Chương 180: Thu Thu đào bảo (2)
Chương 180: Thu Thu đào bảo (2)Chương 180: Thu Thu đào bảo (2)
"Được rồi được rồi. :' Thu Vô Tế nói: "trước tiên đem mấy loại trà cho ta thử một chút được chứ?”
"Được, mời qua bên này." Em gái đàn tranh khôi phục lại nụ cười chuyên nghiệp, dân Thu Vô Tế đến chỗ ngồi thử trà.
Chỗ ngồi thử trà được chạm khắc tỉnh xảo, Thu Vô Tế nhìn ra được giá trị xa xỉ, nhân viên cửa hàng xếp trà ra, nàng cũng cảm thấy giá trị xa xỉ... nhìn em gái nhân viên này ưu nhã công phu rót trà thuần thục như vậy, Thu Vô Tế bỗng nheien cảm thấy mình đến đây làm gì, Sở Qua cần chỉ là trà thường dân thay thế coca cola, không phải là làm bộ này a...
Ừm, có điều mình có thể học, bộ này rất thú vị, còn có thể trở về làm ở thế giới đó, thoạt nhìn rất là phong nhã.
"Quý khách thử Thiết Quan Âm này xem." Em gái nhân viên đưa tay ra mời nói: "Công nghệ này là sấy nhiệt thấp, khẩu vị thanh đạm, uống xong có chút vị ngọt,..."
Thu Vô Tế nghe không hiểu cô ấy nói thứ gì, cúi đầu khẽ nhấp một ngụm.
Hương thơm của tràn lan toả trong miệng, trong lòng Thu Vô Tế sửng sốt, trong mắt có một chút mãnh liệt.
Trà này... có linh khí?
Cực kỳ yếu ớt, không chú ý sẽ không phát giác ra được, thế nhưng về phương diện này Thu Vô Tế mãn cảm bậc nào, nàng gần như có thể khẳng định trà này thật sự có linh khí.
Linh khí từ đâu đến? Không phải từ bản thân lá trà, cũng không phải nước...
Thu Vô Tế quan sát quanh cửa hàng trà một vòng, lắc đầu, em gái này chỉ là một người bình thường, không phải là do cô ấy mang tới.
Thấy nàng lắc đầu, nhân viên áy náy mỉm cười nói: "Vậy đổi loại khác được không? Loại sấy nhiệt này hơi cao một chút..."
Thu Vô Tế đổi ly khác khẽ nhấp một cái, lại một lần nữa lắc đầu.
Ly này không có linh khí.
Ánh mắt của nàng tuần tra một vòng, dừng lại ở trên nắp của tách trà trong tay của nhân viên cửa hàng.
Hai ly trà dùng hai chiếc nắp khác nhau... cho nên linh khí là do dụng cụ pha trà truyền sang. Nhân viên cửa hàng thấy nàng vẫn lắc đầu, liền nói: "Hay là chúng ta đổi sang nham trà..."
"Đợi đã." Thu Vô Tế hỏi: "Các cô ở đây có bán dụng cụ pha trà không?"
Nhân viên cửa hàng mỉm cười nói: "Đương nhiên là có bán rồi. Chúng tôi ở đây còn có ấm Tử Sa thượng hạng, mọi người đều nói ấm Tử Sa của chúng tôi pha trà rất tốt cho cơ thể, khách hàng phản hồi rất nhiều đấy."
Trong lòng Thu Vô Tế có căn cứ rồi nói: "Vậy trước tiên dẫn ta đi xem dụng cụ pha trà."
Đứng ở trước kệ để ấm Tử Sa thăm quan, ấm nhỏ bằng bàn tay trông rất đáng yêu, ấm lớn cũng có thể đựng một hai cân vẫn còn rộng, Thu Vô Tế nhìn xong liền mỉm cười.
Nàng chưa từng nhìn thấy kiểu dáng của loại tách trà có nắp này, hình thức của ấm Tử Sa này ngược lại rất quen thuộc, cũng tương tự với loại mà nàng dùng pha trà, dùng chất liệu gì để chế tạo bình nàng cũng có nghiên cứu khá nhiều, bỗng nhiên cảm thấy gặp đúng chuyên nghành rồi. Có điều loại Tử Sa này nàng không thành thạo lắm, thế nhưng bản thân Tử Sa không quan trọng, thứ nàng quan tâm là linh khí.
Tất cả ấm Tử Sa trong cửa hàng này, đều mơ hồ mang theo một chút linh khí, có thể nghĩa cũng biết đây là do bản thân của chất liệu đất cát sản xuất ra là một quặng mỏ ẩn chứa linh khí. Quặng chứa linh khi rất ít, điều này có nghĩa là mảnh đất đó mang linh khí ư, hay là có nghĩa là bên dưới đất còn có bảo vật gì khác, thậm chí cả quặng mỏ đều nhiễm linh khí?
Đây là phản ứng đầu tiên của tu sĩ ở giới tu hành cả đời tranh đoạt bảo vật với người khác, nếu như có bảo vật... liệu có gì có lợi cho việc tu hành của Sở Qua không?
"Quý khách có thích kiểu này không?" Nhân viên cửa hàng mỉm cười giới thiệu: "Ấm tiểu Tử Sa này rất đẹp, rất thích hợp với đại mỹ nữ như cô, ôm ở trong tay còn có thể giữ ấm tay, cũng dưỡng da..."
"Hả?" Thu Vô Tế từ trong tâm tư đoạt bảo tỉnh táo lại, buột miệng nói: "Cái lớn nhất kia, đựng hai cân!"
Nhân viên cửa hàng: ”?"
Thu Vô Tế ưu nhã mỉm cười nói: "Thực ra ta mua cho người nhà của sếp, ta chỉ là thư ký thôi."
Nhân viên cửa hàng rất hâm mộ nói: "Dùng một tiểu thư xinh đẹp cao nhã như vậy làm thư ký, ông chủ của các cô nhất định là thân gia tỉ vạn đi. :
Sở Qua ở trong phòng thuê hắt hơi một cái.
"Khụ." Thu Vô Tế hỏi: "Cho nên cái bình lớn này bao nhiêu tiền?"
"9888."
Thu Vô Tế: "..."
"Chúng tôi đây là tử sa bản địa, đã tính là rất rẻ rồi..."
Nàng quản cái này rất rẻ sao? Đương nhiên nếu như tính đến linh khí quả thực là rất rẻ, có điều ta thấy các cô cũng không biết a.
Thu Vô Tế có chút cạn lời hỏi: "Vậy những loại trà kia bao nhiêu tiền."
"Loại thứ nhất 3 ngàn 1 cân, loại thứ 2 là 5888."
Thu Vô Tế mặt không biểu tình, xoay người rời đi." "Này này, tiểu thư đợi đã." Em gái nhân viên đuổi theo nói: "Nếu như thành ý muốn mua có thể thương lượng mà."
Thu Vô Tế cảm thấy không có cách nào thương lượng cả, bản thân đã luyện thành giảm sổ lẻ đại pháp rồi ở đây căn bản không có ý nghĩa, trừ phi thật sự có thể giảm bớt một số.
Còn tưởng rằng Sở Qua hiện giờ có chút thân gia rồi chứ, hoá ra ngay cả trà cũng không uống nổi a...
Trà có thể không bàn tới, nhưng ấm Tử Sa quả thực rất muốn a, bình thường nếu như Thu Vô Tế uống trà pha bằng ấm Tử Sa này, rất có lợi cho việc tu hành của hắn...
Đang do dự, ngoài cửa truyền đến một giọng nữ: "Vị tiểu thư xinh đẹp này nếu như muốn, ta làm chủ, giảm 50% để kết giao bằng hữu." Thu Vô Tế quay đầu lại nhìn, một thiếu phụ khoảng hơn ba mươi tuổi bước vào cửa, một đường đi đến trước mặt Thu Vô Tế nói: "Chỉ cần vị tiểu tỷ tỷ này dạy một chút bình thường cô dùng mỹ phẩm dưỡng da gì, làm ở SPA à? Kết giao bằng hữu có được không?”
Thu Vô Tế nhìn em gái nhân viên, em gái vỗ chán nói: "Vị này là chủ cửa hàng của chúng tôi."