Chương 449: Phát triển chưa từng ngờ tới (1)
Chương 449: Phát triển chưa từng ngờ tới (1)Chương 449: Phát triển chưa từng ngờ tới (1)
Taxi chạy đến địa chỉ bệnh viện mà lão Chu gửi, Sở Qua liền cảm thấy bầu không khí có chút không đúng.
Bệnh viện này hình như canh phòng rất nghiêm ngặt, trong đó còn có khí tức ba động của dị năng.
Đây là một căn cứ của người dị năng ư?
Đôi tình nhân trẻ nhìn nhau một cái, không nói gì, tìm theo số phòng mà lão Chu nói đi tới, hành lang có một nhóm người canh giữ, lão Chu đợi ở bên ngoài cười nói: "Đến nhanh lắm”
Nhìn dáng vẻ này, không có ông ấy đợi đón người, bản thân hai người cũng không vào được. Sở Qua đè ép sự hoài nghỉ trong lòng xuống, cùng lão Chu đi xuyên qua hành lang, đến một phòng bệnh hai người.
Đi vào liền nhìn thấy Đỗ Liên Phong và Tê Thành Thái cùng chung cảnh ngộ nằm mỗi người một giường, vẫn là trạng thái người thực vật.
Chung Dật đứng ở một bên, đang nói gì đó với nữ bác sĩ tóc trắng xoá. /
Tuy rằng sớm biết tình huống này, thần sắc của lão Chu vẫn rất cổ quái, thần sắc của Sở Qua cũng rất cổ quá.
Bởi vì hai người thực vật trên giường là người ức hiếp lão Chu, sau đó bị hắn và Thu Thu đánh thành như vậy, kết quả bây giờ tình huống gì, thì hình như cũng giống người mình đến canh chừng bọn họ?
Mễ Hiểu Lâm nói bọn họ chết rồi... xem ra lúc đó khi nói lời này còn tồn tại ý thăm dò, vẫn may lúc đó bản thân thật sự hoàn toàn không biết, hiển nhiên cô ta cái gì cũng không thăm dò ra.
Nữ bác sĩ kia đang hỏi Chung Dật: "Bạn anh à?"
Chung Dật quay đầu lại chào hỏi, cười nói: "Đúng, có thể tín nhiệm."
Nữ bác sĩ gật đầu, cũng lười quản đám người Sở Qua là ai, nghiêm mặt nói: "Thương thế của bọn họ căn bản không có trở ngại lớn... thế nhưng tinh thần bị thương nặng, người thực vật này tôi cũng không có cách trị."
"Thương thế khác trị được rồi, giữ được tính mạng là được." Chung Dật cười nói: "Còn về người thực vật của bọn họ, ngay cả việc có cần chữa trị hay không tôi cũng không có tư cách quyết định, đường nói là cái khác." Bác sĩ kỳ lạ nói: "Vì sao có cần trị hay không cũng không có tư cách quyết định?"
Chung Dật nhìn đám người Sở Qua, cười nói: "Bởi vì đây là do bạn cảu tôi đả thương, tôi không có quyền thay họ quyết định là có tha thứ hay không."
"Ách.." Nữ bác sĩ thấp giọng hỏi: "Cậu sớm đã cùng đám người Đỗ Liên Phong này mỗi người một ngả rồi, lần này sao lại còn chạy về, còn cứu hai người bọn họ?”
Chung Dật giống như giải thích với cô, lại giống như cùng nói cho đám người Sở Qua nghe, chậm rãi nói: "Đã từng là một nhóm người cùng nhau thăm dò bí mật linh khí sống lại... vốn dĩ cho rằng chí đồng đạo hợp, thế nhưng dần dần phát hiện ra, mục tiêu tuy rằng giống nhau, đạo hợp thì chưa chắc." Hắn đứng ở bên cửa sổ, nhìn ra cây tùng bách ngoài cửa sổ, dường như cũng rơi vào hồi ức. Rất lâu sau mới tiếp tục nói: "Cụ thể có một vài thứ không thể nói tường tận được, ý nghĩa không lớn. Tóm lại bọn họ nói không cam lòng với một vài bất công, nói bản thân có năng lực muốn thay đổi nói, cuối cùng tôi phát hiện, bọn họ chỉ là muốn trở thành nó."
Sở Qua nói: "Có vài người mạnh từ khi bắt đầu đã không phải là đi vì chiến thắc ác long, vốn dĩ chính là vì muốn trở thành ác long."
Chung Dật cười nói: "Có lẽ vậy. Tóm lại trong mấy tháng ngắn ngủi, tham vọng đối với tiền tài và quyền thế của bọn họ so với những người khác từng gặp trước kia mà nói thật sự là không đáy, lợi dụng năng lực để lừa gạt cưỡng đoạt, thậm chí trong tay có mạng người rồi. Lúc đó tôi liền rời đi, nói đến tôi và bọn họ cũng không tính là rất thân, cũng chỉ là giao tình vài tháng thôi."
Sở Qua nói: "Xem ra, Đỗ Liên Phopng ngay cả năng lực của anh cũng không chắc có bao nhiêu hiểu biết."
Chung Dật thở dài nói: "Cho nên tôi cứu bọn họ không liên quan gì đến giao Tình, vừa vặn ngược lại, tôi định dùng bọn họ để đánh sập tập đoàn này. Đương nhiên tôi cũng không có bao nhiêu lòng tốt, chỉ là vì chúng ta làm một mẻ khoẻ suốt đời, sau này không cần lo lắng sợ hãi có ai trả thù nữa."
Sở Qua ngạc nhiên nói: "Mễ Hiểu Lâm rốt cuộc muốn giết bọn họ làm gì? Hơn nữa nếu như Mễ Hiểu Lâm muốn giết bọn họ, sớm đã có thể giết ở Nam Giang rồi, sau đó đổ tội cho chúng ta, sao lại kéo dài đến bây giờ để bị anh cứu?" "Cậu lại biết cô ta tên là Mễ Hiểu Lâm, ngay cả tôi cũng vừa mới biết... cô gái này là sau này nhập hội tôi cũng không quen, cũng không biết thế nào mà bây giờ lại biến thành một thành viên trọng yếu, địa vị của cô ta ở trong tập đoàn còn cao hơn cả Đỗ Liên Phong, trước kia thật sự là nhìn nhầm rồi."
"Vẫn là trước tiên nói chuyện anh cứu người đi, tôi nghĩ mãi không hiểu."
"Trước kia tôi từng nói với mọi người, sau khi bọn họ trở về, nội bộ sẽ có tranh đoạt lợi ích, sẽ có con sói đói xơi tái lợi ích của bọn họ. Bọn họ cũng có thân thích và phái hệ của bọn họ, sẽ có một trận tranh giành ngắn."