Chương 245: Trời phạt (1)
Chương 245: Trời phạt (1)Chương 245: Trời phạt (1)
Biết Thu Vô Tế chỉ là đang kiêu ngạo, không phải xảy ra vấn đề gì, Sở Qua cũng không gấp nữa.
Ung dung viết chương mới, nói chuyện trong nhóm một hồi, nói với mọi người hôm nay có thể ra ít chương mới hơn, phải chỉnh lý đại cương.
Sau đó trong lúc mọi người đang chờ đợi lý giải... cẩu tác giả lại đến Nhà Đen.
Có vài ngày không đi... trước kia cho rằng Chung Dật thường trú ở Nhà Đen, sau này mới biết là không phải, Chung Dật thân long thấy đầu không thấy đuôi, chân chính thường trú ở Nhà Đen ngược lại chính là vợ chồng Kim đầu bếp mở quán cơm ở gần đó, cùng với Phan Đạt ở trong Nhà Đen làm công việc gia công.
Sau khi vợ chồng Kim đầu bếp bị Dung Phục hành hạ, tâm tư mở quán cơm cũng không còn, tâm tư rèn luyện nhiều lên, vừa đến đã nhìn thấy hai vợ chồng đang chạy bộ, nhìn như quả thực rất dụng công. Nhìn thấy Sở Qua đeo mặt nạ Tam 0a xuất hiện, hai vợ chồng vẫy tay chào hỏi, Sở Qua vấy tay lại, không quấy rây mọi người rèn luyện.
Thái độ ngược lại là Phan Đạt... ánh mắt của tên mập đó đánh giá Sở Qua một lượt, lại quay đầu nhìn vào lời mình vừa nói trong nhóm chát: "Sở Đại chỉnh lý đại cương là việc nên làm, hôm nay không có chương mới cũng được."
Phan Đạt lặng lẽ thu hồi lại tin tức, đổi lại một câu: "Đậu Tiểu Qua không có nhân tính."
"Phan Đạt à, chỉ có cậu ở đây sao?” Tam Oa thò đầu tới: 'Chung Dật đâu?"
Phan Đạt cố ý không đóng nhóm, để cẩu tác giả này xem kỳ vọng trong nhóm, liếc xéo hắn nói: "Chung ca vốn dĩ đến cũng không nhiều... Tam Oa à, cậu rất rảnh sao? Ban ngày chạy tới đây, có phải là không có việc làm không?”
Sở Qua sờ cằm dưới lớp mặt nạ: "Đi làm mò cá không phải là bình thường sao? Cậu còn hung dữ hơn cả nhà tư bản?"
Phan Đạt nén giận nói: "Cậu làm thế nào nhìn thấy màn hình của tôi nói ra lời này?"
"Hả? bản thân cậu cũng đang treo máy, chạy vào nhóm bạn bè không quan hệ nói chuyện mò cá, còn nói tôi."
Phan Đạt: "..."
Cậu quản "vòng bạn bè không quan hệ", được lắm... À, đúng rồi, nhóm này cũng không phải chính là Thao Qua sao...
Bỏ đi, so với mặt dày đoán chừng là không so được với cái mặt đao thương bất nhập này. Phan Đạt liếc mắt nói: "Cậu có vài ngày không đến rồi, tôi tưởng rằng cậu cả thèm chóng chán, hôm nay đến làm gì?"
"Đo tinh thần lực một chút, cái máy đó sửa xong chưa?"
Phan Đạt cao hứng nói: "Cái này à? Có nghĩa là rất nhanh sẽ xong việc rời đi đúng không?”
Sở Qua nói: "Đến cũng đến rồi, đương nhiên phải rèn luyện một vòng rồi mới đi."
Phan Đạt suýt chút nữa xông vào mặt hắn cho một đấm.
Sở Qua kỳ quái nhìn hắn: "Mập, hôm nay cậu không đúng lắm a, muốn đuổi tôi đi như vậy sao, chẳng lẽ hẹn hò với em nào rồi? Vậy cũng không có gì cần phải giấu huynh đệ a, huynh đệ thay cậu kiểm định."
"Miễn đi" Phan Đạt tức giận nói: "Thân là một Thu Thu Đường, tôi sẽ không phản bội Thu Thu."
Sở Qua suýt chút nữa thì lảo đảo.
Nhìn hắn cuối cùng cũng có phản ứng, tâm tình của Phan Đạt ngược lại cũng tốt lên, cười híp mắt nói: "Lên đo đi, †ôi giúp cậu mở máy."
Lần trước máy móc vì sao mà hỏng, Phan Đạt không rõ lắm, trong lòng thâm nói cái trò đao thương bất nhập này, tinh thân lực có một sao cũng không sai... Mệt mỏi chính là cao thủ ba sao, đến lúc xem xem muốn dùng phương pháp giao lưu tỉnh thần gì đó hành hắn một chút.
Để hắn không có chương mới. "Tách!" Phan Đạt khởi động máy móc.
Sở Qua quen đường lấy mũ bảo hiểm đội lên, lần này rất có kinh nghiệm, biết kiềm chế tỉnh thân không được phóng thế giới trong sách ra ngoài, thuần tuý dùng tỉnh thần lực của mình để đối kháng với áp lực sóng điện của máy móc này là xong việc rồi.
Phan Đạt tròn mắt nhìn ngôi sao của máy lần lượt sáng lên.
Ba sao, bốn sao, năm sao...
Sáu sao rưỡi, gân bảy sao mới dừng.
Phan Đạt trợn mắt há miệng.
Cỗ máy này chỉ đo đến mười hai sao, cũng chính là nói hiện giờ đã biết tỉnh thần lực mạnh nhất chính là mười hai sao. Kết quả mãnh nam cơ bắp này, sờ sờ trước mặt mình gần đến bảy sao?
"Thế nào?" Sở Qua bỏ mũ, thò đầu ra: "Không đến bảy sao à? Vẫn là yếu một chút..."
Phan Đạt khoé miệng giật giật, nhịn xuống tâm tình muốn đánh người: "Đúng vậy, còn cần phải cố gắng thêm. Có thể chuyên tâm vào công việc sẽ gia tăng tinh thần lực sao?"
Sở Qua rất có đồng cảm: "Mập à cậu gia sức cày tiền như vậy, tinh thần lực nhất định rất cao đúng không?”
Phan Đạt mặt không biểu tình.
Lúc này Chung Dật đến rồi, lên lầu kéo Sở Qua đi: "Trương Kỳ Nhân đã đi Nhật Bản rồi, cậu biết chưa?"
Sở Qua gật đầu: "Biết, chuyện mấy ngày trước rồi, hắn gần đi đã gửi tin nhắn cho tôi." "Vụ án của nhà họ Vương tuy rằng chưa kết thúc, thế nhưng mắt thấy tan đàn xẻ nghé rồi. Hiện giờ anh trai của Trương Kỳ Nhân là Trương Tiếu Nhân nghiễm nhiên làm lão đại, sao quanh trăng sáng rất là ngưu bức, cậu có hứng thú giúp hắn một tay không?"
Sở Qua đánh giá Chung Dật: "Kỳ Nhân ra nước ngoài là kiến nghị của cậu?"
"Đúng."
"Để sau này làm thịt nhà họ Trương?"
"Vậy cũng không phải... lại nói trở lại, nếu như nhà họ Trương đổ rồi, Trương Kỳ Nhân ở nước ngoài nói không ngược lại có thể thoát được một kiếp."
Sở Qua ngửa đầu suy nghĩ, thở dài nói: "Chuyện này tôi không tham gia... hiện giờ Nguyệt Ảnh đang ở Nam Giang, có cô ấy ở đây, nhà họ Trương bất quá chỉ là gà đất chó kiểng thôi, chỉ xem các cậu muốn làm đến mức độ nào mà thôi."
Chung Dật gật đầu: "Được, cậu nghỉ ngơi thêm đi. Tôi hỏi những người khác của Nhà Đen xem có ai muốn tham gia một tay không."