Nữ Chính Từ Trong Sách Chạy Ra Ngoài ( Dịch)

Chương 294 - Chương 294: Hắc Quyền Khởi Động (2)

Chương 294: Hắc Quyền khởi động (2) Chương 294: Hắc Quyền khởi động (2)Chương 294: Hắc Quyền khởi động (2)

Sở Qua dở khóc dở cười nói: "Bây giờ là ai sẽ cảm thấy ai là bạn gái cũ, ai sẽ nói với chị Thu, cô có chút không biết..."

Nguyệt Ảnh "hả?" một tiếng, dường như chưa từng nghĩ tới chuyện này có liên quan tới mình.

Sở Qua nhìn dáng vẻ sửng sốt đó của cô, thực sự không biết làm sao giải thích với cô, vô thức lặng lẽ phóng tinh thần ra nghe lén chuyện của Chu Manh Manh bên đó.

"Chúng ta không thể tái hợp sao, em nhớ anh rồi..." Chu Manh Manh nói.

Tiểu soái ca nói: "Cũng chia tay hai năm rồi, còn nói cái này có ý nghĩa gì chứ?" Chu Manh Manh nói: "Anh có người yêu rồi sao?"

"Em biết là được."

"Là người có nick wechat là Đình Đình sao?"

Tiểu soái ca kinh ngạc: "Sao em lại biết..."

Chu Manh Manh thản nhiên nói : Bởi vì đó là nick của em."

"Phụt...' Sở Qua phun hết rượu trong miệng ra.

Chu Manh Manh như có cảm giác, quay đầu lại nhìn một cái, đôi mắt lập tức trợn tròn, cuống cuồng lục tìm điện thoại trong túi xác, nhìn như muốn trực tiếp gọi điện cho Thu Vô Tế đến bắt gian.

Sở Qua bất đắc dĩ nói: "Này, em với Thu Thu rất nghĩa khí đấy, bản thân em ở bên ngoài dụ dỗ mà không xấu hổ..." "Em dụ dỗ gì mà dụ dỗ?" Chu Manh Manh lý trực tráng khí chỉ vào tiểu soái ca ở đối diện: "Đây là chông của em."

"Phụt." Hạt lạc trong miệng Sở Qua cũng bị phun ra.

Soái ca đó thần sắc không vui hỏi Chu Manh Manh: "Cho nên đây lại là tình nhân nào của em?"

Loạn hết rồi, ai mới là tình cũ của ai.

Hai bàn cuối cùng ghép thành một bàn, giải thích nửa ngày mới hiểu rõ mối quan hệ, Chu Manh Manh vân là không tin nhìn Nguyệt Ảnh: "Này, tôi sẽ chứng thực với Thu Thu. tiểu bạch hoa như vậy, cô nói là hàng xóm, Thu Thu cũng biết... tôi sao lại nghe không tin chứ?"

Sở Qua bất đắc dĩ giải thích: "Tự nhiên, Thu Thu đương nhiên biết."

Nguyệt Ảnh đến giờ mới làm rõ được chuyện gì đang xảy ra, mặt không biểu cảm đứng dậy nói: "Nếu đã như vậy, tôi đi trước đây. . không quen lắm..."

Sở Qua cũng muốn cùng nhau cáo từ.

Lại thấy Chu Manh Manh đè thấp thanh âm nói: "Em gái này đi hay không đi thực ra cũng không vấn đề, ngược lại là Sở Qua anh, đến đây thật sự chỉ là uống rượu với hàng xóm sao?"

Sở Qua cảm thấy lời này còn có ý khác, không giống là đang hoài nghi tán gái, ngược lại giống cái khác.

Nguyệt Ảnh dường như cũng cảm thấy, động tác đứng lên cũng dừng lại, quay đầu nhìn mặt Chu Manh Manh.

Chu Manh Manh chỉ cảm thấy có mũi kiếm sắc bén đâm vào hai má, toàn không cũng không tự nhiên, trong lòng cũng có sở ngộ, hoá ra em gái này cũng là người dị năng... Cô liền không giấu nữa, thấp giọng nói: "Sở Qua anh là có dị năng, em gái này thoạt nhìn cũng không đơn giản. Cho nên hai người đến đây rồi, lẽ nào không phải là vì chờ đợi Hắc Quyền Trại một lần nữa khai trương vào đêm nay sao?”

"Két" một tiếng, ly nước trong tay Nguyệt Ảnh bị bóp nứt.

Thần sắc của Sở Qua cũng lập tức nghiêm túc: "Tin tức có đáng tin không?"

Chu Manh Manh cũng không ngờ rằng Sở Qua vẫn luôn mỉm cười ôn hoà lại sẽ có thân tình nghiêm túc như vậy, lúng ta lúng túng nói: "Cá này còn có cái gì mà đáng tin với không đáng tin, tin tức đã được thông báo từ ba ngày trước rồi, khán giả cũ đều nhận được, chỉ đợi đêm nay trở về."

Sở Qua thấp giọng nói: "Muốn làm lại Hắc Quyền, hắn còn ở bên ngoài gióng trống khua chiêng sửa chữa, thật sự không sợ chết."

Ông xã soái ca của Chu Manh Manh cuối cùng xác định Sở Qua này quả thực không phải tình nhân cũ của Chu Manh Manh, lúc này mới ung dung dựa vào tay ghế nhấp rượu nói: "Nhà họ Vương rớt đài rồi, Trương Kỳ Nhân đi xa, Lâm Vũ Dương mất quyền lực... có người cảm thấy bản thân hô phong hoán vũ, nên anh dũng đi lên chứ sao..."

Sở Qua hỏi: "Cho nên hai người đều đã từng là khách xem sao?"

Soái ca mỉm cười nói: "Có câu mới có cung chứ. Năm nay áp lực lớn, luôn muốn có chỗ phát tiết. Giống như mọi người ở trên mạng nhìn thấy một đoạn văn nhỏ, không phải đều là thi nhau mắng chửi, muốn bao nhiêu khó nghe có bấy nhiêu khó nghe, đợi chân tướng ra lò, người mắng tản đi hết, đương sự máu tươi đầm đìa, để lại lông gà đầy đất có ai thèm quan tâm? Khách xem... ai không phải chứ?"

Nguyệt Ảnh chậm rãi buông lỏng ly rượu trong tay ra, cúi đầu nhìn bọt trắng trong ly, con ngươi màu đen lặng lẽ tản ra sóng gợn.

Thị Cục. Sở sự vụ đặc thù vẫn sáng đèn, Lâm Vũ Dương đang nghe điện thoại.

"Vũ Dương, cái này không hợp kỷ luật."

Lâm Vũ Dương chỉ là ôn nhu cười nói: "Sở trưởng mới nhậm chức, luôn muốn làm chút thành tích cho người ta xem mà... thời tiết có chút chuyển lạnh, Sở Trưởng ở nhà nghỉ ngơi là được, loại công việc mệt nhọc này, chúng tôi làm thay là được."

Đối diện không biết nói gì, Lâm Vũ Dương bình tĩnh ngắt lời: "Ba ngày trước tin tức đã ra rồi, Sở trưởng không biết sao? Không biết cũng không sao... có người muốn coi Lâm Vũ Dương là gà đất chó gạch, vậy thì phải trả giá thôi."
Bình Luận (0)
Comment