Nữ Chính Từ Trong Sách Chạy Ra Ngoài ( Dịch)

Chương 442 - Chương 442: Thế Giới Rất Nhỏ (2)

Chương 442: Thế giới rất nhỏ (2) Chương 442: Thế giới rất nhỏ (2)Chương 442: Thế giới rất nhỏ (2)

"Em tốt xấu gì cũng là một người viết chuyện xưa, không thể tự mình biên một cái sao?"

"Vì sao phải tự mình biên chứ, hắn cũng biết ông nội em chưa chết mà, nghe là biết rằng em đang từ chối là được rồi."

"Có đạo lý." Sở Qua sờ cằm, nhìn về phía thanh niên đó: "Nói như vậy vẫn là đệ tử có tố chất, không quấn quít chặt lấy."

Thu Vô Tế mỉm cười nói: "Trước công chúng, muốn quấn quít chặt lấy cũng khó, lại không phải là ma cà bông."

Sở Qua chua xót nói: "Có phri là rất cao hứng vì hoá ra bản thân vẫn rất có mị lực phải không?"

Thu Vô Tế cười nói: "Nên cao hứng là anh, không ai cướp bạn gái với anh, làm sao biết bản thân lấy được bảo bối chứ?"

"Không cần người khác cướp với anh, anh cũng biết bản thân lấy được bảo bối lớn nhất trên trời dưới đấy rồi."

"Hừ hừ, gặp mặt nữ biên tập rồi sao?"

"Gặp mặt ông ta rồi." Sở Qua chỉ về phía cửa lớn.

Thu Vô Tế quay đầu nhìn, một người đàn ông trung niên mặc tây trang đi giày da vừa hay đi vào trong cửa lớn của sản yến hội, đi vào trong liền đi thẳng đến chỗ Tạ Văn Nguyên, nhìn như rất thân thiết.

"Ông ta là SS của các anh sao?"

"Ừm"

Thu Vô Tế thần sắc biến đổi, dường như có thể suy diễn ra cảnh tượng gặp gỡ của Sở Qua lúc nãy... cho nên nói bản thân mình buổi trưa làm cái gì vậy chứ?"

Nàng siết chặt ly nước ép hoa quả trong tay, nghiến răng nghiến lợi, dường như muốn bóp vỡ.

kết quả Sở Qua còn bổ sung thêm một câu: "Thực ra như vậy làm sao có thể ép cạn được, buổi tối vẫn phải..."

"Cút.' Thu Vô Tế suýt chút nữa đem nước ép hoa quả tạt vào mặt Sở Qua.

Ly nước vừa động, Sở Qua liên đưa miệng tới gân, ngược lại giống như nàng cố ý đưa nước ép cho Sở Qua uống.

Thu Vô Tế sửng sốt, mắt cười thành hình trăng lưỡi niềm: "Tu hành của anh chính là dùng để làm chuyện này à, có thấy mất mặt không?"

Sở Qua uống cạn ly nước ép lâm bâm nói: "Không những không mất mặt, em xem con mắt người khác nhìn anh cũng sắp đỏ rồi."

Thu Vô Tế nhìn xung quanh, sắc mặt có chút đỏ.

Xung quanh rất nhiều người đang lặng lẽ quan sát hai người họ, có vài người đang lộ ra nụ cười mẹ hiền, có vài người đang có chút hậm hực.

Hiển nhiên là cho rằng Sở Qua cũng là một người đến bắt chuyện, đang kỳ vọng xem hắn bị mất mặt thế nào, kết quả hai người lại trò chuyện không coi ai ra gì, còn chàng chàng thiếp thiếp đưa nước trái cây cho uống, coi cả yến hội rộng lớn này thành nơi nói chuyện yêu đương của riêng mình à.

Sao lại giống một đôi tình lữ đang yêu đương nồng nhiệt như vậy chứ, trong mắt chỉ có đối phương, đến một thiên thạch cũng không đập vỡ được. Một đoá hoa tươi đẹp, hoá ra sớm đã cắm bãi... trâu rồi, à, nhưng mà phân trâu này tướng mạo cũng không tệ a.

Có người nhìn về phía lão Chu và Tạ Văn Nguyên, đang suy đoán đôi tình nhân trẻ này có quan hệ gì với bọn họ, thực ra thực lực của lão Chu ở đây cũng chỉ tính là bình thường, có vài người chưa chắc đã cố ky thể diện của ông, thế nhưng Tạ Văn Nguyên thì lại hoàn toàn khác, người bình thường cũng không dễ đắc tội.

Thần niệm của Sở Qua và Thu Vô Tế thu hết phản ứng của mọi người xung quanh vào trong tâm mắt, trong nụ cười của Sở Qua có một chút ý lạnh: "Có vài người a..."

Thu Vô Tế cười cười nói: "Có phải là muốn nói hồng nhan hoạ thuỷ không?"

"Không, nói thật, đưa tuyệt sắc mỹ nhân như em ra ngoài, đến hôm nay anh mới thể nghiệm được ham muốn chiếm hữu thật sự không dễ dàng hahaha. Không biết có phải là vòng tròn có vấn đề không, bình thường chúng ta ra ngoài quá ít, gặp cũng là người đi đường bình thường, hôm nay tính là gặp được y quan kín lối rồi."

Nghe Sở Qua nói "y quan kín lối" có chút như châm biếm, Thu Vô Tế lắc đầu, còn có chút tiếc nuối thở dài nói: "Cũng tính là tốt a, nếu như ở thời cổ đại, sẽ biểu hiện càng rõ hơn, nhưng sẽ không khắc chế như vậy xem bọn họ cố ky Tạ tổng, muốn đợi người ta gây chuyện, e là rất khó..."

"Thoạt nhìn em còn rất kỳ vọng có người gây chuyện thì phải." Sở Qua bực mình nói: "Không có mới tốt, cho dù muốn gây chuyện, cũng không nên là loại chuyện hư hỏng cấp thấp này, có chuyện cấp cao hơn cho em làm đấy... em xem..."

Thu Vô Tế nhìn theo ánh mắt của Sở Qua, nhìn thấy nữ thư ký của Đỗ Liên Phong lúc trước, đang mỉm cười nâng ly kính rượu Tạ Văn Nguyên, dường như là có lời muốn nói.

Ánh mắt của cô ta dường như cũng lơ đãng liếc qua hai người Sở Qua, lộ ra một nụ cười quến rũ.

Ánh mắt của Thu Vô Tế cũng rất nhanh lạnh như băng.

Quả nhiên, đến Thượng Hải rồi, chính là sẽ có gặp gỡ.

Thế giới rất nhỏ.
Bình Luận (0)
Comment