Chương 184: Kim Chung Tráo
Chương 184: Kim Chung TráoChương 184: Kim Chung Tráo
tiểu thành như thế nào (2)
Chi tiết Sở Qua nhập định lần này, có chút rất không thể nói cho người khác biết.
Từ khi nhận được linh khí nuôi dưỡng, pháp lực từ từ tăng lêbn, bản thân Sở Qua cũng theo bản năng mà cảm thấy việc đột phá chỉ là chuyện trong chớp mắt.
Kết quả gặp được một cái bình cảnh kỳ lạ.
Bởi vì hiện giờ pháp thuật căn bản của hắn là Kim Chung Tráo, khí cơ vận chuyển theo tuyến đường vận hành của Kim Chung Tráo. Mà Kim Chung Tráo vào đúng lúc này cũng đến bình cảnh rồi, cần phải rèn luyện Âm Tráo Môn.
Cái trò này sao lại phải rèn luyện? Chọc sầu riêng à?
Hay là ăn đòn? Cái này không thể nào là ăn đòn a.
Vì vậy pháp lực giống như điên cuồng tuôn trào vào chỗ nào đó, xông lên kinh mạch, xông lên huyệt đạo, xông đến mức Sở Qua xung huyết, vừa đau vừa căng.
Cảm giác cánh cửa này căn bản không thể qua được...
Loại bị động nhập định này, ý thức rất mông lung, chỉ có pháp lực vận chuyển, không có gì khác. Đừng nói là không có cách nào dừng lại, thực ra căn bản sẽ không nghĩ đến việc dừng lại, chỉ vô thức tìm kiếm giải pháp.
Sở Qua vô thức phản ứng đầu tiên chính là nghĩ đến Thu Vô Tế.
Có thể dán lại với nàng thật tốt, nhất định có thể giảm bớt được... nếu như có thể hắc hắc, vậy nói không chừng là đột phá rồi, các loại ý nghĩa...
Nhưng mà Thu Vô Tế không ở bên cạnh, ý thức lúc này vô cùng mông lung, thậm chí không có cách nào tưởng tượng ra được dáng vẻ của Thu Vô Tế.
Trong ý thức mơ hồ, hình như lại nhìn thấy cảnh tượng vừa rồi lúc gõ chữ quan trắc được: Sở Thiên Ca đang nói chuyện với người ta, lập tức muốn tiến vào một bí địa.
Sở Qua trong lòng chán ghét, ta nhìn một đám nam nhân các ngươi làm gì, ta cũng không phải là Gay, Thu Thu nhà ta đâu?
À đúng rồi, thế giới này cũng có Thu Thu.
Vừa chuyển ý niệm, cảnh tượng xoay chuyển, giống như trực tiếp khoá chặt Thu Vô Tế, ánh mắt đã đến Vân Tế Sơn Gian, chủ phong hậu sơn của Thu Vô Tế, thanh u viện lạc, suối nước thành đầm.
Trong mây mù mờ mịt, tiếng nước chảy róc rách, lờ mờ có thể nhìn thấy màu tuyết.
Thu Vô Tế đang tắm ư?
Sở Qua sáng mắt lên.
"rào rào rào!" Tiếng nước vang lên trong khe núi, nguyên thân của Thu Vô Tế đang ngâm mình trong nước, ngẩng đầu lên trợn mắt, tìm kiếm nguồn gốc đang bị nhìn lén.
Sau đó liền nhìn thấy trong hư không dường như mơ hồ hiển hiển hiện ra khuôn mặt hưng phấn của Sở Qua.
Thu Vô Tế: "2"
Dâm tặc lại là ngươi?
Sở Qua rất hưng phấn, Thu Vô Tế không lập tức phản ứng, nhìn thấy tốt hơn nhiều rồi ôi hắc hắc. Ồ không chỉ vậy, nàng trốn trong nước không có tác dụng che dấu, căn bản không ngăn được cái nhìn của thiên đạo, thậm chí nàng dùng công pháp phòng hộ cũng vô dụng, thiên đạo cái gì cũng đều nhìn thấy rồi.
Ngươi còn xem? Còn xem?
Trên đầu Thu Vô Tế cũng bốc khói rồi, nguyên thân phi kiếm đâm vào bầu trời.
Xuyên qua rồi, không hề tổn thương.
Thậm chí hưng ảnh còn càng đến gần, ý tứ đó không những muốn nhìn, còn muốn dán vào nữa, biểu tình đó quả thực giống với biểu tình chảy nước miếng của đám người trong nhóm chát QQ.
"Thật sự coi bản toạ không có biện pháp bắt dâm tặc ngươi đúng không?" Thu Vô Tế cười lạnh, thu lại công pháp dứt khoát không ngăn cản nữa.
"Xoảng." Trong phòng thuê, Thu Vô Tế khí thế bừng bừng đạp cửa phòng Sở Qua, xách Sở Qua đang ngồi xếp bằng lên "đông" một tiếng đấm vào mặt hắn: "Dâm tặc, tỉnh lại cho ta."
Kim quang nhàn nhạt nổi lên, Sở Qua quay đầu lại, vẫn là dáng vẻ chảy nước miếng tươi cười không tỉnh đó.
Dường như bởi vì cảm nhận được tiếp xúc của Thu Vô Tế, ngược lại còn vô thức ôm lấy: "Thu Thu- Thu Thu của ta."
Thu Vô Tế tức sôi máu.
Mọi người trong nhóm chát đang nói đùa, ngươi còn là thật đúng không.
Nàng túm lấy bàn tay đang ôm tới của hẳn, hung hăng kéo qua vai nói: "Chết."
"Đông." Sở Qua nặng nề nằm trên mặt đất, chỗ đó cũng đâm vào sàn nhà, trực tiếp đau đến tỉnh lại, cong người lại giống như con tôm đang cuộn mình trên mặt đất.
Thế giới trong sách, thiên đạo hoá hư ảnh, bàn tay huơ huơ trước mặt Thu Vô Tế.
Thu Vô Tế lông mày dựng ngược, tay trái che ngực, tay phải tát bốp một cái, thiên đạo tan thành mây khói.
Sở Qua nằm cuộn trên sàn nhà mở †o mắt.
Kim quang ngưng thực, Kim Chung Tráo hạ Âm Tráo Môn rèn luyện hoàn tất, Kim Chung Tráo tiểu thành rồi.
Cẩn thận ngẩng đầu lên nhìn Thu Vô Tế đang tức đến trợn mắt, trong lòng Thu Vô Tế rõ ràng xảy ra gì đó, cẩn thận cười trừ nói: "Cái đó... ta đột phá rồi, cần năng lượng tiếp tế, có chút đói." Một chiếc dép lê đập vào mặt: "Đi chết đi Sở Qua."