Nữ Chính Từ Trong Sách Chạy Ra Ngoài ( Dịch)

Chương 183 - Chương 183: Kim Chung Tráo Tiểu Thành Như Thế Nào (1) Hôm Nay Thu Vô Tế Vất Vả Khổ Sở

Chương 183: Kim Chung Tráo tiểu thành như thế nào (1) Hôm nay Thu Vô Tế vất vả khổ sở Chương 183: Kim Chung Tráo tiểu thành như thế nào (1) Hôm nay Thu Vô Tế vất vả khổ sởChương 183: Kim Chung Tráo tiểu thành như thế nào (1) Hôm nay Thu Vô Tế vất vả khổ sở

trả giá mua gan heo xào, Sở Qua không có lộc ăn rồi.

Bởi vì sau khi hắn uống ly trà đó xong, nhập định rồi...

Thu Vô Tế hậm hực mình một mình ăn cơm, xị mặt đem đồ ăn thừa nhét vào trong tủ lạnh, sau đó hối hận trước khi ăn cơm lại bảo hắn uống trà, không nên dâng bảo vật này như vậy.

Nên sớm nghĩ đến mới đúng, hắn không phải là tu sĩ trường kỳ đắm chìm trong linh khí như mình, có thể nói là thuộc loại hạn hán lâu ngày gặp mưa dầm. Vừa gặp được linh khí tẩy rửa, quả thực giống như là ở trong hoàn cảnh phong bế lâu ngày bỗng nhiên được hít thở không khí mới mẻ, cảm giác say dưỡng đó, rất bình thường.

Sau này quen rồi thì sẽ không như vậy nữa, linh khí mà ấm Tử Sa này mang lại chung quy cũng vẫn là mỏng manh, uống quen rồi chẳng qua cũng chỉ là dùng để uống nước mà thôi.

Có điều ý nghĩa của lần này quả thực là rất lớn, nói không chừng lần này nhập định khi tỉnh lại có thể có đột phá, ngay cả cái ngưỡng của Kim Chung Tráo không biết chừng cũng có thể thuận tiện một mạch đột phá.

Lại nói bình cảnh Kim Chung Tráo tiểu thành của hắn là cái gì đến? Công pháp này hình như bị hắn thay đổi rồi...

Mà sửa cái gì nhỉ?

Thu Vô Tế thở dài một hơi, chung quy là không làm phiền hắn nữa, suy nghĩ một chút, lần này hắn nhập định là đột nhiên, bản thân cũng không phán đoán được rốt cuộc là bao lâu, liền vào trong nhóm chát gửi thông báo : "Hôm nay Sở Đại không khoẻ, chương buổi sáng này sẽ không có."

Thật sự là trợ lý làm tròn bổn phận, trở về phải bảo hắn trả thêm tiền.

Bạn bè trong nhóm phản ứng kinh ngạc: "Hả, Sở Đại bạo phát gần hai tháng rồi, lẽ nào là mệt rồi sao?"

"Vậy thì nghỉ ngơi cho tốt, không gấp một hai ngày."

"Là sinh bệnh rồi, bị cảm."

Thu Vô Tế xem mà trong lòng cũng cảm thấy ấm áp, đừng thấy những kẻ đó ngày ngày mắng đậu tiểu nam, cẩu đoạn chương, thực ra khi thật sự có chuyện vân rất quan tâm đến Sở Qua. Có lẽ cũng là lòng tín nhiệm mà Sở Qua tích luỹ được, hắn chịu khó viết lách như vậy quả thực cũng không nhiều lắm.

"Cũng không có gì, chỉ là chút cảm mạo thôi." Thu Vô Tế bắt đầu nói dối thay hẳn: "Nghỉ ngơi một chút, chắc là mai sẽ ổn thôi."

"Ồ, vậy thì tốt... à đợi đã."

Bạn bè trong nhóm phát hiện ra điểm mờ ám: "Thu tông chủ! Thu Thu của ta! Lẽ nào cô thật sự ở chung nhà với Sở Đại sao?"

Thu Vô Tế hoảng hốt: "Cái gì vậy, các ngươi lại muốn bị cấm nói sao?"

Các Conan trong nhóm chỉ ra: "Bằng không sao cô lại nắm rõ tình hình của Sở Đại như vậy, sinh bệnh cái đã lập tức biến rồi cũng thôi đi, lại còn biết bệnh gì, bệnh nặng cỡ nào, lúc nào sẽ khoẻ lại, đều biết hết."

"Moe, ta coi là cái gì đây?" Thu Vô Tế gửi đến biểu tình khinh bỉ: "Hiện giờ các ngươi không phải cũng biết rồi sao?"

Bạn chát: "2"

"Chẳng qua chỉ là Sở Đại nhắn tin riêng với ta mà thôi, chuyện đơn giản như vậy rất khó nghĩ sao?"

"Chúng tôi vẫn là cảm thấy không đúng, à... vì sao hắn không trực tiếp nói trong nhóm, mà phải nói riêng với cô trước, bảo cô vào đây nói?"

Thu Vô Tế cắn môi, sức lực để gõ chữ cũng lớn hơn ba phần: "Hắn muốn cua ta các ngươi lập tức biết sao?”

Trong nhóm yên tĩnh một lúc, lại bắt đầu tạo phản: "Dựa vào cái gì? Tác giả thì giỏi lắm sao? Còn có thể đặt trước Thu Thu sao?”

"Bảo Đậu Tiểu Qua sang một bên đi, Thu Thu là của ta."

"Tạo phản! Tạo phản! Ta muốn tạo phản!"

Thu Vô Tế khởi động cấm nói toàn nhóm.

Thế giới an tĩnh rồi.

Thu Vô Tế thở phào một hơi, tính là lừa dối được rồi... không bị phát hiện hai người ở chung là tốt.

Trên mặt vẫn còn hơi nóng, mình lại chính miệng nói ra "hắn muốn cua ta" lời như vậy.

Toàn nhóm bị cấm nói có phải là không ổn không, sẽ gây ra ảnh hưởng tiêu cực cho hắn... Thu Vô Tế lén lút nhìn một cái, lại lặng lẽ bỏ lệnh cấm. Tiếp đó dường như sợ trong nhóm có người tạo phản, trực tiếp đóng nhóm lại không xem nữa.

Bản toạ hiện giờ cũng là người có công việc rồi, mới lười đôi co vô nghĩa với các ngươi. Thu Vô Tế mở văn bản ra, bắt đâu tiếp tục viết "Thu Vô Tế tự truyện"

Tự truyện này thoải mái dễ viết hơn nhiều so với chính văn của Sở Qua, không có áp lực số chương số chữ mỗi ngày, thích viết bao nhiêu thì viết. Thu Vô Tế ung dung pha cho mình một ấm trà linh khí, lại thêm chút kẹo sữa, dự định một ngàn chữ một ngày.

Kết quả vừa mới viết được mấy dòng, lúc bắt đầu nhập cuộc, ánh mắt của Thu Vô Tế lại sợ hãi, trong lòng cũng rung động.

Nguyên thân bên đó xảy ra chuyện gì rồi?

Nguyên thân của ta đang tắm a, ai đang nhìn lén. ....
Bình Luận (0)
Comment