Nữ Chính Từ Trong Sách Chạy Ra Ngoài ( Dịch)

Chương 244 - Chương 244: Thu Thu Bỏ Nhà Ra Đi (2)

Chương 244: Thu Thu bỏ nhà ra đi (2) Chương 244: Thu Thu bỏ nhà ra đi (2)Chương 244: Thu Thu bỏ nhà ra đi (2)

Sở Qua vừa ngủ đến nửa đêm, bụng đói cồn cào tự mình đi xay đậu tương để uống.

Từ khi Thu Vô Tế đến, loại thức ăn nhanh như mì tôm cũng không xuất hiện ở trong phòng nữa. Bình thường Thu Vô Tế không ăn bánh quy, trong nhà không có sẵn, nên lúc này không có gì để ăn cả.

Sở Qua thò đầu ra tìm nửa ngày, búng tay một cái, tiến vào trong phòng Thu Vô Tế lén ăn kẹo sữa.

Vân là Thu Thu tốt, người cũng không ở đây, sữa vẫn còn nuôi dưỡng Sở Qua bảo bảo đói khát.

Nàng bị thương rồi, chắc là phải bế quan, dựa theo thói quen, lúc bế quan sẽ phân hồn ra đây... nói không chừng sáng sớm mai là có thể đợi được nàng cùng ăn bữa sáng.

Sở Qua uống sữa đậu nành, ngồi trước máy vi tính mở hậu đài ra xem tình hình chương mới.

Khu bình luận truyện vô cùng oanh tạc, nhất thời hậu đài không load được. Xem qua loa một chút, căn bản đều là khen ngợi, dường như khen thưởng còn nhiều hơn không ít, minh chủ tăng lên gấp mấy lần.

Kết quả này cũng không bất ngờ, rất bình thường.

Quyển sách này các phương tranh hùng, chiến đấu là chủ đề chính, một trận quyết đấu mà làm nên mấy chục vạn chữ, chỉ cần bút lực của ngươi đủ để miêu tả quá trình này một cách đặc sắc, người đọc kinh thán chạy đến, bâu không khí sôi trào ngay, cuối cùng chiến thẳng, chính là một cao trào hoàn mĩ, không uổng công làm nền và kỳ vọng lâu như vậy, độc giả thích thú là điều rất bình thường.

- Tuy rằng trên thực tế quá trình chiến đấu xảy ra cũng không phải như vậy.

Cái đó không quan trọng, tiểu thuyết dù sao cũng chỉ là tiểu thuyết, Sở Qua vẫn luôn tính trước, từ khi Thu Thu Tự Truyện xuất hiện, hiện giờ càng chắc chắn phải đem văn tự của mình và chuyện thực tế xảy ra phân khai đối đãi rồi.

Có lúc sẽ tự đắc vui cười mà nghĩ, nếu như mọi người có thể nhìn thấy trực tiếp thế giới trong sách, liệu có tức giận măng "không phù hợp với nguyên tác" không?

Như vậy vừa nghĩ đến còn rất thích thú, đáng tiếc trực tiếp' (live) thế giới trong sách là vĩnh viễn không thể cho người khác xem.

Cho dù mình muốn xem cũng khó mà xem được...

Ví dụ hiện tại rất muốn biết tình hình Thu Vô Tế bị thương thế nào, trong lòng lo lắng cũng vô dụng, lúc này thật sự không nhìn thấy rồi. Cho dù ngủ một giấc dài, di chứng của Biến Thiên Kích Địa Đại Pháp vẫn chưa tiêu hết, đầu óc vẫn còn căng, thực sự không dùng được lần thứ hai.

Sở Qua thở dài, lặng lẽ lấy ra hạt cát biển ấn vào mi tâm, nắm chặt ngọc trai trong tay, bắt đầu tu luyện.

Tranh thủ sớm khôi phục, sớm nhìn thấy Thu Thu, xem có thể giúp nàng không...

Có lẽ là bởi vì loại phương thức rèn luyện sử dụng năng lực cực hạn này quả thực có hiệu quả, lần này Sở Qua nội thị phân hồn, cảm thấy tuy rằng mệt mỏi chưa hồi phục, ngược lại lại phát triển ngưng thực... hiện giờ đi khảo sát tỉnh thần lực, chắc là cấp năm ổn định, nói không chừng là cấp sáu rồi.

Không biết đối ứng với tiên đạo tu hành thì tính là trình độ gì... tóm lại Sở Qua tin rằng, sau này có dùng Biến Thiên Kích Địa Đại Pháp để can thiệp vào thế giới, chắc chắn sẽ càng dễ dàng hơn.

Đây chính là tiến bộ có thể nhìn thấy.

Sở Qua lặng lế đem công pháp Kim Chung Tráo vận chuyển ba mươi sáu vòng, mở mắt ra, trời đã sáng.

Thò đầu nhìn vào phòng Thu Vô Tế, người không có ở đây.

Sở Qua có chút bất an, thử dùng tinh thân vừa mới khôi phục được chút ít để nối liền với thế giới, xem có thể cảm nhận được phản hồi đại khái không: Thu Vô Tế thương thế không ngại.

Nếu đã không ngại thì sao cô lại không ra?

Cũng không phải là thế giới có chướng ngại, bản thân cảm nhận vẫn là rất rõ ràng, tất cả không biến hoá.

Sở Qua gãi gãi đầu, mở văn bản ra viết chương mới.

Chương mới cố ý thêm một câu:

"Trong lúc trị thương, Thu Vô Tế nhớ đến mình rất lâu rồi không phân hồn đi ngao du, có phải nên ra ngoài xem thế giới bên ngoài như thế nào không?”

Trong mật thất Thu Vô Tế bế quan, Thu Vô Tế nhắm mắt trị thương, lông mày bỗng nhiên khế nhướng lên, lại cưỡng ép hạ xuống. Lại nhét đồ vào trong người bổn toại Phil

Sở Qua kỳ vọng ngồi trước máy tính một lúc, Thu Vô Tế vẫn không ra.

Hắn nghĩ ngợi một lát, lại viết một câu:

" Thu Vô Tế đang nghĩ, Viêm Thiên Liệt tên cuông đồ bất kính với thiên đạo kia, lần này thất bại, thiên đạo ghim chặt ngươi."

Thu Vô Tế lại nhướng mày: "Ta phải trị thương, truyền cái tờ giấy gì đó! Có ghim thì cứ ghim đi, cẩn thận bổn toạ đánh ngươi!Z"

Sở Qua: "..."

Hình như có thể đoán được xảy ra chuyện gì rồi...

Là cảm thấy mấy lần bị nhắc nhở hay là suýt chút nữa bại rồi, không có thể diện gặp Sở Qua rồi?

Hay là... sợ bị đánh nát mông, trốn đi rồi.

Sở Qua vừa bực mình vừa buồn cười, còn nói ta truyền giấy... Thu tông chủ uy chấn thiên hạ, người là cô gái nhỏ bỏ nhà gia đi sao?
Bình Luận (0)
Comment