Nữ Chính Từ Trong Sách Chạy Ra Ngoài ( Dịch)

Chương 194 - Chương 194: Đương Nhiên Là Ở Khách Sạn Rồi (2)

Chương 194: Đương nhiên là ở khách sạn rồi (2) Chương 194: Đương nhiên là ở khách sạn rồi (2)Chương 194: Đương nhiên là ở khách sạn rồi (2)

Đáng tiếc là hơi đắt, rõ ràng là sống ở thành phố gần biết, cũng ăn rất ít. Thu Vô Tế đến đây lâu như vậy rồi, cũng chưa từng ăn... ừm, bình thường đi chợ mua cá biển về nấu, có được tính không?

Thế giới đó của Thu Vô Tế cũng chưa từng ăn qua hải sản... lúc tu hành thấp muốn ăn thì không đi biển, lúc tu hành cao tránh tục rồi thì căn bản là thưởng thức tiên thảo tiên dược, cũng không đụng vào thực phẩm bình thường. Lần này là lần đầu tiên ăn hải sản, ăn đến mức lão thái thái đâu mỡ đây miệng, mặt đỏ bừng bừng.

"Ngon quá, cái này ngon, Sở Qua ăn cái này... đây là tôm gì?"

"Cái này bọn ta gọi là nấm tôm... bên đó ta chưa từng viết những thứ này, theo lý mà nói thì cuộc sống bình thường cũng có chứ."

"Ta từng nghe có bề bề (bì bì hạ), hình như nói người khác rất bướng bỉnh"(ừ 'bì cũng có nghĩa là bướng bỉnh).

"Ha, chính là căn cứ vào cái này."

"Món xào này rất ngon, trở về ta cũng làm một chút... có hơi không dễ bóc, có điều không làm khó được bản toạ." Thu Vô Tế sử dụng tiên pháp, một con tôm bóc hoàn chỉnh đặt ở trong đĩa của Sở Qua: "Ăn cái này, ăn cái này."

Thấy dáng vẻ vui mừng hứng khởi của nàng, trong lòng Sở Qua thầm thấy mãn nguyện.

Thật tốt.

Hắn lại đem thịt tôm trong đĩa gắp cho Thu Vô Tế: "Thích thì ăn nhiều một chút, ta từng ăn những thứ này rồi."

Thu Vô Tế ngẩng đầu lên nhìn hắn một cái, trong miệng còn đang nhai tôm, mấp máy mấp máy.

Khoé miệng còn có dâu mỡ chưa lau.

Sở Qua vô thức rút khăn giấy ra, đưa tay giúp nàng lau dâu mỡ quanh miệng.

Thu Vô Tế vẫn vừa nhai vừa nhìn hắn, nhưng lại không né tránh, để mặc cho hắn lau.

Bàn bên cạnh có một cô gái trẻ móc điện thoại ra chụp ảnh, trong lòng cô gái trẻ vô cùng hâm mộ, cảm thấy cảnh tượng này thật đẹp.

Lúc trước bị chụp trộm Thu Vô Tế đều sử dụng thuật pháp để khiến máy ảnh của người khác bị vô hiệu, lần này lại không ngăn cản, chỉ là quay đầu nhìn cô gái trẻ vừa chụp trộm một cái nói: "Bức ảnh vừa rồi gửi cho tôi với nhé."

Cô gái trẻ thấy chính chủ bị chụp trộm nói chuyện, có chút căng thẳng, nghe vậy liền thở phào: "Chị ơi tỉnh cảm của hai người thật tốt."

Thu Vô Tế nhìn Sở Qua một cái, nghiêm mặt.

Sở Qua chỉ cười không nói gì.

Cô gái trẻ truyền hình ảnh tới, cẩn thận hỏi: "Em có thể đăng weibo không?"

Thu Vô Tế nhìn góc nghiêng của mình trong ảnh, và động tác thâm tình ôn nhu của Sở Qua, xuất thân suy nghĩ, bỗng nhiên bật cười: "Tuỳ em."

Ta không phải là người không có thân phận cần lẩn tránh nữa rồi, cho dù cả thiên hạ đều nhìn thấy ảnh của ta, vậy thì có sao? Duy nhất không vui là có thể sẽ bị người trong thiên hạ hiểu lầm quan hệ với hắn... bỏ đi, dù sao bị hiểu lầm cũng không phải là một hai lần.

Cô gái trẻ vui vẻ đăng weibo, thuận tiện còn mắng bạn trai một câu: "Cũng không biết lau miệng giúp em à."

Bạn trai cũng lầm bẩm nói: "Anh ta cũng không có lòng tốt gì đâu, bây giờ lau miệng, trở về cắm..."

Cô gái trẻ không nghe rõ, Sở Qua và Thu Vô Tế ở bên đó lại nghe thấy hết rồi.

Hai người cũng không tức giận, Thu Vô Tế ngược lại bật cười: "Có phải là đàn ông ai cũng đều nói như vậy sau lưng không?"

Sở Qua nhớ đến trước nói về kẹo bông đó, cười nói: "Có lẽ."

Thu Vô Tế mỉm cười. Lần này tình huống tương tự, chưa chắc có thể chứng minh đàn ông ai cũng nói như vậy, ngược lại có thể chứng minh ở trong mắt cô gái khác, Sở Qua như vậy rất tốt, rất hâm mộ nàng.

Đời này của Thu Vô Tế, chưa từng bởi vì loại chuyện này mà được hâm mộ, người khác hâm mộ nàng trước nay chỉ là bởi vì nàng mạnh cỡ nào.

Nhưng ở thế giới hiện đại này lại được thể nghiệm mấy lần, loại cảm giác này thật kỳ quái.

Lại có cảm thấy đắc ý theo kiểu khác.

Nàng khôi phục lại trạng thái ưu nhã, ung dung bóc cua nói: "Hiện giờ bờ biển chắc là còn có nhân viên vệ sinh đang dọn đẹp, chúng ta đại khái lúc nào thì đi được?"

Sở Qua: "Đợi mọi người đi ngủ rồi, cho dù có người trông coi vào ban đêm cũng dễ tránh né hơn."

"Vậy ăn xong chúng ta đi đâu? Còn nữa lúc về thì về thế nào..." Thu Vô Tế hiện giờ cũng có chút hiểu rồi: "Xe bus không có ca đêm."

Sở Qua chớp chớp mắt, thần tình nghi hoặc nhìn Thu Vô Tế.

Khoảng chừng ba giây, mới chậm rãi lên tiếng: "Đương nhiên là, ở khách sạn rồi."

Lời này không áp chế thanh âm, đôi nam nữ bên cạnh nghe thấy rồi, chàng trai liền nói: "Em xem em xem, anh đoán đúng rồi! Đàn ông có thể có lòng tốt gì chứ?"
Bình Luận (0)
Comment