Nữ Chính Từ Trong Sách Chạy Ra Ngoài ( Dịch)

Chương 205 - Chương 205: Hi Vọng Trong Mơ Q)

Chương 205: Hi vọng trong mơ q) Chương 205: Hi vọng trong mơ q)Chương 205: Hi vọng trong mơ q)

Bên đó Sở Qua làm bản thảo hai ngày liên tục, sau khi đã tìm lại trạng thái chương mới, lại bắt đầu nhớ Thu Vô Tế rồi.

Một ngày không gặp như cách ba thu.

Đáng tiếc là hai ngày làm bản thảo đều không thể tiến vào trạng thái quan sát, đừng nói là Thu Thu, Vân Tế Sơn cũng không nhìn được.

Là bởi vì tình tiết của hai ngày này là viết về người khác ư? Chắc cũng không liên quan lắm, lúc trước viết về tình tiết của Sở Thiên Ca, không phải cũng nhìn thấy hắn đang nói chuyện với người khác sao?

Thật sự là giống Lục Mạch Thần Kiếm của Đoàn Dự, lúc linh lúc không, càng muốn nhìn Thu Thu, lại càng không nhìn thấy.

Nếm thử linh trà, cũng đem ngọc trai mới lấy được kia đặt trên người, vừa tu hành vừa gõ chữ. Có thể cảm nhận được tu hành tăng trưởng, nội thương cũng đang từng bước hồi phục, gõ chữ cũng thông thuận hơn, nhưng muốn nhìn thấy Thu Thu vẫn là không nhìn thấy.

Chán thật,

Sở Qua upload chương cuối cùng của hôm nay, thở phào một cái rôi đứng lên hoạt động gân cốt.

Có lẽ là không thể quá vội vàng, cũng giống như tu hành, càng vội vàng muón thành công thì càng dễ tẩu hoả nhập ma.

Mở máy chạy bộ của mình lên, Sở Qua xuất thần đi trên máy chạy bộ, trong lòng cũng có khoảng thời gian không muốn đến Nhà Đen rèn luyện. Vốn dĩ hôm nay đến rèn luyện một chút rất thích hợp, thế nhưng hôm nay lại không muốn đi.

Rõ ràng hai ngày này Nhà Đen rất có thể đang triển khai hành động báo thù, lúc này hắn chạy đến chủ động chạy đến không khác gì với việc hỏi "Hi, có cần giúp gì không", vẫn là bớt tham gia vào những chuyện này.

Đặc biệt là trong lúc này nội thương chưa khỏi nữa, Sở Qua có thể cảm nhận được thân pháp của mình lúc này bị mệt mỏi rất rõ rệt, hiệu quả của Kim Chung Tráo cũng không bằng trước đây. Nói rõ nội thương này nhìn thì không có gì, nhưng thực tế ảnh hưởng lợi hại hơn một dao lần trước, chẳng trách Thu Vô Tế lại nói đối phương rất mạnh.

Nam Giang lại còn ẩn giấu người dị năng lợi hai như vậy, Nhà Đen và Trương Kỳ Nhân có lẽ đều không biết, không biết Lâm Vũ Dương bên đó có biết hay không? Căn cứ theo "Danh sách người dị năng" kia mà nói, chắc là biết, không biết liệu có thể hỏi không?

Nói thực lòng tuy rằng bị người khác đả thương, Sở Qua cũng không có hận thù gì với người dị năng hệ Thuỷ này. Bảo vật xuất thế, người mạnh lấy được, tranh đấu công kích lẫn nhau hoàn toàn có thể lý giải được, đối phương cũng không phải có lòng muốn hại mình.

Ngược lại đối phương có thể sẽ bởi vì bảo vật bị đoạt mà sinh ra thù hận... lại nói ngươi đã không đẩy đượng tảng đá ra, đồ cũng không phải là của ngươi, Sở Qua cái này ngược lại có lý lẽ chính đáng hơn. Đừng bị nhận ra là được, hi vọng biển sâu tối tăm, mọi người đều không nhìn thấy mặt đối phương. Điểm này hắn và Thu Vô Tế chung quy cũng không giống nhau, Thu Vô Tế vẫn luôn canh cánh trong lòng chuyện mình không kịp thời đuổi theo kẻ địch nhổ cỏ tận gốc, cảm thấy phạm phải sai lâm, Sở Qua thì lại cảm thấy không đuổi theo cũng rất tốt, không cần phải bởi vì chuyện này mà giết người. Xã hội hiện đại và xã hội tu tiên vẫn là rất khác biệt... chỉ không biết sau chuyện này có phải sẽ chứng minh thiên chân của mình?

Sở Qua đi vào các loại thần, chạy xong liền đi tắm rửa, lại trở về trước máy tính ngồi gõ chữ một lát, được khoảng một nghìn chữ cho bản thảo rồi vẫn không tìm được con đường để gặp Thu Thu, không muốn gõ nữa, lên giường đi ngủ.

Gõ chữ thật chán.

Trong mơ Sở Qua xoa đầu Thu Vô Tế nói: "Cô là nữ chính thành thục rồi, muốn học ta gõ chữ..."

Ừm, tên nhãi này dạy Thu Vô Tế viết sách, âm thầm có tâm tư này đi.......

Thế giới trong sách.

Thu Vô Tế thật sự đang viết.

Thời gian của mọi người khác nhau, chính văn của Sở Qua viết có lúc cũng nhảy cóc đến tận ba ngày sau, có lúc ngay cả bản thân hắn cũng không làm rõ được là bao lâu, Thu Vô Tế trước kia cũng từng nghĩ dòng thời gian của mọi người không phải là có thể dùng để xem sách viết sách...

Vì vậy lần này làm xong việc chính của mình, liền ngồi trước cửa sổ có rèm che, tay cầm cây bút lông tỉnh xảo, tiếp tục viết tự truyện của mình.

So với máy tính đánh máy, nàng thích dùng bút lông viết chữ lên giấy hơn, cảm thấy như vậy càng giống một văn nhân hơn, cũng càng có cảm giác.

Ánh trăng như nước, đèn xanh như đậu. Trước cửa sổ dưới trăng, một cô gái †ay cầm ống tay áo tay cầm bút, cau mày Suy tư.

Nếu như bị Sở Qua lẻn vào thế giưới này nhìn thấy cảnh đẹp này, e rằng không ngủ được.
Bình Luận (0)
Comment