Chương 508: Tạ Cửu Tiêu (2)
Chương 508: Tạ Cửu Tiêu (2)Chương 508: Tạ Cửu Tiêu (2)
Viêm Thiên Liệt: "2"
"Ồ, Viêm huynh cũng ngồi đi" Tạ Cửu Tiêu lại thở dài nói: "Không phải cô ý, nói thực lời trong lòng vẫn là có khúc mắc, không coi tôn giá là người cùng đường mà đối đãi, hôm nay như ở trong mộng.
Viêm Thiên Liệt nói: "Cho nên ngươi luôn miệng gọi Viêm huynh , còn muốn kết bái, trong bụng coi lão tử là đồ ngu sao?"
Tạ Cửu Tiêu cười một cái nói: "Tưởng rằng Viêm huynh hào phóng, không ngờ lại có tâm tư như vậy, cho nên cũng đáng đời bị Viêm huynh lừa gạt."
Viêm Thiên Liệt toét miệng ngồi xuống nói, lại nói: "Ngươi một bụng yêu ma quỷ quái, thiết kế đối phó Thu Vô Tế1, hiện giờ tiếp khách lại cảm thấy mình và cô ta là người cùng một con đường sao? Ngươi cũng có chứng mất hồn?"
Tạ Cửu Tiêu trầm mặc một lát, thấp giọng nói: "Ước chừng chỉ có thể nói là quán tính ngàn năm, nhìn Thu tông chủ còn cảm thấy cô ấy giống như minh hữu của ta."
Nói đến đây lại cười, nâng chén ra hiệu, nói: "Chư vị đến đây, cũng là Vân Tiêu Thành bồng tất sinh huy, Tạ mỗ kính chư vị một ly."
Nói xong dường như sợ bị phản bác cự tuyệt, tự mình trước tiên uống can, cũng không để ý người khác có uống hay không.
Lại thấy Thu Vô Tế mỉm cười, nâng chén ra hiệu một cái, một ngụm uống cạn.
Sở Qua thấy nàng uống rồi, cũng nâng ly rượu lên uống cạn.
Thu Vô Tế đặt ly rượu xuống, cuối cùng mở miệng cười nói: "Rượu ngon. Đây là thiên quỳnh vân nhưỡng (rượu ngon nổi tiếng) của Vân Tiêu Thành, nghe nói nguyên liệu hiếm có, mỗi trăm năm mới có thể ủ được chín vò, trước kia †ìm Tạ thành chủ xin vài ly cũng rất keo kiệt, lần này lại rút cả vốn liếng ra."
Tạ Cửu Tiêu trong mắt loé lên dị sắc, ngươi... trước khi thiên đạo nâng chén, bản thân tự tiện uống rồi? Thiên đạo lại một chút ý kiến cũng khồng có, dáng vẻ ngoan ngoãn trung thực.
Tạ Cửu Tiêu thậm chí có thể cảm nhận được, Thu Vô Tế là cố ý tranh trước, vì cho mình thể diện không đến mức kính rượu không ai uống mà ngượng ngùng, mà thiên đạo tôn trọng ý kiến của nàng.
Vừa mới cảm thấy quan hệ của sư đồ hai người chỉ là đóng kịch, bản chất là chính ma cúi đầu trước thiên đạo, sao bây giờ lại nhìn không hiểu nhỉ?
Hắn chỉ có thể cười nói: "Nếu ba vị đã đến rồi, chính là muốn đào cả Vân Tiêu Thành của ta cũng không có lời nào đáng nói, huống hồ chỉ là một vò rượu. Nếu Thu tông chủ thích, trong khò còn mười mấy vò, cứ việc mang đi."
Thu Vô Tế cười nói: "Ngươi nói đấy nhé, ta cũng không cần mười mấy vò của ngươi, cho ta ba vò, có lợi đối với tu hành của đồ đệ ta."
Tạ Cửu Tiêu: "2"
Đồ đệ cô...
Không phải, thiên đạo muốn cái gì mà không có chứ, còn cần cô phải lên kế hoạch tìm người khác đòi rượu sao?
Ách cũng không phải, các ngươi tìm đến cửa, ta người cũng sắp chết rồi, cái gì cũng là của các ngươi, còn ba vò rượu?
Tạ Cửu Tiêu hoàn toàn mê man, cúi đầu tự rót một ly rượu, nửa ngày cũng không biết nói gì cho phải.
Sao lại cảm thấy gia hoả này còn kỳ lạ hơn mình...
Lại nghe thấy Sở Qua chép chép miệng, dường như đang nhớ lại hương vị rượu ngon, bỗng nhiên mở miệng hỏi: "Lão Tạ, có chuyện hỏi ngươi."
Tạ Cửu Tiêu nghiêm nghị chắp tay: "Phụ... ừm, các hạ mời hỏi."
"Ngươi dùng con rối Lục Thiệu Đồng để tiếp cận sư phụ ta, là mượn dùng lòng ái mộ của Lục Thiệu Đồng với sư phụ ta để thiết lập hành vi, né tránh thần hồn của sư phụ ta điều tra à, hay là bản thân ngươi có ý tứ với sư phụ ta muốn thông qua thủ đoạn này để đạt được." Con ngươi của Tạ Cửu Tiêu cũng suýt chút nữa thì lòi ra ngoài.
Thiên đạo hỏi tội, là hỏi cái này?
Nhìn dáng vẻ xấu hổ của Thu Vô Tế ở bên cạnh, Tạ Cửu Tiêu như rơi vào trong mộng, lão phu cũng không biết hai người các ngươi rốt cuộc nên tính là cha con hay tính là sư đồ đây, bất kể là loại nào cũng...
Bỏ đi.
Đây gọi là thiên ý trước nay khó hỏi sao?
Hắn rất lâu mới mặt không biểu tình nói: "Đương nhiên là vế trước. Lục Thiệu Đồng điên cuồng ái mộ Thu tông chủ, con rối của ta thiết lập có thể vô cùng chân thực, bất luận Thu tông chủ điều tra thế nào, cũng chỉ sẽ cảm thấy sự chân thành của hắn. Nếu như thật sự có thể tiếp xúc gần hơn, dần dần ta có thể thử ảnh hưởng sửa đổi ý thức của Thu Vô Tế, trở thành trợ lực đoạt thiên cho ta... bản thân ta cần cô ấy làm gì, ta tự có đạo lữ, vợ chồng tôn trọng nhau, sống chết có nhau."
Sở Qua nhếch miệng cười nói: "Mệnh ngươi có rồi."
Tạ Cửu Tiêu: "?"
Sở Qua cầm bình rượu trên bàn lên, tự thêm rượu cho mình và Thu Vô Tế, trong miệng ung dung nói: "Nếu như ngươi có thể nói cho ta biết, ngươi làm sao làm được tu sửa ý thức của đối phương, như vậy Vân Tiêu Thành vẫn là Vân Tiêu Thành."