Chương 608: Ý niệm thông suốt (2)
Chương 608: Ý niệm thông suốt (2)Chương 608: Ý niệm thông suốt (2)
Từ biệt thiếu nữ, Sở Qua tâm tình tốt đến bạo tạc.
Cái gì gọi là ý niệm thông suốt, đây chính là.
Cái gì là cùng Thu Thu hành tẩu giang hồ trong tưởng tượng? Đây chính là. Điều đáng tiếc duy nhất là Thu Thu không ở bên cạnh... không sao, sau này vẫn có cơ hội.
Từng không muốn gây chuyện nhiều, lo lắng ảnh hưởng đến cuộc sống bình thường, động thủ còn phải giả trang thành Hồ Lô Oa. Nhưng theo tu hành càng thâm sâu, vẫn thật sự là càng ngày càng không lo gì.
Cái gì cũng trốn trốn tránh tránh, thì tu hành có tác dụng gì? Luyện lâu như vậy rồi, há chẳng phải chính là để có thể không cần đeo mặt nạ nữa, nên làm thế nào thì làm thế ấy?
Chọc bí thư trưởng thì sao, ai cố ky ai hơn còn chưa nói rõ được đâu.
Chọc Robin à? Cho dù hắn thật sự là B đó, đến đây, đôi tình nhân bọn tôi sợ ngươi hay sao? Làm chính là ngươi.
Tâm tình này thật sự là thoải mái, sảng khoái đến mức Sở Qua quả thực muốn tự do bay lượn quanh trăng sáng.
Chuyển qua một con phố, Cố Nhược Ngôn khoanh tay dựa vào bên tường dưới cột đèn đường, đang đợi hắn.
Sở Qua cũng không để ý, cười ha ha đi lên nói: "Giả bộ lớn đây, không trêu trọc ra cái gì chứ?"
Cố Nhược Ngôn cười như không cười nói: "Có phải anh đợi ở trước mặt tôi giả vờ một lần như vậy rất lâu rồi không?"
Sở Qua lắc đầu nói: "Đâu có an nhàn thoải mái, may mắn gặp dịp mà thôi."
Cố Nhược Ngôn trâm mặc một lúc, khế thở dài.
Cho rằng người ta ghi nhớ trong lòng, vả vào mặt cô, thực ra càng vả mặt là, người ta căn bản không nhớ ở trong lòng.
Sở Qua hiện giờ và bạn gái của hắn chỉ hâm mộ uyên ương không hâm mộ tiên, có thể nhớ ba mẹ là không dễ dàng rồi, còn có thể nhớ ai...
Cô không có nói vấn đề này nữa, chuyển chủ đề: "Chọc cái gì, tại chỗ không gọi cảnh sát, vậy cũng là không sao rồi, bí thư trưởng còn kinh sợ hơn trong tưởng tượng của tôi... thực ra sau này không biết có khả năng làm khó dễ anh hay không, tôi thấy tình huống bình thường hắn thật sự không quản được anh" Nói đến đây, lại có chút tự giều: "Năm nay quan cũng không dễ làm. Sớm nên nghĩ đến, tôi cố ky nhiều, hắn sao lại không phải chứ? Thực ra hắn cố ky còn nhiều hơn tôi."
Sở Qua ngược lại không giễu cợt cô nói: "Sau này thật sự làm khó tôi, tôi gọi điện cho cô, giúp tôi dọn dẹp nhé, đừng nói với tôi là cô không làm được."
Cố Nhược Ngôn ngạc nhiên bật cười: "Anh thật sự không coi mình là nhị đại à?"
Sở Qua sửng sốt: 'Ách..."
Thật sự không... từ đâu đến cuối nghĩ cũng chưa từng nghĩ đến.
"Chuyện tốt." Cố Nhược Ngôn cười cười, lại lặp lại một câu: "Chuyện tốt."
Sở Qua bực mình nói: "Chỉ nói bí thư trưởng, Robin thì sao?"
"Hắn tu dưỡng rất tốt, người không sao cười ha ha tiếp tục chủ trì đấu giá và vũ hội tiếp theo, tôi thấy xu thế không đến nửa thêm thì không kết thúc được, nên đi trước."
"Vậy cô ra ngoài rồi, không bỏ qua nhiệm vụ canh chừng hắn chứ?" Sở Qua nói: "Có phải là hành sự của tôi quấy nhiễu đến suy đoán hành động bình thường nên có không?"
"Anh cũng biết à, không biết ai nói †uy rằng căm phẫn chút nhưng sẽ không kích động, chỉ là người bình thường sống qua ngày?"
"Này. ”
"Có điều Sở Qua, anh đúng rồi."
Sở Qua mỉm cười.
Cố Nhược Ngôn nói: "Sở dĩ tôi không tiếp tục canh chừng, không phải là bởi vì không có gì để canh, mà là đã phát hiện ra vấn đề rồi."
Sở Qua sửng sốt: "Cái gì?"
"Lúc anh động thủ đánh trợ lý đó, Robin theo bản năng có ý thức động thủ, lại cố gắng áp chế lại, thời khắc đó tôi cảm nhận được dị năng ba động của hắn rồi" Cố Nhược Ngôn thần sắc nghiêm túc: "Hắn là một người dị năng, người dị năng cường đại."
Thần sắc của Sở Qua cũng trở nên nghiêm túc.
Không ngờ rằng vốn tưởng rất không dễ điều tra, cần thời gian dài canh chừng đối tượng thêm mấy trạm nữa, chỉ bởi vì một biến cố nhỏ nhoi như vậy, mà đã lộ ra sơ hở rồi.
Còn về có phải người ở Ma Đô đó không, thực ra cũng không phải là quá liên quan, chỉ cần là người dị năng, tính chất của sự việc đã khác rồi, có thể nói từ lúc này trở đi chân chính nạp vào phạm vi quyền hạn mà Cố Nhược Ngôn có thể chấp hành rồi, cũng không có cố ky như trước nữa.
Sở Qua nghĩ đến phát hiện bất ngờ của bản thân: "Tôi cũng có chút phát hiện, lúc Robin chất vấn xảy ra chuyện gì, người da trắng hành sự kia gật đầu với hắn, đây là thái độ thuộc hạ cần có khi bị cấp trên chất vấn sao?"
Cố Nhược Ngôn nhíu mày nói: "Đây là thái độ 'đã làm theo kế hoạch."
Sở Qua đưa ra chỉ hướng: "Chính xác. Chí ít có thể nói rõ, bọn họ ức hiếp người không phải là ngoài ý muốn, cũng không phải là tác quái quen rồi, mà là cố ý"
"Cố ý ức hiếp một cô gái? Có thể có ý nghĩa gì?"
Sở Qua trầm ngâm nói: "Một loại thăm dò? Thăm dò giới hạn của người Nam Giang, xem có thể đến mức độ nào?" Hắn dừng lại, rồi có chút nghỉ ngờ nói: "Hoặc là, nhắm vào không phải là cô gái bị u mê đến quá cuồng nhiệt, dùng lý do bồi thường vật đấu giá, bức các cô ấy làm gì đó?"