Nữ Chính Từ Trong Sách Chạy Ra Ngoài ( Dịch)

Chương 626 - Chương 625: Có Phải Vẫn Luôn Có Anh Trong Sinh Mệnh (1)

Chương 625: Có phải vẫn luôn có anh trong sinh mệnh (1) Chương 625: Có phải vẫn luôn có anh trong sinh mệnh (1)Chương 625: Có phải vẫn luôn có anh trong sinh mệnh (1)

Sở Qua chạy về, thoải mái nhẹ nhàng viết tiếp chương sau khi bị đoạn chương lúc nãy.

Sở Thiên Ca và các cường giả của Vân Tiêu Thành liên thủ chống lại Cửu Đầu Xà, Sở Thiên Ca phân quang cửu kiếm, Cửu Đầu Xà cường hãn và tự lành, Sở Thiên Ca năm giữ không gian loé hiện bước đầu, các loại pháp bảo của các cường giả Vân Tiêu Thành... sau đó nhân vật chính bạo loại, Cửu Đầu Xà chạy trốn.

Muôn hình muôn vẻ, viết giống như tận mắt nhìn thấy.

Ừm, chính là tận mắt nhìn thấy.

Cái này gọi là xem hình nói chuyện, thoải mái hơn nhiều so với bản thận vắt óc suy nghĩ để gõ chữ. Cũng đã từng có cảm giác tương tự, gần như là cùng lúc đang hoàn nguyên lại một vài cảnh tượng quan trọng, không biết tính là bản thân mình viết hay là sao chép hành động của bản thân bọn họ, thế nhưng lúc đó cảm giác đồng bộ và cảm giác chìm đắm cực kỳ dày đặc, không giống như hiện giờ là sau khi chuyện xảy ra mới sao chép, cảm thấy hoàn toàn không giống.

Kịch võ xong rồi còn có kịch văn, con trai ngươi không muốn nữ nhân đi qua đi lại trước mặt ngươi đúng không, vậy thì như thực viết Sở Thiên Ca cự tuyệt Tạ Vân Nhi dìu đỡ, tự mìnhh tiến vào mật thất trị thương.

Thiên đạo "ghi chép" như vậy, so với tình tiết nhỏ phát sinh thực tế, ý nghĩa càng trọng đại hơn nhiều. Bút mực có hạn, các "chỉ tiết" cố ý viết ra trong sách đều có giá trị của nó, câu này độc giả nhìn thấy đó chính là một loại tiêu chí cự tuyệt rõ ràng, một lần nữa nhấn mạnh Sở Thiên Ca là tất nhiên...

Là ngươi không cần, có phải là rất vui không?

Tình tiết tiếp theo cũng rất dễ chép, Tạ Cửu Tiêu truy đuổi Cửu Đầu Xà, Liệt Diễm Chi Tâm bại lộ, Tạ Cửu Tiêu nói cho Thu Vô Tế biết... như vậy tiếp theo Thu Vô Tế có phải là sẽ tổ chức tiến công, san bằng Liệt Diễm Chi Tâm không?

Tạm thời không biết Thu Thu sẽ suy nghĩ bố cục thế nào, đợi sao chép là được.

Nhìn thấy một hệ thống tình tiết từ khi khai chiến đến lúc xong việc, cũng chỉ có hai chương, chủ yếu là đánh nhau tương đối nhiều, chấn kinh đi chấn kinh lại một chương là xong chuyện rồi, văn tiên hiệp mà...

Dù sao hôm nay nên viết cũng đã viết xong rồi, Sở Qua đăng truyện và lưu lại, đúng giờ sẽ đăng lên, trong lòng vô cùng sảng khoái.

Ngươi là tiểu thuyết bản thành thục, phải học tự mình gõ chữ rồi...

Sở Qua thoải mái đứng lên, thư giãn gân cốt đi ra khỏi phòng.

Đứng ở bên cửa sổ ngoài phòng khách nhìn sắc trời bên ngoài, Sở Qua thả lỏng đầu óc nghỉ ngơi một lát, vẫn cảm thấy rất mệt mỏi, xảy ra chuyện gì, cái này cũng không phí đầu óc gõ chữ, sao vẫn còn mệt...

Là liên tiếp mấy ngày trong sách ngoài sách, các loại cảnh tượng, các loại biến cố, Robin ở ngoài sách, Thiên Đế ở trong sách, các loại chuyện thi nhau kéo đến, đối với một cá ướp muối gõ chữ mà nói, rất phiên.

Vẫn là những ngày tháng bình dị cùng Thu Thu là thoải mái nhất, Thu Thu lại đáng yêu, đôi tình nhân trẻ vui vẻ hoà thuậ, còn kiếm được tiền, nhân sinh còn cầu gì nữa.

Hu hu hu, nhớ Thu Thu rồi, vẫn là nhớ Thu Thu.

Một chút cũng không quen với những ngày tháng nàng không ở bên cạnh, cho dù bây giờ bất cứ lúc nào cũng có thể đi gặp nàng, vẫn không quen. Chính là thích dáng vẻ nàng ở bên cạnh, ôm gối ôm heo nhỏ, ngồi khoanh cân trên sô pha xem tỉ vi, dáng vẻ nàng ôm một cốc trà sữa hút sùn sụt đi bên cạnh.

Đang nghĩ như vậy, trong lòng hắn bỗng nhiên có dự cảm , theo bản năng nhích sang bên cạnh.

Một nắm đấm sượt qua bên tai. Sở Qua thuận tay bắt lấy, kéo Thu Vô Tế đánh lén thất bại ôm vào trong lòng.

Thu Vô Tế không ngờ rằng hắn lại tỉnh táo như vậy, lại có thể tránh được tập kích của nàng, vội vàng không kịp chuẩn bị mà bị hắn ôm chặt, cố gắng dãy ra: "Buông em ra, dâm tặc thối."

Sở Qua đâu có chịu buông, vui như mở cờ trong bụng nói: "Hào này không tệ, không cần buông."

Thu Vô Tế nói :"Ai đại hào tiểu hào với anh, mau cho em đánh một cái."

"Vì sao muốn đánh anh?"

"Cái trò hải ngoại đó vốn chính là do anh sắp xếp tiến vào, anh không phụ trách thì ai phụ trách?”

"Haizz, dù sao cũng phải có một trận sóng gió như vậy mà, sau đó một mạch thắng lợi không phải là triệt để xong chuyện rồi sao?" Sở Qua ngược lại rất hiếu kỳ: "Em bây giờ đã biết bọn họ ở đâu, lẽ nào không phải nên chuẩn bị chiến đấu chiêng trống rùm beng sao, một hơi ngay cả ngọn lửa nhỏ cũng đẩy rồi mới đúng? Sao lại ra đây?"
Bình Luận (0)
Comment