Nữ Chính Từ Trong Sách Chạy Ra Ngoài ( Dịch)

Chương 568 - Chương 567: Tranh Như Không Ga

Chương 567: Tranh như không ga Chương 567: Tranh như không gaChương 567: Tranh như không ga

Thái độ này luôn khiến Thu Vô Tế cảm thấy Sở Thiên Ca chắc hẳn là nhìn ra được một vài thứ gì đó rồi, tuy rằng tu hành của hẳn vẫn không đủ, thế nhưng nhân vật chính thì chính là nhân vật chính.

Cho dù Sở Qua chặt đứt duyên nữ nhân của hắn, phương diện khác vẫn cực kỳ thay vào bản thân đi viết, cảm tình như vậy đưa vào không thể so sánh với ràng buộc tâm thường, Sở Thiên Ca có cảm ứng đối với sự tôn tại của Thiên Đạo, nói không chừng vượt qua cả ngọn lửa nhỏ nữa.

Đương nhiên không thể so sánh với bản toạ.

Viêm Thiên Liệt, Tạ Cửu Tiêu, Đại Bi những người này nếu như là "phản phái”, tuy rằng Sở Qua rất không thoải mái, tuy rằng cũng nổi trận lôi đình, ngược lại cũng không đến mức nói là thương tâm. Nếu như Sở Thiên Ca cũng "phản phái”, thiết nghĩ Sở Qua thật sự sẽ thương tâm.

Hơn nữa căn cứ vào tâm quan trọng của Sở Thiên Ca đối với thế giới này, thái độ đối với hắn càng là cân phải cực kỳ thận trọng, cũng không thể giống như đối đãi với Tạ Cửu Tiêu trực tiếp đánh lên Vân Tiêu Thành được, dù sao cho dù Tạ Cửu Tiêu chết thì cũng có thể bổ sung chắp vá được. Sở Thiên Ca thì không được... Sở Qua dã từng muốn đạt thành quần tượng văn chân chính muốn cho nhân vật chính có trình độ phát đao cũng có thể phát, thế nhưng hiện thực là cốt cảm, trình độ không đến phần này, chí ít Sở Thiên Ca Thu Vô Tế cũng không chết được.

Đây không phải là Sở Qua dứt khoát trốn đi quan sát, không muốn đối mặt với Sở Thiên Ca lúc này, tránh cho dẫn đến Sở Thiên Ca nảy sinh cảm giác "người xa lạ quen thuộc nhất", không có việc gì cũng sinh ra chuyện.

Mà Thu Vô Tế nàng phụ trách chính là thăm dò quan sát, phán đoán một chút suy nghĩ của Sở Thiên Ca.

Trước mắt mà nói... chắc là vân ổn?

Chính như Tạ Cửu Tiêu và Đại Bi, cho dù có biến hoá, đó cũng là căn cứ vào tính cách lô-gic mà biến hoá, muốn triệt để thoát ly khỏi thiết lập nhân vật là không quá có khả năng... chí ít hôm nay tu hành này ngay cả phi thăng cũng không phi thăng chắc chắn không thể nào.

Nàng trầm ngâm rất lâu, cuối cùng nói: "Vậy chuyện lập thiếu chủ sẽ bàn bạc lại. Ngươi từ hải ngoại trở về, có chuyện gì đặc biệt có thể nói với tông môn không?"

"Có." Sở Thiên Ca trực tiếp trả lời: "Hải ngoại tuy rằng thoạt nhìn thì giống như thời trung cổ... à không, thoạt nhìn thì chư hầu như rừng hoàn toàn không giống với thể hệ của chúng ta, thực ra đồng nghiên cùng loại, không phải là người da trắng... ách, tóm lại cũng là dân Thần Châu... còn không bằng giống Châu... ách... thế nhưng lại có thành trì dưới đất..."

Sở Thiên Ca vân luôn đối đáp trôi chảy lúc này nói chuyện lại bỗng nhiên bắt đầu lắp bắp, hiển nhiên là không biết làm sao dùng cách nói của thế giới này để giải thích những điều mình biết. Thu Vô Tế liếc nhìn hắn, bỗng nhiên cảm thấy có chút buồn cười, những thứ ngươi muốn nói bản toạ đều biết.

Không phải là biết tình tiết, mà là biết ngươi lắp ba lắp bắp nói nhỡ miệng đó là cái gì... bản toạ còn đánh nhau với quỷ tây dương rồi đó! Tuy rằng không nhìn thấy ngược, dù sao sau khi trở về quá nữa vẫn phải đánh, chống nạnh.

Sở Thiên Ca xoắn xuýt nửa ngày, dứt khoát không giải thích nữa: "Ai da những cái đó không quan trọng. Tóm lại bên đó ngược lại bảo lưu rất nhiều vật mà trong điển tịch của chúng ta ghi chép, ví dụ như Cửu Đầu Xà, chúng ta bên này ngược lại không thấy nữa rồi. Đoán chừng là ở thời viễn cổ đã xảy ra một vài biến cố dẫn đến... mà người tài của bọn họ cũng đang cầu Thiên Đạo, hơn nữa còn có công nhận..."

Thu Vô Tế híp mắt hỏi: "Công nhận cái gì?"

"Có người khổng lồ mỗi ngày chặn biển... ừm hắn quát không làm." Sở Thiên Ca nói: "Đây là hình ảnh thu nhỏ của quá trình người dân bờ bên kia tìm kiếm Thiên Đạo. Bọn họ công nhận, bởi vì đại địa phân cắt, cho nên Thiên Đạo không đủ, là nguyên nhân chủ yếu vì sao vạn năm không có ai phi thăng. Cho nên sau khi phát hiện con dường như không giống "người bản địa", giống như phát hiện ra manh mối bù đắp Thiên Đạo, con suýt chút nữa thì bị cắt miếng, vội vàng chạy trối chết."

Thu Vô Tế: "... cũng chính là nói, ngươi trở về, có thể dẫn đến người dân bên kia tìm đến đây sao?"

"ách lúc con trở về tin chắc rằng là tránh được tra xét của tất cả mọi người, nhập cư trái phép mà về, thế nhưng không thể đảm bảo rằng liệu có lưu lại manh mối không, ví dụ như bọn họ cũng phát hiện ra mê đảo trong biển... con nghĩ là có khả năng đó." Sở Thiên Ca có chút hổ thẹn nói: "Nếu như là mang lại kiếp nạn cho Thần Châu, là lỗi của con, chuyện này đệ tử nhất định sẽ ra sức ngăn cản."

Không phải là lỗi của ngươi, ba ba ngươi sắp xếp tình tiết như vậy mà thôi, do nhân vật chính xuyên qua cả thế giới tuyến, quá bình thường.
Bình Luận (0)
Comment