Nữ Chính Từ Trong Sách Chạy Ra Ngoài ( Dịch)

Chương 191 - Chương 191: Bãi Biển Của Chúng Ta (1)

Chương 191: Bãi biển của chúng ta (1) Chương 191: Bãi biển của chúng ta (1)Chương 191: Bãi biển của chúng ta (1)

Từ xa truyền đến tiếng huyên náo, Sở Qua quay đầu lại nhìn, lại là sóng cao ở bên đó, có người đang lướt sóng.

Sở Qua liền hỏi Thu Vô Tế: "Có muốn chơi cái này không?”

Thu Vô Tế mỉm cười lắc đầu, nàng không thích những cái này.

Tuy rằng nhìn qua thì rất náo nhiệt, rất nhiều người đều ở bên cạnh hò reo cổ vũ, thoạt nhìn rất vui vẻ.

Thế nhưng không hứng thú, loại hoạt động này đối với nàng mà nói là cấp thấp rồi.

Giống như lúc trước đến sân chơi và xem phim, nàng cũng không thích chơi. Con gái ở thế giới này nên trải qua những gì, nhìn và thử là được, chân chính đi sâu vào cảm thấy rất muốn chơi, nàng không làm được.

Tu hành vạn năm, có quá nhiều chuyện đã không còn để tâm đến nữa rồi.

Bản thân Thu Vô Tế cũng không biết vì sao luôn mất bình tĩnh khi ở trước mặt hắn, thật sự là không nên.

Nàng không chơi, Sở Qua hình như cũng cảm thấy rất bình thường: "Cô đó, ra ngoài chơi luôn là sẽ thiếu rất nhiều thể nghiệm, cũng khó trách, những thứ này quá không có tính khiêu khích đối với cô."

Thu Vô Tế mỉm cười không trả lời, Sở Qua cũng không tiếp tục nói, hai người vẫn là đứng ở đó ngắm biển, dường như cứ đứng như vậy là có thể đứng cả một ngày. Thu Vô Tế cảm thấy có chút ngại ngùng, bản thân đứng như vậy ngắm biển, thực ra cũng thuộc một loại tu hành, đừng nói là đứng một ngày, dù đứng một năm cũng được. Thế nhưng đối với Sơ Qua thì không phải... thật không dễ dàng gì mới được nghỉ phép không phải gõ chữ, đi một chuyến xa như vậy, mà cứ đứng ngây ra ở đây, quả thực hắn thấy rất đáng tiếc.

Nàng suy nghĩ một chút, cũng liền quay người đi về phía sau nói: "Ta muốn thử cái đó, nằm ở ghế tắm nắng."

Sở Qua ngược lại không biết nàng lại có nội tâm phong phú như vậy, hắn cảm thấy cùng nhau đứng ngắm biển thật thoải mái. Thấy Thu Vô Tế quay người, hắn cũng rất tự nhiên quay đầu lại đi theo nàng.

Lúc này mới phát hiện ra có gì không đúng nói: "Hả? Không phải cô mặc bikini liền thân sao, sao lại còn mặc quần bơi nữa."

Thu Vô Tế đi đằng trước, khoé miệng cong lên thành nụ cười.

Nói thật đồ bơi liền thân nửa thân trên thì cũng được, nhưng nửa thân dưới thực sự không chịu nổi, ở trong phòng thay đồ nhìn thấy có người có quần bơi đương nhiên là thay rồi.

Ngược lại không ngờ rằng, vốn cho rằng dâm tặc này vừa nhìn thấy đã phải nhìn chằm chằm nàng từ trên xuống dưới, đặc biệt là nhìn chân, kết quả thực ra hắn không nhìn? Chỉ liếc nhìn mấy lần mà thôi.

Có sắc tâm nhưng không có sắc gan, bỏ đi.

"Haizz, cô mặc như vậy rất lạ, sẽ bị người khác cười nhạo đấy." Sở Qua đau khổ đi lên nói: "Đợi trở về ta dạy cô cách ăn mặc bình thường."

Còn trở về sẽ dạy nữa, thực ra ngươi cũngk hông muốn ta để lộ quá nhiều bị người khác nhìn thấy đúng không? Thu Vô Tế bỗng nhiên rất muốn cười, không trả lời câu này của hắn, mà ngứa miệng hỏi: "Ghết chúng ta thuê là cái nào? Đừng nói với ta là ngươi không thuê nhé."

Sở Qua tháo chiếc vòng sắt trong †ay ra xem số, cười nói: "Bên này, đi theo ta"

Một chiếc dù che nắng rất lớn, một chiếc bàn tròn nhỏ, bên trên còn có một vài loại đồ uống, hai chiếc ghế nằm ở hai bên bàn.

Hai người thoải mái nằm xuống hai bên, híp mắt nhìn bọt sóng ở chỗ xa.

"Đồ uống trên bàn có thu thêm tiền không?" Thu Vô Tế hỏi.

Sở Qua nhìn một cái, có đề giá, thực ra cũng không đắt liền nói: "Uống đi, không đắt lắm."

Thu Vô Tế liền rót một ly nước cam, nằm dựa vào ghế cắm ống hút vào uống nước.

Sở Qua không nhịn được mà nói: "Cô hiện giờ thật sự là càng ngày càng giống tiểu tư sản rồi a."

"Cái gì gọi là tiểu tư sản."

"À... đại khái chính là loại theo đuổi cuộc sống tinh mĩ đó."

"Ta cả đời ngoan cố khổ tu, không phải là để có thể hưởng thụ sự tiêu dao của tiên gia sao" Hoặc là nói ngươi vất vả gõ chữ kiếm tiền, lẽ nào không phải muốn cuộc sống trở nên tốt hơn thoải mái hơn à. Cái này vì sao gọi là tiểu tư sản."

"Ách.." Sở Qua thành thực nói: "Thực ra ta cũng không hiểu lắm ý nghĩa của từ này... nhìn cô rất giống đó."

Nói đến đây, Thu Vô Tế ngược lại có chút hiếu kỳ về đam mê của hắn: "Ngươi không theo đuổi cuộc sống tinh mĩ sao?"

Sở Qua suy nghĩ, trả lời; "Thứ ta theo đuổi tương đối thô bạo, kiếm tiền cũng chính là muốn có thể để bản thân mua được nhà, mua được xe, lấy được vợ, những cái khác cũng không nghĩ đến. Ta thấy bọn họ nói, chất lượng cuộc sống, có tiền không phải là đủ, chủ yếu là nằm ở ngươi lấy được cô vợ như thế nào."

Thu Vô Tế: "..."

Sở Qua nói: "Hiện giờ ta cảm thấy bọn họ nói rất có đạo lý, hiện giờ chất lượng cuộc sống của ta rất tốt."

Những lời này rất rõ ràng, Thu Vô Tế lại lười để ý đến hắn, tự mình uống nước cam.

Hình như đang dùng hành động thực tế để trả lời hắn: Tỉnh lại đi, ngươi không có vợ, nước cam cũng phải tự mình rót.

Sở Qua lại không hề để ý đến ám thị ngầm này, cười ha ha tự mình rót nước cam. Tự mình rót cũng được, người khác còn phải rót cho vợ nữa... Thu Thu nhà ta tốt xấu gì cũng rót trà cho ta.

Hắn hút một hơi nước cam, con mắt đảo quanh một vòng trên bộ đồ tắm liền thân và quần bơi quái dị trên người Thu Vô Tế, thận trọng thăm dò hỏi: "Mặt trời độ như vậy, dù che nắng cũng không che hết được, có cần bôi kem chống nắng không?"

Ánh mắt của Thu Vô Tế dừng lại ở trên người của một đôi nam nữa khác cách đó không xa.

Chàng trai đang xoa kem chống nẵng cho cô gái, cô gái nằm ở đó thoải mái nhắm mắt, giống như một con mèo.

Chàng trai cũng thoải mái cười híp mắt, giống như một con hồ ly đã đạt được mục đích.

Cả hai đều thắng.

Nhưng Thu Vô Tế một chút cũng không cảm thấy được đàn ông xoa kem chống nắng cho rốt cuộc có gì mà thoải mái, nghĩ cũng thấy rất buồn nôn.
Bình Luận (0)
Comment