Chương 624: Sau này sao chép các em (2)
Chương 624: Sau này sao chép các em (2)Chương 624: Sau này sao chép các em (2)
Sở Qua nói: "Nói đến tình tiết, hiện giờ anh cảm thấy thật sự có thể để mặc cho bọn em tự mình suy diễn rồi, anh theo đó sao chép là được, ý của em thế nào?"
Thu Vô Tế sửng sốt, trong mắt loé lên thần thái vui mừng: "Thật sao? Không phải anh viết, là bọn em tự mình hành sự ư?
Sở Qua có chút cưng chiều bóp mũi của nàng nói: "Biết ngay mà, em sẽ rất vui."
Thu Vô Tế căn môi, sóng mắt dập dềnh: "Có phải là lại muốn được thưởng không?"
Sở Qua đưa ngón tay ra đặt lên môi nàng nói: "Tuy rằng rất muốn khen thưởng, thế nưng anh vẫn thật sự không muốn đem cái này làm thành điều kiện trao đổi gì cả."
"Hừ." Thu Vô Tế đổi mặt nói: "Bọn em làm việc có anh trực tiếp sao chép, bản thân anh cũng thật sảng khoái, còn làm như phải trả giá bao nhiêu vậy, không biết ai kiếm ai thiệt."
"Vậy anh viết."
"Không được..."
"Vậy hôn anh một cái."
Thu Vô Tế lén nhìn trước nhìn sau một cái, nén giận nhón mũi chân lên, khẽ hôn lên môi hắn.
Tiếp đó vội vàng lùi ra: "Chỉ như vậy thôi, đây là bản toạ khen thưởng cho anh, đừng mơ uy hiếp bản toạ."
Sở Qua tâm mãn ý nguyện ho khan nói: "Nói trước rồi nhé, đây chỉ là một thử nghiệm, nếu như sau này phát hiện không thoả đáng lắm, anh vẫn sẽ loại bỏ suy nghĩ này."
"Như thế nào tính là không thoả đáng?"
"Ví dụ như bọn em lại đánh không lại hải ngoại."
Thu Vô Tế hít một hơi thật sâu, ánh mắt kiên định nói: "Cho dù là vì tranh lấy tự do, bọn em cũng sẽ không thua."
"Tông, tông chủ..." Thanh âm sợ hãi của Toàn Cơ truyền đến từ xa: "Tiện nói chuyện không?"
Thu Vô Tế lập tức phá công giậm chân: "Có gì không tiện, ngươi cho rằng bọn ta đang làm gì."
Toàn Cơ uỷ khuất nói: "... không, không làm gì..."
"Chuyện gì?" "Tạ thành chủ Vân Tiuêu Thành cầu kiến."
Thu Vô Tế sửng sốt, vô thức quay đầu nhìn Sở Qua.
Tạ Cửu Tiêu ở Vân Tiêu Thành nhà mình vừa mới gặp mai phục, không ổn định tình trạng nhà mình, ngược lại còn vạn dặm xa xôi nửa đêm đến thăm, ý vị không đúng lắm.
"Tình tiết anh viết?"
"Không phải, tình tiết của anh viết đến đoạn Sở Thiên Ca và Cửu Đầu Xà đối chiến là dừng rồi, ngay cả thắng bại cũng không viết, từ thời khắc đó bắt đầu đã là tình tiết bọn em tự mình suy diễn rồi." Sở Qua thấp giọng nói: "Mời hắn vào đây, có thể xảy ra chuyện quan trọng rồi."
Không đến nửa khắc, Tạ Cửu Tiêu vội vàng đi vào, vừa thấy Sở Qua ở đây, vui mừng quá đối nói: "Phụ thần ở đây, vậy thì tốt quá."
Sở Qua thấy lạ nói: "Hoá ra là đến Tìm ta sao?"
"Vốn dĩ là muốn nhờ Thu tông chủ truyền đạt, nếu phụ thần tự mình ở đây thì càng tốt." Tạ Cửu Tiêu vội vã đem chuyện lúc trước gặp cự nhân đó nói ra một lượt: "Chuyện này quá mức quan trọng, quấy rầy Thu tông chủ đừng trách."
Thu Vô Tế mới không trách hắn cái này, nghe rồi cũng là thần sắc ngưng trọng nói: "Thiên Đế... làm sao xác định thật sự là sở mệnh của Thiên Đế, hay là cự nhân một mắt này bịa đặt, chỉ để lừa ngươi nghe lện?"
"Ta đương nhiên cũng nghi ngờ cái này, hắn nói tương lai sẽ liên lạc lại, đến lúc đó sẽ biết." Tạ Cửu Tiêu nói: "Tóm lại †a trước tiên giả vờ đồng ý, tiếp theo xem bọn họ có giải thích gì không." Sở Qua ngẩng đầu suy nghĩ một lúc, cười sáng lạn nói: "Bất luận là Thiên Đế thật hay Thiên Đế giả... bọn họ làm sao ngờ được, nội gián cùa ta nhiều như vậy..."
Tạ Cửu Tiêu cũng cười nói: "Trong lòng phụ thần biết rõ là được, sau này có gì ta sẽ tiếp tục thông báo."
Sở Qua nói: "Sau này không cần đến Vân Tế Sơn truyền đạt. Vân Tiêu Thành của ngươi chẳng phải là có tế bái Thiên Đạo sao, ở tế đàn suy nghĩ gọi ta, ta sẽ có cảm ứng, đến lúc đó trực tiếp đối thoại."
Tạ Cửu Tiêu khom người nói: "Rõ."
Thu Vô Tế hỏi: "Theo như ngươi nói Cửu Đầu Xà đánh lén Vân Tiêu Thành đó bị thương trốn đi, ngươi có truy đuổi không?"
"Lâu như vậy mới đến thăm hỏi, đương nhiên là bởi vì trước tiên phải truy đuổi hắn rồi." Tạ Cửu Tiêu thấp giọng nói: "Hổ thẹn, bọn ta lâu như vậy đến nay cũng không biết, hoá ra Thần Châu là Nam, ngoài gần với Nam Cương Thập Vạn Đại Sơn ra còn có một ngọn núi lửa, xung quanh ngàn dặm mịt mù không một bóng người, ở chính giữa vô cùng nóng, bên trên cón lửa nóng hoả vân bốc lên lượn lờ, che lấp sự quan sát của Vân Tiêu Thành bọn ta. Ta hoài nghi trong ngọn núi lửa đó chính là Liệt Diễm Chi Tâm trong truyền thuyết.
Sở Qua bất động thanh sắc chậm rãi lùi vê sau.
Thu Vô Tế bóp ngón tay lách cách: "Nói nửa ngày, kẻ địch thật sự là toàn bộ nấp ở chỗ Viêm Thiên Liệt bên đó! Sở..."
Quay đầu lại, Sở Qua đã biến mất không thấy đâu rồi, mau chóng chạy trốn Tìm đường sống. Tạ Cửu Tiêu thở dài nói: "Không hổ là Thiên Đạo. ... ta lại hoàn toàn không nắm bắt được hắn làm sao biến mất, quá cường đại..."