Chương 197: Trận chiến tay đôi đầu tiên (1)
Chương 197: Trận chiến tay đôi đầu tiên (1)Chương 197: Trận chiến tay đôi đầu tiên (1)
Trời đã về khuya.
Hai người định muộn chút nữa mới ra ngoài xuống biển, thật ra cũng không có bao nhiêu xấu hổ khi ở cùng một phòng.
Thu Vô Tế chỉ là mở ti vi ra xem, căn bản không để ý đến Sở Qua. Sở Qua cũng ngồi dựa vào ghế xem điện thoại, xem bạn bè trong nhóm nhảm nhí.
Chẳng qua cũng chỉ là giết thời gian thôi.
Hôm nay đại khái là lân đâu tiên Sở Qua mượn cớ giả bệnh xin nghỉ phép, ừm, tuy rằng không phải là tự mình xin nghỉ, là trợ lý xinh đẹp... dù sao nàng làm cũng tính là hắn làm đi. Có chút xấu hổ với các độc giả, thế nhưng thế nào cũng phải xấu hổ một lần như Vậy...
Không ra ngoài, làm sao nhìn thấy Thu Vô Tế đáng yêu như vậy chứ?
Mái tóc rối loạn đó đến giờ cũng không chải chuốt lại, thần sắc cũng có chút tức giận chưa nguôi, bực bội xem ti vi, cũng không biết hình ảnh trong tỉ vi rốt cuộc có vào đầu nàng không...
Lúc này nhóm chát đang nói đến vấn đề tình cảm:
"Huhuhu hôm nay tôi lại làm trực nam Tồi."
"Thế nào rồi, thế nào rồi, có chuyện gì không vui nói ra để anh em vui cùng một chút nào."
"Học muội lúc trước của tôi bảo tôi dạy cô ấy cấu hình máy tính, tôi liệt kê cho cô ấy một danh sách rồi. Hôm nay cô ấy nói mời tôi ăn cơm để cảm ơn, tôi nói em có tiền mời anh ăn cơm, còn không bằng thêm 200 tệ nữa lên đời 1060T1 đi, cấu hình lúc trước đó anh thấy bị thiếu Card đồ hoạ..."
Lam Sắc Tiểu Dược Hoàn: "Nếu là I7 †ôi cảm thấy 2060S mượt hơn đấy."
"22? Tôi đang muốn thảo luận về cấu hình card đồ hoạ với các cậu sao?"
"Lẽ nào không phải sao?"
Sở Qua cười lăn cười bò.
Lại nói mình lúc trước hình như cũng là trực nam như vậy, thật sự không biết viết thể loại hậu cung như thế nào.
Chí ít hiện giờ biết học muội người ta mời ăn cơm không phải là có ý cảm ơn, so với loại này còn tốt hơn một chút đúng không?
Lén nhìn trộm Thu Vô Tế... hình như vẫn không có bước tiến lớn nào, vẫn không biết nàng đang nghĩ cái gì. Tối thiểu ở cùng một phòng cũng không dám cọ sát... không thể không bị đánh chết.
Viết Chữ Lên Mặt: "Hai trực nam các cậu cũng đừng tranh nữa. Tôi thấy sau này nên thỉnh giáo Sở Đại. Hắn viết nhiều em gái như vậy, nhất định là lão hải vương?"
Sở Qua: T-T
Người bạn kia khóc lóc nói: "5555 lúc nào mới có thể có một tiểu tỷ tỷ xinh đẹp dán dán vào tôi đây..."
Viết Chữ Lên Mặt: "Tôi không quan tâm xinh đẹp hay không, là phái nữ là được rồi."
Lam Sắc Tiểu Dược Hoàn: "Tôi không quan tâm là phái nữ hay không, xinh đẹp là được."
Viết Chữ Lên Mặt: "?22" Vạn Tử Tuấn sợ hãi nằm co ro trong phòng bệnh, cách xa giường bệnh của Phan Đạt.
Phan Đạt khinh thường “ha” một tiếng: "Cậu chỉ cần đừng ngốc nghếch viết chữ 'xinh đẹp' ở trên mặt là được, tưởng rằng có người nhìn trúng cậu sao?"
Vạn Tử Tuấn: "..."
Bên đó Sở Qua xem điện thoại cũng cười đến mức sắp không thở nổi nữa rồi, xem bạn bè trong nhóm nói chuyện là niềm vui lớn nhất mỗi ngày ngoài gõ chữ... và ngoại trừ dán dán với Thu Vô Tế.
"Tinh tinh, âm thanh báo có tin nhắn riêng vang lên.
Sở Qua vừa nhìn thấy avatar quen thuộc, vội vàng mở ra trả lời: "Chào Biên Tập Đại Đại, có chỉ tiêu gì không?”
Biên tập: "Quyển sách này của cậu cũng tính là ví dụ điển hình của sự nỗ lực vươn lên, trợ lý tác giả bên đó muốn phỏng vấn cậu, khi nào cậu có thời gian thuận tiện?"
Sở Qua vội nói: "Hiện giờ đang tiện."
"Không gấp, cậu gửi một tấm ảnh về cuộc sống trước, vấn đề phỏng vấn cũng gửi cho cậu xem trước, đến lúc đó sẽ gửi cho cậu một bản thảo phỏng vấn.
"OK." Sở Qua mở album ảnh trong điện thoại ra chọn một tấm mình tương đối hài lòng và gửi đi, tâm tình rất tốt.
Đây là đi bộ trên đại lộ Khang Trang mắt thường cũng có thể nhìn thấy.
Thu Vô Tế liếc mắt nhìn sang nói: "Cười ngốc xong chưa? Chúng ta phải xuất phát rồi."
Sở Qua bật dậy nói: "Tuân mệnh."
Không biết trong bâu không khí ở cùng một phòng của "khách sạn mở phòng" này, mình lại ôm điện thoại vui vẻ môt hai tiếng đồng hồ rốt cuộc có tính là không bằng cầm thú hay không. Thấy biểu tình của Thu Vô Tế không tức giận, ngược lại dáng bực bội lúc trước cũng đã bớt đi nhiều, biểu hiện trong một tiếng này là chính xác rồi.
Không kịp do dự, nếu còn tiếp tục quấn qust nữa, thật sự sẽ thấy phản cảm.
Hiện giờ như vậy rất tốt.
Trăng thanh gió mát, hai người mặc quần áo bình thường, đi thẳng tới bãi biển.
Bờ biển rất dài, đi vòng qua cửa khách sạn quá mức đơn giản, Sở Qua lúc này có chút hối hận vì lúc trước không tìm hiểu trước, tự mình mang áo tắm đi vào là có thể không cần mua vé rồi, ai biết mình ở đâu đến...
Trốn phía sau một tảng đá né tránh nhân viên kiểm tra, Thu Vô Tế ló đầu ra nhìn bãi biển phía trước một cái.
"Lâu đài vẫn còn."
Sở Qua dở khóc dở cười: "Bây giờ hành động thế nào?"
Thu Vô Tế quay đầu nhìn hắn nói: "Ngươi biết lặn nước không?”
"... có thể lặn một phút."
"Vậy ngươi ngồi xổm ở đó làm người cổ vũ không phải là xong chuyện sao, hỏi cái gì?"
"Ta suy nghĩ đến tu hành, ta có thể dùng một chút loại Tị Thuỷ Quyết không?"
Thu Vô Tế quan sát hắn một lượt, rất không muốn thừa nhận. Hắn quả thực có thể dùng Tị Thuỷ Quyết. Cái này không phải là đỉnh cao trong giả lập của hắn sao, không gạt nổi.
Nàng đưa tay ra chỉ vào mi tâm của hắn: "Tị Thuỷ Quyết chuyển cho ngươi rồi, thế nhưng pháp lực tu hành hiện tại của ngươi không chống đỡ nổi, đừng lặn quá sâu,
"0K"