Nữ Chính Từ Trong Sách Chạy Ra Ngoài ( Dịch)

Chương 511 - Chương 511: Có Một Thiên Đạo Thì Có Gì Không Tốt (1)

Chương 511: Có một thiên đạo thì có gì không tốt (1) Chương 511: Có một thiên đạo thì có gì không tốt (1)Chương 511: Có một thiên đạo thì có gì không tốt (1)

Bội phục là một loại dũng khí dùng mạng tranh giành, chân chính muốn làm được "mạng ta dol ta", ở thời khắc cuối cùng, Tạ Cửu Tiêu cuối cùng không còn là kẻ "lo trước lo sau tính cách đàn bà” mà thiên đạo thiết lập nữa, đột phá cực hạn tính cách của bản thân.

Thế nhưng thần sắc của Viêm Thiên Liệt lại có chút cổ quái.

Bởi vì hắn biết rất rõ, Tạ Cửu Tiêu vân không làm rõ bản thân của thiên đạo, hắn cho rằng bản thân chết rồi thì thiên đạo không quản được, thực ra thiên đạo bất cứ lúc nào cũng có thể đem hắn từ cõi chết hồi sinh, cũng không cần phải có năng lực tạo hoá gì cả, chỉ cần Sở Qua chỉnh sửa một cái là được rồi, cốt truyện đã định là không thể chết, thì ngươi sẽ không chết, giống chỉnh sửa bạch viêm của mình lúc trước.

Thậm chí hắn cho rằng "ta rất quan trọng, chết rồi sẽ có ảnh hưởng rất lớn đến quỹ đạo của thiên đạo", cũng không có quan trọng như trong tưởng tượng của hắn.

Có lẽ Tạ Cửu Tiêu thân là một trong những trụ cột trung lưu của chính đạo, Vân Tiêu Thành là chính đạo đại tông, sau này có tác dụng tương đối quan trọng. Nhưng mà hắn không phải là nhân vật chính, cẩu thiên đạo chỉ cần bổ sung thêm một câu "Tạ Cửu Tiêu cưỡng chế phi thăng thất bại thân vong, Tạ Vân Nhi kế thừa y bát" vào thiết lập, sau đó mở cho Tạ Vân Nhi, là gần như không có ảnh hưởng gì đến quỹ đạo của thế giới. .

Ngay cả chết cũng không có tác dụng, muốn chết cũng chết không được. Thế nhưng tâm ý và quyết tâm muốn được tự quyết định vận mệnh của mình của Tạ Cửu Tiêu lại đáng được kính trọng.

Viêm Thiên Liệt biết bản thân mình không thể so được, chí ít là ở chuyện này.

Trong chính đạo quả thực có anh hùng, cho dù ở trong mắt của Sở Qua Tạ Cửu Tiêu bước sai không ít chỗ, đã vào Ma Đạo, là khiển trách phê bình, ở góc độ của Viêm Thiên Liệt thì vẫn là nguyện ý khen một câu rất giỏi.

Hắn quay đầu lại nhìn Sở Qua, muốn biết Sở Qua sẽ xử lý như thế nào.

Sở Qua đang nhìn thi thể của Tạ Cửu Tiêu đến xuất thần, chuyện này à... hắn mỉm cười tự tận, cảm thấy làm một chuyện giải thoát vận mệnh, không biết sống lại thì sẽ là biểu tình gì, có thể đả kích sẽ càng lớn hơn, có phải là để hắn yên nghỉ sẽ tốt hơn không? Chết cũng tính là kết cục đáng có đối với việc hắn rơi vào Ma Đạo.

Thế như trong lòng Sở Qua lại mơ hồ tức giận.

Làm cái gì vậy, các ngươi có chính nghĩa, các ngươi có truy cầu, sống để đem ta biến thành sóng SS, ta chọc vào ai nào, ta có lỗi với ngươi sao?

Lấy cái chết để đối kháng nói thì rất oanh liệt, vốn dĩ chuyện rằm gì cũng không có, đây không phải là rảnh rỗi gây sự sao?

Từng thấy qua ấn đầu người khác bắt người ta làm phản phái, chứ chưa từng thấy vặn đầu mình không nói người khác là phản phái.

Đây gọi là chuyện gì.

Nhịn nhất thời càng nghĩ càng tức, Sở Qua cuối cùng hông nhịn được nữa, trong mắt dâng lên gợn sóng.

Theo gợn sóng loé lên, dáng vẻ già nua còng xuống của Tạ Cửu Tiêu dùng tốc độ mắt thường có thể thấy được mà khôi phục lại hình tượng văn sĩ trung niên tóc đen râu dài, mê mang mở mắt ra.

Thu Vô Tế nghiêng đầu.

Biết ngay mà.

Viêm Thiên Liệt sửng sốt nhìn hắn: "Đù má, ngượi thật sự ngay cả chết cũng không cho người ta chết à, còn ma đầu hơn cả ta."

Sở Qua nghiêm mặt không nói.

Tạ Cửu Tiêu vốn dĩ còn có chút hoang mang, vừa nghe là biết tình hình gì, trong mắt cũng dâng lên nộ hoả: "Phụ thần thật sự như vậy, ngay cả chết cũng không cho sao?"

Sở Qua còn tức giận hơn hắn, vỗ bàn đứng lên, ngay cả rượu cũng vãi đây đất nói: "Ta để ngươi đi à, lão tử cho ngươi sinh mạng, thiết lập cho ngươi làm quân tử khiêm tốn, người người kính ngưỡng, tư duy kín đáo, ngạo cốt bất khuất, trong quần tượng có một chỗ cho ngươi, cuộc chiến cuối cùng rất có dị sắc. Ban cho ngươi một thân ưu điểm, kết quả lại hông có một chút kiến thụ nào cho thế giới, tất cả chả lại cho cha hết sao?"

Tạ Cửu Tiêu: "2"

Thu Vô Tế che mặt.

Viêm Thiên Liệt che mặt.

Đúng vậy, đứng ở vị trí của Sở Qua mà xem, là như vậy, thật sự có thể bị tức chết,

Lúc trước Thu Vô Tế vì sao lại nguyện ý giao lưu tốt với Sở Qua, chính là bởi vì mọi người có thể trao đổi suy nghĩ. Sở Qua tiếp tục mắng: "Ngươi cho rằng ngươi chết thì rất có dũng khí sao? Ngươi không học thu Thu, học Thiên Thiên ý! Phải sống thì mới có thể thoát khỏi thiên đạo, sống thì mới có thể nắm bắt được bản thân mình! Chết rồi đó gọi là kẻ nhu nhược hèn nhát chỉ biết trốn tránh! Phế vật!"

Tạ Cửu Tiêu há miệng, bị chửi cho ngốc luôn rồi.

Hắn ngay cả nghĩ cũng không nghĩ sẽ bị "thiên đạo" giáo huấn mắng chửi một trận từ góc độ này.

"Ngươi chết rồi thì có thể làm gì? Bàn tay ta vẫy một cái là khiến con gái ngươi gả cho người khác, có phải là ngươi rất vui vẻ không? Thậm chí vợ ngươi... bỏ đi. Dù sao ngươi sống thì còn có thể cùng ta kỳ kèo mặc cả, chết rồi thì có thể ngăn cản được cái gì? Não tàn sao?" Tạ Cửu Tiêu toát mồ hôi lạnh: "Ngươi..."

"Ta đương nhiên sẽ không làm như vậy! Chính là nói cho ngươi biết, thiên đạo đùa bốn thao túng ở trong tưởng tượng của ngươi căn bản là không có chuyện đó, các ngươi chỉ cân phối hợp với ta hoàn thành thế giới hoàn mỹ đã định, sau đó thích làm cái gì thì làm cái đó liên quan rắm gì đến ta, ta quản lý các đại lão gia các ngươi râu dài râu ngắn làm gì, ta cũng không phải là BD."
Bình Luận (0)
Comment