Nữ Chính Từ Trong Sách Chạy Ra Ngoài ( Dịch)

Chương 288 - Chương 288: Hai Chú Heo Con (2)

Chương 288: Hai chú heo con (2) Chương 288: Hai chú heo con (2)Chương 288: Hai chú heo con (2)

"Cảm thấy khác thường, lại không phải dựa vào pháp lực, là thần thức, nói cách khác là linh giác, thậm chí là kinh nghiệm và cảnh báo." Thu Vô Tế cười nói: "Huống hồ thuật ẩn thân đó của ngươi vừa mới học, khí tức bất ổn, không gian rung lắc, tuỳ tiện tìm một tu sĩ có kinh nghiệm đến nhìn một cái là biết ngay. Cao cấp thì cao cấp, tương lai rất có triển vọng, thế nhưng trước mắt ở gian đoạn mới học này nói không chừng còn không có tác dụng bằng che giấu ánh sáng."

Sở Qua cười nói: "Tuy rằng em không nghiên cứu vê không gian, cảm nhận còn rõ ràng hơn mẹ anh."

Thu Vô Tế thở dài nói: "Kinh nghiệm một vạn năm... nói thực, lúc em gọi bà ấy là dì, bản thân cũng có chút nổi da gà..." Sở Qua không nhịn được bật cười.

Thu Vô Tế tức giận hầm hừ nói: "Cười cái gì mà cười, còn không phải tại anh viết lung tung là một vạn năm sao! Anh viết mười tám năm không phải sẽ không nhiều chuyện như vậy sao?”

"Này, tông chủ Vô Tế Tông mười tám tuổi, một trong những cường giả mạnh nhất Cửu Châu, độ kiếp đại lão... sách này không ai đọc."

"Vì sao không ai đọc, em thấy người khác viết mấy tháng là được, còn đắt hàng hơn anh."

"Người ta là nhân vật chính."

"Em là nữ chính"

"Được được được, là anh viết nát quá." Sở Qua cưng chiều nói.

Thu Vô Tế trực tiếp không tỏ rõ tính cách, chỉ có thể bực bội nói: "Về lý thì năng lực của anh không phải không gian, thế nhưng hình như bao gồm cả không gian chi biến, cho nên anh có thể dùng được năng lực không gian... thế nhưng anh không phải là kiểu khống chế không gian chân chính giống như mẹ anh, cái này chỉ có thể tính là kiểu suy luận ra thôi, giống như biến thiên kích địa đại pháp giúp anh kết nối tinh thân. Em đoán rằng, đợi anh luyện thuần thục cả hai, mới có thể tổ hợp thành dị năng toàn diện chân chính của anh.

Sở Qua ừm một tiếng nói: "Hiện giờ anh cảm thấy càng phát ra quá mức rồi, đặc biệt là sau khi luyện vận dụng không gian thứ hai."

"Cái thứ hai, là cái gì?"

Sở Qua bỗng nhiên lộ ra ý cười, tay phải không biết lật ra từ đâu, bỗng dưng móc ra một chiếc gối ôm con heo hoàn toàn mới, còn đeo nơ con bướm, vừa hay là một đôi với con trên tay Thu Vô Tế lúc này.

Sở Qua mỉm cười: "Lúc trước đánh lén em, vốn dĩ là muốn cho em bất ngờ này, kết quả Chu Manh Manh cũng ở đó, không có hứng thú lấy ra."

Thu Vô Tế tròn mắt nhìn: "Heo con ở đâu ra! Ách không phải, Giới tử nạp tu di? Không đúng... đây là tách ra một không gian riêng?"

Sở Qua thán phục nói: "Quả thực là lợi hại nha Thu Thu."

Ánh mắt Thu Vô Tế lấp lánh: "Không gian tuỳ thân?" Bao lớn? Em nói với anh rồi, căn nhà này quá nhỏ rồi, sau khi em vào ở đồ đạc càng ngày càng nhiều, bây giờ cảm thấy chật lắm, không gian này của anh lấy ra đặt đồ lặt vặt được không?"

Sở Qua: "2 2?" Thu Vô Tế: "..."

Hai người nhất thời đều mắc kẹt.

Đây là suy nghĩ đầu tiên của nhất đại tông chủ khi nhìn thấy không gian tuỳ thân sao?

Không khí an tĩnh một lúc, Sở Qua mới ho khan nói: "Không gian chỉ rất nhỏ, tâm như một thư phòng thôi, đặt chút đồ ăn vặt vẫn được, cái khác thì bỏ đi... đợi năng lực của anh mạnh chút đã..."

"Cho nên anh nói càng phát là ý này, là không gian tuỳ thân này khiến anh cảm thấy loại cảm giác 'có được' và ý 'quan sát' khi kết nối với thế giới trong sách sao?"

"Quả thực là như vậy." Sở Qua thần sắc nghiêm túc nói: Không gian này chỉ là anh tham khảo rèn luyện, sớm muộn cũng sẽ có ngày, anh sẽ biến thế giới trong sách giống như không gian tuỳ thân của anh. Đến lúc đó, anh mới là sáng thế phụ thần chân chính."

Thu Vô Tế rời khỏi vai hắn ngồi thẳng lên, nhìn hắn một hồi, bỗng nhiên bật cười: "Vốn dĩ anh là vậy rồi."

Sở Qua: "Ách..."

Thu Vô Tế lộ ra nụ cười dễ thương, dịu dàng ghé tới nói: "Phụ thần, chú heo này là định để hai con giống nhau trên giường, dể dỗ dành em ngủ chung sao?"

Sở Qua miệng khô lưỡi đắng.

Ngữ khí này, tư thái này, rốt cuộc muốn hẳn trả lời là phải hay là không phải? Vì sao mình cảm thấy nếu trả lời là phải, cô ấy sẽ trở mặt nhỉ?"

Sở Qua phúc chí tâm linh, lập tức nói: "Đây chính là tặng cho em, em muốn đặt nó thế nào, thì đặt thế đó, thích dùng thế nào thì dùng thế đó..." "Phụ thần thật sự là săn sóc nữ tín đó đó... muốn báo đáp thế nào?"

Sở Qua thực sự không chịu nổi vẻ quyến rũ kinh người này, cảm thấy lúc này căn bản không phải là trả lời vấn đề, mà là phải A qua loạn sát mới đúng. Thế nhưng lại cảm thấy giống như một cái bẩy, thật sự A qua rất dễ chết...

Sở Qua vấn là không dám thật sự A qua, tránh về phía sau, cuối cùng chật vật đứng dậy chạy tốn: "Anh, anh phải đi luyện dị năng, sau đó gõ chữ... em, em nghỉ ngơi đi.

Thấy Sở Qua chạy trốn vê phòng, Thu Vô Tế bỏ đi vẻ quyến rũ lúc nãy, cười híp mắt.

Nàng mỗi tay ôm một chú heo, khống chế hai chú heo tiến lại gânphốc” một tiếng, hai chú heo hôn nhau.

Thu Vô Tế cười híp mắt.
Bình Luận (0)
Comment