Nữ Chính Từ Trong Sách Chạy Ra Ngoài ( Dịch)

Chương 608 - Chương 607: Ý Niệm Thông Suốt Q)

Chương 607: Ý niệm thông suốt q) Chương 607: Ý niệm thông suốt q)Chương 607: Ý niệm thông suốt q)

Cố Nhược Ngôn mím môi, muốn nói gì đó nhưng lại không nói ra.

Sở Qua này, ghi thù thật.

Bốn chữ vô công đồi nghề này, là lời cô nói với Sở Qua lúc đi xem mắt, lúc đó chắc hẳn là đâm hắn không nhẹ... cuối cùng bị hắn trả lại ở đây, giống như trả lại một cái bạt tai.

Cô lùi bước, hắn hăng hái, bị bốn chữ này làm cho nổi bật đến rõ ràng như thế.

Không thể không thừa nhận, lần này đầy quan chức ngồi đây, cũng bị vô công dồi nghề này đè ép xuống rồi.

Ai cũng có cố ky, hắn thật sự là không có, hẳn viết văn mạng, chỉ cần có trách nhiệm với độc giả, không cần phải xu nịnh đám quan liêu này. Thân phận của bố mẹ cũng không nhắc tới, cho dù là hai người quanh năm ở Bắc Kinh làm công vụ, quan liêu địa phương cũng rất khó mà làm gì được...

Cho nên không có cố ky, cầu một ý niệm thông suốt.

Thế nhưng đây chỉ là vấn đề cố ky sao? Đây là hiệp nghĩa.

Cố Nhược Ngôn lần đầu tiên có chút hối hận đối với lựa chọn lúc đầu, người đàn ông này rất ưu tú.

Đáng tiếc thật.

Sở Qua vẫn đang nhìn bí thư trưởng nói: "Đại nhân có phải là muốn báo cảnh sát định cho tôi tội gây rối không? Nào nào nào, nhìn dấu bàn tay trên mặt cô nương người ta đi, tôi thấy đại nhân vẫn nên trước tiên này định cho tên da trắng kia một cái tội, xử lý sự việc công bằng, bằng không sau này tôi ngồi xổm (ngồi †ù) mấy ngày ra ngoài, đăng weibo mấy đoạn văn ngắn, đại nhân dính vào dư luận, cho dù có thể áp chế được tin tức, e rằng con đường làm quan cũng không tốt lắm... đúng rồi, weibo của tôi có sáu mươi vạn fan."

Bí thư trưởng: "..."

Bên cạnh có thuộc hạ ghé tai nói: "Tôi biết hắn, hắn tên là Sở Qua, rất nổi trên weibo, tác giả bản địa, xuất bản sách thực thể rồi."

Nổi tiếng trên mạng, tác giả. Lại còn là loại đã ra sách thực thể, miễn cưỡng cũng có thể xưng một câu là danh lưu trong giới văn hoá Nam Giang rồi.

Thần sắc của bí thư trưởng co quắp.

Hai thuộc tính này nếu để riêng ra cũng không tính là gì, thậm chí cũng có thể là đối tượng trào phúng giễu cợt, nhưng hai thuộc tính này chồng lên nhau thì rất ác tâm, bởi vì thuộc tính này một không dựa vào bọn họ để kiếm cơm, hai có thể đổi nơi sống bất cứ lúc nào, ba là sức ảnh hưởng dư luận vô cùng lớn.

Đặc biệt là tác giả, đánh nhau ẩu đả hành chính câu lưu vài ngày e rằng thật sự không tính là chuyện gì, nói không chừng còn trở thành một vết thương của nhân thế, lại là chủ đề nhạy cảm người nước ngoài ức hiếp người bản địa, sau khi ra ngoài mấy khoản này có thể khiến cho Trương bí thương trưởng hắn người người oán trách tiếng xấu lan xa, có thể đè xuống cũng sẽ khiến cho con đường làm quan bị mây mù che phủ.

Người này lại còn rất hiểu! Từng lăn lộn?

Hắn suy nghĩ một vòng lớn, nghĩ thế nào cũng cảm thấy mình lại thật sự cố ky người này.

Chỉ sợ lưu manh có văn hoá?

Kết quả thuộc hạ còn bổ sung thêm một câu còn chí mạng hơn: "Có bạn gái, thế nhưng chắc là vẫn chưa kết hôn."

Tuyệt sát.

Thời đại này bạn gái tính là gì, chưa kết hôn mới quan trọng. Không có gia đình liên luy là chân chính rảnh rang, sợ ngươi cái rắm.

Sở Qua cười như không cười nhìn sắc mặt âm tình bất định của hắn, quay đầu kéo cô gái kia, thản nhiên rời khỏi yến tiệc.

"Đứng lại." Trợ lý bị đánh đó bịt mũi, mang theo một đám thuộc hạ của Robin đuổi theo.

Sở Qua dừng chân quay đầu, thần sắc băng hàn. Một đám người cùng ngừng chân lại, mới nghĩ đến đây cũng không phải là trường hợp tụ họp ẩu đả.

"Đây là Trung Quốc." Sở Qua thản nhiên ném lại một câu, nhìn ánh mắt thù hận của người be mũi đó, không hề để ý mà kéo thiếu nữ quay người rời đi.

Trợ lý đó tức giận nhìn theo bóng lưng của hắn, cuối cùng vẫn không dám động.

Tất cả đều im lặng, không có ai lên tiếng.

Cho đến khi Sở Qua biến mất ở ngoài cửa, Trình Quang Diệu bỗng nhiên cười lớn nói: "Bạn trẻ rất thú vị, không uổng chuyến này."

Nói xong ông đứng lên, cũng nghênh ngang rời đi."

"Cảm ơn anh, anh Sở." Ra khỏi yến tiệc, thiếu nữ nở nụ cười, cảm ơn Sở Qua. Giọt nước mắt trên má vẫn còn chưa khô, nụ cường giống như đoá hoa lúc sáng sớm.

Trong lòng Sở Qua rất thoải mái, cười nói: "Đừng học người ta theo đuổi sao nữa, lần này biết không có mấy thứ tốt chưa? Nhìn tuổi tác của em chắc vẫn đang đi học, muộn như vậy rồi, vê nhà đi."

Thiếu nữ chớp mắt nói :'Anh hùng cứu mỹ nhân không định phát triển chút gì sao? Ngay cả tên của em cũng không hỏi. Đây chính là buổi tối đó..."

Sở Qua ngẩng đầu nói: "Anh có bạn gái, hơn nữa em cũng không đẹp."

Thiếu nữ dậm chân: "Trực nam thối."

Sở Qua cười ha ha xua xua tay, quay người rời đi.

"Em vẫn sẽ theo đuỏi sao." Thiếu nữ ở sau người nói.

Sở Qua: "...

Chỉ nghe thiếu nữ nói: "Đối với Thu Thu tốt một chút nha, Sở Sở của em."

Sở Qua lảo đảo, suýt chút nữa thì ngã chết.

Hoá ra em là fan hâm mộ của bọn anh à?.......
Bình Luận (0)
Comment