Chương 509: Mệnh ta do ta không do trời (1)
Chương 509: Mệnh ta do ta không do trời (1)Chương 509: Mệnh ta do ta không do trời (1)
Tạ Cửu Tiêu rất kinh ngạc về thái độ của Sở Qua.
Vốn tưởng rằng chắc chắn là chết không còn gì phải nghi ngờ nữa, kết quả thiên đạo này hình như thật sự không để ý đến sự phản loạn và khiêu khích của bản thân, thậm chí còn thay vào đó tham vọng?
Để ý chỉ là "vì sao' "làm sao làm được".
Hắn nghĩ đi nghĩ lại, chậm rãi nói: "Nếu như. . ta không nói thì sao?"
Sở Qua ngạc nhiên nói: "Vì sao? Cũng như vậy rồi..."
"Ta nói rồi, dẫn đến sau khi ngươi bổ sung kẽ hở, trên đời lại cũng không có ai có thể thoát ra nữa." Tạ Cửu Tiêu thản nhiên nói: "Ngay cả Thu Vô Tế, Viêm Thiên Liệt cũng trở thành con chó dưới trướng của ngươi, thế giới này là tuyệt vọng, ta tốt xấu gì cũng phải để lại một tia hi vọng cho người đến sau."
"Bịch" "bịch”!
Hai tiếng vỗ bàn dồng thời vang lên: "Ngươi nói ai là chó?"
Sở Qua xua xua tay nói: "Ngồi xuống trước đã nói chuyện chính đi."
Viêm Thiên Liệt không lên tiếng.
Thu Vô Tế trừng mắt nhìn Sở Qua môt cái, mặt hơi ửng hồng, cũng không lên tiếng.
Chó và chó là khác nhau, mức độ xấu hổ không giống nhau, Sở Qua chết tiệt trở vê sẽ giáo huấn ngươi.
Tạ Cửu Tiêu mặt không biểu tình nói: "Chính là như vậy. Đây không phải là Thu Vô Tế trong lòng ta, cũng không phải là Viêm Thiên Liệt trong lòng ta, thế giới này là tuyệt vọng."
Ba người: "..."
Sở Qua thở dài nói: 'Lão Tạ, cần gì phải vậy chứ? Ngươi không nói, bọn ta sưu hồn sách phách, cái gì cũng biết. Nói trắng ra ta thậm chí có phương pháp khiến ngươi thật sự giống như chó đem tất cả mọi chuyện nói cho ta biết, thế nhưng ta không muốn làm như vậy, đây là tôn trọng."
Tạ Cửu Tiêu đôi mắt khẽ động, càng kinh ngạc nói: "Ngươi tôn trọng ta? Ta chẳng qua chỉ là sinh linh mà ngươi sáng †ạo ra, sinh tử ở ý niệm của ngươi."
"Ta tôn trọng mỗi một sinh linh mà †a sáng tạo ra." Sở Qua nói: "Ngươi cho rằng Thu Thu... Thu Vô Tế1, Viêm Thiên Liệt, là vì cái gì mà nguyện ý cùng ta lăn lộn, là sợ uy nghiêm của thiên đạo mà thân phục sao? Đó thật sự là Thu Vô Tế sao?"
Viêm Thiên Liệt có chút muốn nói lão tử hình như thật sự là bởi vì sợ dâm uy mà khuất phục... lại thôi không nói nữa.
Thu Vô Tế nói: "Tạ huynh cảm thấy bản toạ từng bị người ta chỉnh sửa chưa?"
Tạ Cửu Tiêu nhìn nàng một lúc lâu, cuối cùng lắc đầu nói: "Không có."
Trong mắt Thu Vô Tế có chút tức giận nói: "Cho nên ta và Tạ huynh giao tình ngàn năm, trong lòng Tạ huynh ta lại là kẻ nịnh nọt bợ đỡ ư?"
Tạ Cửu Tiêu sửng sốt, nghĩ đến vừa nãy Thu Vô Tế tranh uống rượu trước mà thiên đạo cũng không nói gì, như có điều suy nghĩ.
Hắn lặng lẽ uống một ngụm rượu, thấp giọng nói: "'Kẽ hở của thiên đạo, thực ra điều tra là sẽ có manh mối. Rất lâu trước kia ta đã phát giác ra được, Sở Thiên Ca và Vân Nhi nhà ta tự có chút ý tứ như vậy, thế nhưng sau này không biết vì sao bỗng nhiên lại biến thành bạn bè bình thường. Ta mấy lần nói bóng nói gió hỏi Vân Nhi, xác định bản thân nó cũng không biết bản thân mình đã từng có ý tứ với Sở Thiên Ca... cái này thật lạ, ta làm cha còn có thể nhìn nhầm sao? Loại tiểu tử thối muốn lừa gạt con gái nhà ta đó, làm cha không biết có bao nhiêu mãn cảm”
Sở Qua: "..."
"Vừa hay lúc đó ta phát giác được thiên đạo nhìn xuống, liền nghĩ đến, cái này chắc là thiên đạo cưỡng chế thay đổi vận mệnh, dân đến có vết cắt trước sau không hài hoà, chuyển biến ở trong đó ngay cả ăn khớp cũng không có. Ừm, nói thực lòng, ta còn rất cảm ơn thiên đạo đã xử lý như vậy... tiểu tử thối gì đó cũng muốn lừa con gái ta?"
Sở Qua: "...
"Thế nhưng hiện tượng phản ứng ngược của chuyện này lại khiến ta suy nghĩ rất lâu, vận mệnh của chúng ta bị thao túng trong tay của thiên đạo, có thể giải thoát không?" Tạ Cửu Tiêu nói một hơi đến đây, lại một lần nữa rót thêm rượu cho mình, ngửa cổ uống cạn, thở dài một tiếng, tiếp tục nói: "Ta liên nghĩ, nếu thiên đạo thay đổi vận mệnh, sẽ có chỗ không đều, vậy ta cẩn thận điều tra tất cả những chỗ không đều đó, xem có phải là có thể cảm ngộ ra được một tia huyền bí mà thiên đạo để lộ không?"
Sở Qua hít một hơi thật sâu nói: "Thật sự có thể?" "Có thể... giống như thời không bị nứt ra, cảm thụ thời không chỉ ý, đạo lý ở đây cũng gần như vậy, chỗ vận mệnh thay đổi, cảm thụ sự bóp méo của vận mệnh. Con gái ta là thứ nhất, thứ hai..." Tạ Cửu Tiêu cười nói: "Lúc đó ta cũng không ngờ được, sẽ là Thu Vô Tế."
Thu Vô Tế thần sắc nghiêm trọng nói: "Ngươi phát hiện ta không giống sao?"
"Đúng." Tạ Cửu Tiêu nói: "Lúc đó là vừa hay gặp trận quyết chiến giữa cô và Viêm Thiên Liệt, ta không nói hai lời đề cử cô làm minh chủ, tuân theo hiệu lệnh của cô, cô cũng biết là vì sao? Ta vốn dĩ là nghĩ, thực lực của ta chắc chắn không đủ để nghịch thiên, liên lạc với đám người Thu Vô Tế cùng nhau khởi sự có được không?"
Thu Vô Tế nói: "Ta không nói với ngươi cái này." "Chuyện quan trọng đại, đương nhiên trước tiên phải quan sát trước rồi mới nói." Tạ Cửu Tiêu cười nói: "Vân Tiêu Thành ta nhìn xuống thiên hạ, chưa từng không có ý nguyện tự mình làm bá chủ, lại nguyện ý giúp đỡ cô, vẻn vẹn chỉ là vì quân tử không tranh ư? Không, ta cảm thấy với sự lăng lệ cương liệt của cô, sẽ là tiên phong phản thiên, vậy ta nguyện theo đuôi, kết quả quan sát lại có chút thất vọng."
Thu Vô Tế trầm mặc một lúc, thấp giọng nói: "Cuộc chiến của ta và Viêm Thiên Liệt, khiến ngươi phát hiện ra manh mối, cảm thấy ta dựa vào thiên đạo?"
Tạ Cửu Tiêu vỗ tay nói: "Không sai, không chỉ là lúc quyết chiến, trước đó cũng có chút biểu hiện cổ quái, luôn khiến ta cảm thấy cô có thể không phải là người cùng một đường. Nói một cách khác... chủ yếu là lúc đó vận mệnh của cô bị sửa đổi, bạch viêm của Viêm Thiên Liệt lúc đó bị trấn áp tiêu diệt, toàn bộ ta đều nhìn ở trong mắt, rất có lợi cho cảm ngộ của ta. Dần dần, ta cũng cảm ngộ ra được một vài phương pháp bóp méo tư duy và vận mệnh của người khác, và ta gọi nói là Khi Thiên Công."
Sở Qua nói: "Rất lợi hại. Ta thực sự chưa từng nghĩ đến, cái này cũng có thể bị người có kiến thức nắm bắt được."
Tạ Cửu Tiêu cười nói: "Cho nên phụ thần sẽ bổ sung vào chỗ sơ hở sao? Thực ra ta cũng phát hiện ra, cho dù ta không nói, phụ thần hình như cũng đã đang tiến hành cử động này, cảm giác một vài chỗ chia cắt không đều trước kia đang biến mất."
"Đây chính là nguyên nhân ngươi nguyện ý thành khẩn sao? Cảm thấy dù sao ta cũng đang làm rồi" "Ha..." Tạ Cửu Tiêu cười một cái, không nói nhiều.
Sở Qua và Thu Vô Tế nhìn nhau một cái, đôi tình nhân trẻ cũng nhấp rượu không nói.