Chương 341: Cô nói xem cái này giống anh ấy không (1)
Chương 341: Cô nói xem cái này giống anh ấy không (1)Chương 341: Cô nói xem cái này giống anh ấy không (1)
Thế giới trong sách lúc này đang là ban ngày, trời có mưa nhẹ.
Thu Vô Tế trong sách ngồi dựa bên đình đá, yên lặng nghe mưa rơi, đang xem sách.
Sách đóng chỉ gáy đây phong cách, các thị nữ luôn cho rằng thứ tông chủ xem là đạo kinh cao lớn gì đó, có trời mới biết tông chủ đang xem tiểu thuyết võ hiệp, còn xem tận mấy cuốn, kim cổ toàn tập đều xem xong rồi.
Hiện giờ đang xem là của Huỳnh Dịch... sau đó nàng mới biết rất nhiêu phong cách của Sở Qua là từ đâu mà ra.
Phong cách của Sở Qua mang theo bóng dáng của lượng lớn kim củ, tuỳ nơi mà thấy, ví dụ như trong trận quyết chiến của nàng và Viêm Thiên Liệt chính là tham khảo điển hình của Cổ Long, thế nhưng nhiều chỗ lại là theo phương thức của Huỳnh Dịch.
Lúc đó Sở Qua nói với nàng như vậy: "Về mặt ý nghĩa nào đó, Huỳnh Dịch đại sư tính là một trong những ông tổ của văn học mạng,/Tâm Tần Ký" là mở đầu khơi dòng,'Đại Kiếm Sư" và "Tinh Tế Lãng Tử" là hệ liệt vê cấu tạo thế giới cùng với sức tưởng tượng huyền huyền, bao gồm cả "Đại Đường" của ông ấy cũng là phương thức tác phẩm kết hợp giữa võ hiệp và vương triều tranh bá, cũng là khởi đầu cho huyền huyền sau này có gợi ý và khai sáng rất lớn..."
"Ngoài ra những miêu tả huyền diệu khó giải thích trong các tác phẩm chiến đấu của ông ấy, trình bày và phát huy ở phương diện tinh thần, cách biểu đạt lúc ngừng, cùng với việc vận dụng con đường khiến người ta kinh thán, đây là tác giả đang sáng tác trên phương diện tham khảo, độ khó này đối với em rất hữu dụng, đừng chỉ quan tâm đến xem chủng loại."
Thu Vô Tế cảm thấy Sở Qua sư phụ nói quả thực rất có đạo lý, bất luận là những điều nói trước kia, hay là câu cuối cùng đó.
Nàng thậm chí cảm thấy bản thân Sở Qua cũng không học được phía trước bao nhiêu, chỉ học một câu cuối cùng này, đặc biệt là mấy tác phẩm trước của Sở Qua, phong cách cực kỳ rõ ràng...
Hơn nữa tư thế sửa cũ thành mới, còn nhiều hơn Huỳnh đại sư người ta nữa.
Đảo dược chiêu này là học ở đâu?
Sở Qua tuyệt đối không ngờ rằng, đó là Thu Vô Tế học từ trong sách của Sở Qua hắn.
Thu Vô Tế nàng cũng có thể sửa cũ thành mới.
Sở Qua anh biết khinh vấn kiếm hoa, bản toạ còn biết đảo trì qua mâu.
Hừ.
Tiểu học trò Thu Vô Tế đã bất tri bất giác hoàn toàn học lệch rồi.
"Tông chủ, tông chủ..." Tiểu thị nữ hốt hoảng chạy đến, nhìn thấy Thu Vô Tế đang dựa vào thạch đình muốn nói lại thôi.
Không phải, tông chủ người đang làm gì vậy, đọc sách thì đọc sách, một tay khác vì sao phải làm tư thế giả vờ cầm chuôi kiếm kia, là đang nghiên cứu thân thông mới mà không có kiếm trong †ay sao?
Ánh mắt Thu Vô Tế rời khỏi trang sách, lười biếng hỏi: "Có gì thì nói đi, ngây ra đó làm gì?"
Tiểu thị nữ vội nói: "Là như vậy, Chu trưởng lão bọn họ nghe được tin tức từ cực Bắc truyền về, nói rằng đệ tử của bản tông Sở Thiên Ca gặp phải một nhóm ma đầu, lúc chiến đấu đột phá vòng vây trốn đi, hiện giờ không biết đi hướng nào... đã là chuyện của mấy ngày trước rồi, các trưởng lão lo lắng vị đệ tử này có điều bất trắc."
Thu Vô Tế thầm nói một tiếng tình tiết triển khai rồi: "Cầm lệnh tín của ta, điều động Kiếm Phong Đường đột nhập Cực Bắc, quét sạch tà ma, bảo vệ đệ tử, tìm kiếm tung tích của Sở Thiên Ca. Ngoài ra truyền lời ra ngoài, Sở Thiên Ca chính là tân tú quan trọng của bản tông, là tương lai đời tiếp theo của tông môn, ai dám làm bị thương một sợi lông của hẳn, chính là đối địch với toàn tông ta, phải chu diệt."
Thị nữ nghiêm túc hành lễ: "Rõ."
Nhìn theo thị nữ rời đi, Thu Vô Tế thở dài một hơi.
Rõ ràng biết Sở Thiên Ca sẽ không có chuyện gì, cũng biết rõ lúc này hắn ra biển rồi, còn muốn điều binh khiển tướng làm lớn như vậy, bản thân cũng cảm thấy kiểu biết rõ tình tiết này không được tự nhiên, giống như diễn viên vậy.
Thế nhưng cho dù là biết, lời nên nói cũng phải nói, nếu là một thái độ, cũng phải công khai nắm đấm.
Thu Vô Tế siết tay.
Lúc này nàng dường như có thể nghe thấy, tiếng kêu "a" vượt giới truyền đến, rồi lại yên tĩnh.
Phân thân hoang mang nhìn một cái, không sao, tiểu khả ái đã khóc rồi........
"Thật sự không sao chứ?" Thu Vô Tế nín cười hỏi.
"Không sao, không sao." Sở Qua cố gắng vuốt khuôn mặt giật giật, tiếng nói vặn vẹo bày ra ngữ điệu nhu hoà: "Anh tốt xấu gì cũng là Kim Chung Tráo Trúc Cơ rồi..."
Thu Vô Tế nín cười, hắn sửa đổi Kim Chung Tráo, chính sự không dùng bao nhiêu, ngược lại toàn dùng ở đây...
Thực ra vẫn may, phân thân cuối cùng cũng không có nhiều sức, nếu như là nguyên thân bóp như vậy, thật sự là nghĩ cũng thấy thảm rồi.
"Trở về đi... Thu Vô Tế tâm tình quái dị đỡ Sở Qua đứng lên nói: "Xem anh sau này còn muốn chyện tốt nữa không."
Sở Qua nhìn khuôn mặt đỏ hồng của Thu Vô Tế, vẫn cảm thấy thần thanh khí sảng, thâm nói cho dù em bóp mạnh hơn chút nữa, tối nay phải cà nhắc về nhà cũng đáng..."