Nữ Chính Từ Trong Sách Chạy Ra Ngoài ( Dịch)

Chương 289 - Chương 289: Tất Chân Anh Có Thể Dùng (1)

Chương 289: Tất chân anh có thể dùng (1) Chương 289: Tất chân anh có thể dùng (1)Chương 289: Tất chân anh có thể dùng (1)

Thực ra rất lâu trước kia, Thu Vô Tế đã không có một chút hứng thú nào với gối ôm con heo này rồi.

Đó vốn là gối ôm của Sở Qua.

Lần đầu tiên khi muốn giữ nàng ở lại đây, Sở Qua đã hì hục sửa sang lại phòng ngủ phụ này, trải ga giường, gối đầu, lại còn đem chiếc gối ôm tự cho rằng là đáng yêu này đặt ở trên, ý đồ muốn hấp dẫn Thu Vô Tế cảm thấy nơi này có thể ở.

Lúc đó Thu Vô Tế nhìn gối ôm heo nhỏ, tự cho rằng không có tính trẻ con này, cũng không hứng thú.

Đương nhiên ở thì vẫn ở, đó là vì để làm quen với thế giới này, thăm dò sự thực, cũng không có chút liên quan nào tới gối ôm.

Lúc đó, Thu Vô Tế chưa từng nghĩ tới, bây giờ mình lại có "tính trẻ con" như vậy, ngày ngày ôm heo nhỏ đó đi tới đi lui cũng bỏ đi, bây giờ còn tự thấy vui khi chơi cùng nó.

Nhìn hai chú heo nhỏ hôn nhau, giống như một con là Sở Qua, một con là Thu Thu.

Ừm, hoá ra chiếc đó là Sở Qua, chiếc mới này mới là Thu Thu.

Bọn chúng hôn nhau thật đáng yêu...

Thực ra hai loại không gian vận dụng mà Sở Qua mới học, Thu Vô Tế cũng rất hứng thú, cảm thấy mình cũng có thể học, hơn nữa cũng có ý nghĩa đối với việc mình tìm hiểu cách xuyên qua thế giới của mình.

Không gian chỉ thuật, là pháp môn trọng yếu đối với bất kỳ ai.

Thế nhưng nàng không đi tìm Sở Qua bảo hắn dạy áo nghĩa, ở trong nhận thức cổ đại truyền thống, cái này thuộc kiểu "sở học gia truyền" của nhà họ Sở, tuỳ ý nhìn trộm chính là điều tối ky. Nhưng lại muốn học thì phải làm sao, vẫn không phải là chỉ có thể tỏ ra quyến rũ, để đuổi Sở Qua đi sao.

Bỏ đi, viết tự truyện thôi.

Thu Vô Tế xách hai con heo nhỏ, tâm tình vui vẻ trở vê phòng, hai chiếc đều là của ta.

Mở văn bản ra không đến một tiếng đồng hồ, tâm tình của Thu Vô Tế đã lại không tốt rồi.

Một tiếng đồng hồ rồi, ở đây có bao nhiêu chữ rồi?

Ba trăm có không? Lại kẹt văn rồi.

Sao lại khó như vậy chứ.

Bỏ đi, đi ngủ.

Ách, không đúng, Thu Vô Tế cô tung hoành thiên hạ, sao lại có thể sợ khó chứ! Sư phụ ở ngay sát vách, đi hỏi đi, không phải là bóp vai thôi sao.

Thu Vô Tế mang theo một bụng tâm tình không biết muốn đùa giỡn hắn hay là muốn sáng tác, trước đi pha một bình trà, vẽ ra nụ cười đi vào phòng Sở Qua.

Sở Qua đang lách cách gõ chữ, tối qua có để tồn bản thảo, hôm nay nguyên khí tràn đây lập tức lại muốn vạn chương, còn vài trăm chữ cuối cùng nữa là xong chương này rồi.

Bên cạnh đưa đến làn gió thơm một ấm trà xanh đặt ở bên cạnh.

Sở Qua tạm thời dừng gõ chữ lại, trực tiếp đưa tay ra nắm lấy tay của Thu Vô Tế, thơm một cái.

Xác nhận quan hệ thật sự tốt.

Thu Vô Tế bĩu môi, luôn cảm thấy giống như tặng đến cửa để bị khinh bạc... tính là bạn trai bạn gái rồi sao.

Nàng một lần nữa nở nụ cười, ghé vào bên tai Sở Qua nói: "Sư phụ.

Sở Qua liếc một cái, cả người nổi da gà, tâm tư lúc này mới thu hồi lại, quay đầu nhìn Thu Vô Tế cười nói: "Có phải là lại kẹt văn rồi không?"

"Đúng vậy, đúng vậy."

"Gặp rắc rối gì?"

Sảng khoái như vậy à, có cần bóp vai không? Hay là nói vừa nấy hôn một cái vào tay thì tính là có rồi.

Thu Vô Tế vội nói: "Em viết đến đoạn chiến đấu, là kiểu tương đối trọng yếu kịch liệt đó... cách viết lúc trước là, có một bài thơ chỉ nói trận chiến này..."

Sở Qua: "emmm..."

"Anh cũng biết hiện giờ không thể viết như vậy mài! Sau đó thì sao?"

"Lúc trước thực ra cũng có viết đấu pháp rất đặc sắc, không nhất định là dùng thơ... anh biết rồi, là bởi vì thật sự đã xảy ra, nên em cố gắng muốn đạt được như cũ, vì vậy cảm thấy miêu tả khá khô khan, đặc biệt khó viết có đúng không."

"Đúng đúng đúng." Thu Vô Tế làm tư thế hư muốn bóp vai hắn nói: "Sư phụ thật lợi hại."

Sở Qua rất thoải mái, suy nghĩ một lúc mới nói: "Anh đề nghị là em hãy quên chuyện đấu pháp thật sự đi, ví dụ như lúc đó thời khắc đối diện với kẻ địch, suy nghĩ thế nào, nghĩ gì sau đó, những thứ khác đừng quản... một khi muốn trở lại như cũ, chắc chắn sẽ khô khan."

"Em viết tự truyện cũng phải biên sao?"

"Thực ra cũng không phải là biên, mà là kể chỉ tiết... em có thể lược qua những cái này, dùng một vài thủ pháp tô đậm bầu không khí, hoặc là đắp nặn ý cảnh, cái này càng thích hợp để em triển khai hành văn. Ví dụ như... có thể học tập ý của Cổ Long, cũng có thể học một chút huyền của Huỳnh Dịch, tự mình mài dũa xem loại nào thích hợp với mình hơn."

Thu Vô Tế suy nghĩ nói: "Cũng chính là nói em vẫn là đọc quá ít sách của thời hiện đại."
Bình Luận (0)
Comment