con gái trưởng thành rồi"
"Còn lắm mồm" Thu Vô Tế tức giận nói: "Ta có thân phận rồi, không phải phụ thuộc vào ngươi nữa, bất cứ lúc nào cũng có thể rời đi, đi đâu cũng được! Ngươi không biết sao?"
"Đúng vậy, con gái trưởng thành rồi cũng chính là như vậy."
"Ngươi..."
"Mất mát là có chứ." Ngữ khí của Sở Qua trịnh trọng hơn: "Thế nhưng Thu Vô Tế, đây chính là thứ suốt hai tháng qua chúng ta vẫn luôn theo đuổi..."
Thu Vô Tế lặng im.
Sở Qua nói: "Thực ra ta cũng không biết mất mát nhiều hơn, hay là vui mừng nhiều hơn, thực ra, ta lại không có quá nhiều cảm giác chân thực, có lẽ bởi vì đây không phải là thông qua nỗ lực của chúng ta mà dần dần có được, thiếu chút tư vị. Quả nhiên chơi trò chơi không thể ăn gian a."
Thu Vô Tế nói: "Chưa từng thấy hi vọng cho mình thêm độ khó, ngươi cho rằng là đang tu hành khiêu chiến à. Chỉ dựa vào ngươi ngày ngày đều ở nhà viết lách gõ chữ sao, dựa vào bản thân e rằng giày vò mấy năm nữa cũng không làm nổi cái này."
"Ách, dù sao quá trình không quan trọng, kết quả này là thứ chúng ta cần." Sở Qua lái xe đến tiểu khu, chậm rãi dừng lại nói: "Thân phận của nàng độc lập rồi... hi vọng sinh mệnh của nàng cũng vậy."
Thu Vô Tế nhìn bóng lưng của hắn, rất lâu không nói lên lời.
Đã từng thỉnh thoảng sẽ có loại ý niệm này, không hiểu sao vì cái gì mà lại thân cận với hắn như vậy, thế nhưng thời khắc này không cần nghĩ nhiều nữa rồi.
Không có quá nhiều liên quan đến câu nói đó của hắn.
Bởi vì hắn thật sự toàn tâm toàn ý giúp đỡ nàng, người không phải cỏ cây, há có thể vô tâm?