Nữ Chính Từ Trong Sách Chạy Ra Ngoài ( Dịch)

Chương 181 - Chương 181: Trà Rất Ngọt (1)

Chương 181: Trà rất ngọt (1) Chương 181: Trà rất ngọt (1)Chương 181: Trà rất ngọt (1)

Bên đó Sở Qua đang miệt mài gõ chữ, lúc ban đầu có chút đứng ngồi không yên.

Thu Vô Tế đi mua thức ăn sao lại đi lâu như vậy chứ? Sắp trưa rồi.

Miễn cưỡng gõ xong chương mới upload lên, Thu Vô Tế cũng không ngồi nổi nữa, đứng dậy đi loanh quanh trong phòng khách, suy nghĩ xem có cần gọi điện thoại cho nàng không.

Vừa mới chuyển đến bên cửa, cửa liền rắc một tiếng mở ra rồi. Thu Vô Tế có chút kinh ngạc nhìn Sở Qua giống như con ruồi không đầu, chợt nghĩ đến nguyên nhân vì sao, mắt ũng sắp cong thành hình trăng lưỡi liềm, nói: "Ta về rồi đây."

Sở Qua thở dài một tiếng, lập tức nói: "cô sao lại mặc trang phục OL rồi."

Rất lâu rồi không nhìn thấy loại khí chất tài trí này rồi, thật sự rất đẹp.

Ánh mắt của hắn vô thức nhìn xuống, nhìn xem có phải là đi giày cao gót đen không.

Lại là thật.

Thu Vô Tế mặt không biểu tình nói: "Nhìn đủ chưa?"

"Cô đây là..." Sở Qua cười bồi nói: "Rất lâu không mặc như vậy rồi a."

"Ta bây giờ là trợ lý của ngươi rồi, mặc như vậy là giống nhất."

Sở Qua vui vẻ nói: "Đúng đúng đúng."

Thu Vô Tế cởi giày cao gót đi vào trong nhà, đôi chân nhỏ bước trên nền đất nói: "Dép lê của ta đâu."

Sở Qua xoay người nhặt dép lê lên, rất vui vẻ nói: "Đồ nhỉ thay giày cho sư phụ..."

Bàn chân nhỏ đạp tới: "Cút!"

Sở Qua ngã lăn lốc, cười làm lành đưa tay ra đón lấy đồ trong tay của nàng nói: "Xem xem hôm nay mua gì ăn nào... Ồ? Ấm Tử Sa? Lớn như vậy..."

Thu Vô Tế đoạt lại ấm Tử Sa, ôm ấm vào lòng đi vào phòng bếp nói: "Đây chính là đồ tốt! Ta pha trà cho ngươi xem."

Sở Qua xách theo một cái túi lớn khác đi vào, thò đầu vào xem Thu Vô Tế rửa bình nói: "Thứ này bao nhiêu tiền vậy?"

"Không đắt, hơn bốn ngàn."

Sở Qua: "22?"

Bà vợ này bắt đầu bại gia rồi?

Lại nghe Thu Vô Tế nói: "Ấm này là cái chứa linh khí tốt nhất trong số tất cả ấm Tử Sa, ta thấy bản thân người bán cũng không biết thứ này có linh khí, chỉ coi là Tử Sa gì đó tốt có thể dưỡng thân, bằng không phần lớn là không thể bày bán như vậy."

Linh khí.

Tâm tư Sở Qua cẩn trọng hơn, khó trách Thu Vô Tế dám móc tiền ra, thứ đồ này căn bản không phải là dùng giá trị để đo lường. Lại nói linh khí có bao nhiêu tác dụng đối với việc rèn luyện dị năng thì không thể biết được, nhưng đối với tu tiên mà nói, e rằng là có đắt gấp mười mấy lần cũng nguyện ý mua.

Hoá ra trên đời này còn có thứ đồ này sao?

Thu Vô Tế lại nói: "Thiếu đông gia (chủ cửa hàng) đó cũng rất thú vị, ta và cô ấy kết giao bằng hữu, ha ha, bạn bè wechat của ta ngoại trừ ngươi ra cũng chỉ có cô ấy thôi."

Sở Qua tóc gáy dựng ngược cảnh giác nói: "Thiếu đông gia! Cái gì mà thiếu đông gia! Bao nhiêu tuổi rồi!"

Thu Vô Tế sửng sốt, kỳ quái quay đầu nhìn hắn một cái, nhìn thấy dáng vẻ khẩn trương của Sở Qua, không nhịn được mà phì cười: "Là con gái."

Cả người Sở Qua đều nhẹ nhõm hơn, cười ha ha nói: "À, có thêm bạn bè, nên mà, chuyện tốt, chuyện tốt..."

"Đức tính." Thu Vô Tế liếc hắn một cái, rửa xong ấm rồi liền tiếp tục lấy nước: "Ta cũng đã từng trải qua như vậy mới phát hiện ra, ta không có bạn bè... lên QQ đều là độc giả của ngươi, một người bạn thuộc vê cá nhân ta cũng không có."

Sở Qua vội nói: "Độc giả cũng là bạn của cô mà."

"Tuy rằng cũng tính, thế nhưng tính chất không giống nhau." Thu Vô Tế cười nói: "Con người của Manh Manh không tệ, kết giao với người bạn đầu tiên ta rất vui."

"Manh Manh là gì, ngựa của Chu Du sao?"

".. Là thiếu đông gia của phòng trà Sơn Giản! Tên là Chu Manh Manh."

Sở Qua ôm túi lá trà, thầm nghĩ vì sao người nàng gặp được ngay cả tên cũng đáng yêu như vậy chứ?

Hắn vẫn là có chút ghen tuông, luôn cảm thấy mình không phải là duy nhất, chua xót nói: "Đừng nghe người ta tên đáng yêu, sau đó giảm giá cho nàng, thì cảm thấy người ta không tệ... thứ này bọn họ không biết linh khí chỉ phí có thể không đến mấy chục, bán cho cô mấy ngàn cô còn cao hứng."

"Thế nhưng thực tế là có linh khí thực ra chúng ta là kiếm rồi không phải sao?" Thu Vô Tế cười híp mắt bắt đầu đun nước: "Mọi người đều cảm thấy mình kiếm rồi, cho nên liền trở thành bạn bè rồi."

Sở Qua: "..."

Đây là cái lý luận bạn bè thần kỳ gì vậy?
Bình Luận (0)
Comment