Nữ Chính Từ Trong Sách Chạy Ra Ngoài ( Dịch)

Chương 318 - Chương 318: Thế Giới Vốn Vô Sự (2)

Chương 318: Thế giới vốn vô sự (2) Chương 318: Thế giới vốn vô sự (2)Chương 318: Thế giới vốn vô sự (2)

Viêm Thiên Liệt: "..."

Nói như vậy hình như cũng đúng... vốn dĩ chuyện này cũngk hông có...

Thế nhưng đi theo hướng của tình tiết của ngươi, dựa vào loại thiết lập phản phái của ta, ta phần nhiều vốn là phải chết, ta cũng nên chấp nhận sao? Định mệnh.

Sở Qua dường như biết hắn đang nghĩ gì, đồng tình nhìn hắn nói: "Thiên Thiên, chí ít trong nhân giới đại cương, không viết ngươi chết... thật không dễ dàng gì mới tạo ra được nhân vậut phản phái có mị lực cường đại, ta còn suy nghĩ tình tiết thiên giới cũng cần dùng đến ngươi, đương nhiên cuối cùng là chế hay sống ta vẫn chưa nghĩ xong..." Viêm Thiên Liệt: "2"

Thu Vô Tế nghiêng đầu, vốn dị bị lời đối thoại này dẫn đến rất nhiều tranh luận giữa trời và người, còn rơi vào trầm tư suy nghĩ, kết quả lại bị câu nói này trực tiếp kéo ra, rất buồn cười.

"Hắn... lúc trước em từng xem qua đại cương sau này của hẳn, thật sự không viết ngươi chết đâu." Thu Vô Tế nhịn cười giải thích: "Hiện giờ anh ấy viết hình tượng một nhóm nhân vật, mỗi nhân vật đều rất quan trọng, cho dù phải phát cơm hộp, cũng sẽ vô cùng có ý nghĩa đáng được độc giả ghi nhớ khi kết thúc."

Tối thiểu cũng ý nghĩa hơn nhiều so với vừa chui ra đã bị chém.

Ngọn lửa nhỏ ngồi xổm trong hạt châu, lửa cũng ngốc rồi.

Hắn căn bản không viết ta chết. Hơn nữa sau khi viết xong cũng căn bản sẽ không quản thế giới này, cũng chính là nói nhiều nhất là đợi một năm hai năm, mọi người vốn dĩ sẽ không có vận mệnh đã định gì đó nữa rồi.

Đối với việc tu hành dài đằng đẳng, một năm hai năm này có tính là gì? Ngươi cho dù muốn nghịch thiên, thời gian chuẩn bị cũng phải trăm năm mới được.

Vậy ta rốt cuộc đang làm gì?

"Không phải..." ngọn lửa nhỏ nói chuyện cũng bắt đầu lắp bắp: "Vậy, vậy ngươi còn thử phi thăng cái gì, thoát khỏi vận mệnh gì?"

Thu Vô Tế bình tĩnh nói: "Bởi vì ta muốn trở thành một người chân thực của thế giới này, làm vợ của anh ấy, ngươi cũng muốn sao?"

Ngọn lửa nhỏ: "Đù." Ngọn lửa nhỏ bắt đầu giãy giụa: "Tặc lão thiên... à không phải, thiên đạo tôn kính, phụ thần tối cao, người quên những thứ ta làm đi, ta trở về nhất định sẽ ngoan ngoãn dựa theo sắp xếp của ngài, kệ ngài thích chém ai thì chém người đó, cũng không ra ngoài nữa..."

Thu Vô Tế choáng váng nói: "Này, ngươi vẫn là Viêm Thiên Liệt sao?"

"Đàn bà thúi nhà ngươi thì biết cái rắm gì, Ma Đạo xuất thân không thể gió chiều nào xoay chiều ấy còn gọi là Ma Đạo sao? Cúi đầu với sáng thế thân thì mất mặt sao?" Ngọn lửa nhỏ giơ chân: "Lão tử sắp chết rồi, rõ ràng sau này có thể sống tốt, kết quả rảnh rỗi kiếm chuyện ra ngoài này đâm mưa một đêm còn phải chết, ngay cả kết thúc trong sách có thể để lại ký ức cho người ta cũng không có, ngươi biết đây là mùi vị gì không..." Thu Vô Tế và Sở Qua ngơ ngác nhìn nhau.

Người thương tâm gặp người rơi lệ.

Ngọn lửa nhỏ tiếp tục giấy giụa: "Phụ thần người muốn thay đổi tình tiết sau này cũng rất phiên phức có đúng không, Viêm Thiên Liệt ta ít nhiêu cũng là một Ma Tu đỉnh cấp, tung hoành Cửu Châu trên vạn dặm, sau này tình tiết liên quan nhất định rất quan trọng đúng không? Muốn chỉnh sửa cũng mất công rất nhiều, phụ thần hoàn toàn có thể lược bớt chuyện đi, đừng xoá..."

Sở Qua: "..."

" Thu Vô Tế ngươi nói gì đi Thu Vô Tế, ngươi là người đứng đầu của chính đạo, tâm địa thiện lương có đúng không..."

"Ngươi vừa rồi còn nói ta là đàn bà thôi." "Ta sai rồi Thu tông chủ..." Ngọn lửa nhỏ vội nói: "Vân Tế Tông chắc chắn cũng có phương pháp để xoá ký ức đúng không, hoàn toàn có thể xoá ký ức mà ta ra ngoài đã nhìn đã nghe, nhét về trong sách là xong chuyện... ngươi xem, rất đơn giản, đây cũng là vì tốt cho phụ thần..."

Thu Vô Tế bất đắc dĩ nói: "Ta nghĩ..."

Ngọn lửa nhỏ vui mừng nói: "Cảm ơn Thu tông chủ, sau này không đối đầu với cô nữa..."

Thu Vô Tế xoa chán: "Sao ta lại cảm thấy Viêm Thiên Liệt đã chết rồi? Viêm Thiên Liệt dám tuyên chiến với trời, đâu có cầu sống mất mặt như vậy?"

Ngược lại Sở Qua càng hiểu Viêm Thiên Liệt hơn: "Viêm Thiên Liệt há có thể cam tâm lựa chọn cách chết nhẹ như lông hồng vô nghĩa đó chứ, thật ra cũng bình thường... đừng thấy hẳn hiện giờ khúm núm, trở về sẽ lật mặt ngay."

Viêm Thiên Liệt cũng không tranh luận, không có ai có thể hiểu mỗi một con dân hơn sáng thế phụ thần, làm trò gì cũng vô nghĩa.

Sở Qua nhìn ngọn lửa nhỏ đang căng thẳng uốn qua uốn lại trong viên trân châu, nhất thời có chút do dự: "Em có thể xoá ký ức của hắn không?"

Thu Vô Tế nói: "Hắn là nguyên thần, không phải người phàm... thân thể này của em tu hành không đủ, có thể làm được với người phàm, với hắn đoán là không đủ..."

Ngọn lửa nhỏ nổi cơn tam bành: "Đàn bà thối, quả nhiên là diện mạo chính đạo, kẻ không thể tin nhất."

Thu Vô Tế mặt không biểu tình cầm hạt châu lên, nhét vào trong hồ lô nói: "Bổn toạ cần luyện đan để đề thăng, vừa hay cần Đan Dương Hồn Hoả, luyện đan này cho bổn toạ hài lòng, rồi lại tính toán.”
Bình Luận (0)
Comment