Nữ Chính Từ Trong Sách Chạy Ra Ngoài ( Dịch)

Chương 154 - Chương 154: Thành Viên Cùng Hộ Gia Đình (2)

Chương 154: Thành viên cùng hộ gia đình (2) Chương 154: Thành viên cùng hộ gia đình (2)Chương 154: Thành viên cùng hộ gia đình (2)

"Hôm nay chúng ta bên này là rằm tháng bảy âm lịch rồi" Sở Qua bỗng nhiên nói: "Tuyến thời gian của chúng ta hai bên không giống nhau lắm, chắc là chưa đến lúc nàng quyết chiến với Viêm Thiên Liệt?"

"Vẫn chưa." Thu Vô Tế nói: "Thời gian trong đó là đi theo tình tiết của ngươi, không liên quan gì đến thời gian của hiện thực. Có điều cũng sắp rồi..."

"Có thể là ta không hiểu được tâm tình của nàng, vẫn luôn cảm thấy trước khi chuyện đại sự xảy ra nàng vẫn ở đây căn nhắc việc nhà, rất không hay."

Thu Vô Tế mỉm cười nói: "Muốn ta đi nhanh như vậy à?"

"Không phải là ý đó... "Ta đang nghiên cứu ý nghĩa sáng thế của ngươi, cái này đối với ta mà nói mới thật sự là con đường tốt để tìm kiếm đột phá... chuyện tu hành, ngươi đừng quản nữa." Thu Vô Tế đi về phía thang máy, tóc đuôi ngựa lắc lư nói: "Ta nhất định sẽ viết ra được."

Một lát sau.

Sở Qua nhìn tên của nhân vật chính "Sở Tiểu Thu" ở trong văn bản, bất lực.

Bất luận là nhân vật chính, hay là tên của con chúng ta, hình như đều thiếu chút ý tứ a...

Thu Vô Tế liếc mắt nhìn hắn nói: "Thế nào? Cái tên trở lại nguyên trạng mới tốt, nhân vật chính được xây dựng là một cô gái nhà nghèo, thì nên như vậy. Giống như Sở Thiên Ca Thu Vô Tế của ngươi như vậy, quá thủ công rồi, vừa nhìn chính là cố ý gom góp từ điển điển cố." Lại bất ngờ có TM chút đạo lý như vậy... Sở Qua dở khóc dở cười nói: "Được rồi, cứ theo như nàng muốn đi. Dự trữ mấy chương bản thảo, đợi thân phận chứng thực xong rồi, nàng có thể gửi sách cho Điểm Nương rồi."

Ừm, bỗng nhiên cảm thấy Sở Tiểu Thu cũng không có gì là không hay, thế nào cũng là tên của hai người hợp lại mà.. Sở Qua lén lút liếc nhìn góc nghiêng khuôn mặt Thu Vô Tế một cái, cảm thấy đây không chắc là cái tên nàng sẽ nguyện ý dùng, theo lý nếu như là hắn đưa ra thì chắc sẽ bị phản bác mới đúng, kết quả lại thật sự là bản thân nàng tự nghĩ ra...

Có phải là ý vị này không...

Bỏ đi, nghĩ quá nhiều cẩn thận bị đánh.

Thế nhưng tâm tình của Sở Qua vẫn rất tốt, lẩm bẩm bài hát gì đó rồi trở về phòng mình gõ chữ.

Hai phòng, an an tĩnh tĩnh, chỉ có thanh âm gõ bàn phím mơ hồ vang vọng, cực kỳ giống với những tháng ngày cùng ở chung phòng với Trương Kỳ Nhân. Sở Qua có sửa lại não cũng sẽ không nghĩ đến, bạn gái mà mình tìm lại sẽ là người cùng gõ chữ...

Ừm không phải bạn gái, ai da dù sao cũng gần như vậy mà... tóm lại đến lúc thật sự đi đến mức độ cùng gõ chữ rồi, Sở Qua lại một chút cũng không cảm thấy không ổn, cuộc sống viết lách có lẽ vĩnh viễn đều là như vậy, cũng quen với dáng vẻ này rồi.

Rất tốt.

Thu Vô Tế viết bản thảo ba ngày rồi, tổng là năm chương, mỗi chương hai ngàn chữ, tổng lại là một vạn chữ. Ngày hôm nay thân phận được chứng thực rồi.

Thu Vô Tế dùng một loại tâm thái mãnh liệt như khi quyết đấu với Viêm Thiên Liệt, mở Điểm Nương, đăng ký tài khoản tác giả, nghiêm túc viết vào mỗi một phân tư liệu, ấn vào gửi chương đầu tiên, căng tẳng chờ đợi vào kho xét duyệt.

Sở Qua cũng tạm thời gác lại công việc của mình, ngồi ở bên cạnh cùng đợi: "Hiện giờ nhập kho xét duyệt này rất nhanh, nhiều nhất là một tiếng, nếu nhanh thì chỉ vài giây."

Thu Vô Tế có chút căng thẳng nói: "Chắc sẽ không không được duyệt chứ?"

"Bình thường là không có chuyện đó, không được duyệt chỉ có hai trường hợp, một là chương đầu tiên có vấn đề nhạy cảm quá rõ ràng, hai là câu từ cũng không trôi chảy, so với AI còn không bằng... phải biết ngay cả AI viết, thường thường cũng có thể được duyệt."

Thu Vô Tế rất có lòng tin vào điều này.

Nàng chỉ là sẽ không biên câu chuyện, không biết phương pháp và các yếu tố khi viết tiểu thuyết, không có nghĩa là hành văn không được. Thật sự muốn so với văn tự ưu mĩ, thơ ca văn học, nàng có thể treo lên đánh một trăm Sở Qua.

Kết quả hai người căng thẳng chờ đợi mười mấy giây, tin nhắn đã được gửi đến: "Xin lỗi, tác phẩm của bạn không đạt tiêu chuẩn nhập kho, mong bạn tiếp tục cố gắng..."

Thu Vô Tế ngây ngốc cả người: "Hả?"

Sở Qua gãi giã đầu, hắn cũng cảm thấy chương đầu tiên này không kể chuyện xưa cũng không có người xem, tối thiểu văn tự rất lợi hại a, bắt đầu là phong cảnh biên tư lệ lục, tìm cổ nhân đến chẳng qua cũng chỉ như vậy, hành văn này làm sao có thể không đạt tiêu chuẩn nhập kho chứ?

Hắn suy nghĩ một chút, kiên trì tìm đến biên tập nhà mình, gửi chương đầu tiên của Thu Vô Tế qua: "Biên tập đại đại làm phiền xem giúp tôi, chương này của em họ tôi, nhập kho cũng không qua là nguyên nhân gì? Đâu có xuất hiện từ ngữ nhạy cảm?"

Biên tập trầm mặc một lát, nhắn lại mấy chữ: "Chúng tôi không nhân tác phẩm văn cổ."
Bình Luận (0)
Comment