Nữ Chính Từ Trong Sách Chạy Ra Ngoài ( Dịch)

Chương 72 - Chương 72: Cảm Giác Tồn Tại Trên Thế Giới (1)

Chương 72: Cảm giác tồn tại trên thế giới (1) Chương 72: Cảm giác tồn tại trên thế giới (1)Chương 72: Cảm giác tồn tại trên thế giới (1)

"Cô ta biết cái gì mà biết?'mãi đến khi Nguyệt Ảnh đã đi mất, Thu Vô Tế vẫn còn đang hỏi Sở Qua vấn đề này.

Sở Qua lau khô tóc bước ra khỏi phòng tắm, nhìn xung quanh rồi nói: "Cô gái này đối với con người đề phòng rất cao, ta vừa bước ra cô ta liền rời khỏi."

Thu Vô Tế bỗng nhiên nhảy dựng lên: "Sở Qua! Ngươi trả danh dự lại cho bổn tọa!"

"Ê ê ê, người ta hiểu lầm, ngươi đánh ta làm gì?" Sở Qua làm ra một cái tư thế phòng ngự: "Chúng ta trong sạch, không thẹn với lòng, tự mình biết là được rồi, cần gì để ý người khác nghĩ thế nào?"

"Xì!" Thu Vô Tế nói ngầm lần này không giống, cô gái này ta thật sự muốn đem nàng về đó, ở đó ta chính là tông chủ, tất nhiên là không giống.

Thu Vô Tế có chút hờn dõi mà nói: "Nguyệt Ảnh cũng có thể đi tìm gian phòng khác để ở, ta cũng có thể đi tìm."

Sở Qua đồng tình mà đánh giá nàng một lượt: "Trước mắt xem ra, thủ đoạn kiếm tiền của ngươi không thể làm như vậy được..."

Thu Vô Tế nói: "Cái phòng này bao nhiêu tiên?"

"Ở đây vắng vẻ, nên không đắc lắm, tính hết tất cả mọi chỉ phí, tất cả cộng lại cũng liền chưa tới 3000."

"Cũng liền?' Thu Vô Tế sững sốt một chút: "Chỉ thuê thôi đã mất 3000. ngươi đánh chữ 1 tháng, một phần ba là ném vào đây sao?"

"Đúng vậy. Nơi đây vẫn rất gần với khu buôn bán, nếu xa thêm một chút nữa thì sẽ rẻ hơn, nhưng quá xa sẽ không tiện lắm. Vả lại nơi đây của chúng ta tốt xấu gì cũng là hai phòng một sảnh, nếu như chỉ thuê phòng đơn thôi thì sẽ rẻ hơn rất nhiều."

"Chỗ này của ngươi cũng đã nhỏ lắm rồi, còn phòng đơn thì bé cỡ nào? Vậy làm sao ở?"

".. đúng vậy, Vân Tế tông núi xanh ngàn dặm, ủy khuất cho Thu tông chủ rồi"

Thu Vô Tế hỏi: "Còn nếu mua thì sao?"

Cũng không đắc lắm, hơn 2 vạn một mét vuông, phòng này của chúng ta 89 mét vuông."

Thu Vô Tế tính sơ một chút, nếu tính theo số tiền cướp được của ngày đó, thì chỉ cân cướp 160 mấy lần là được, ừm, nếu một ngày cướp một lần thì chỉ cần nửa năm là đủ, còn một tháng cướp một lần thì cần phải mười mấy năm.

Còn phải không ăn không uống nữa cơ.

Ngươi gọi như thế là không đắc sao?

"Ngươi nói một tháng ngươi kiếm được hơn một vạn, ngươi sống còn tốt hơn rất nhiều người." Thu Vô Tế hỏi: "Vậy người khác mua nhà là nhờ vào cướp giật của ai thế?"

Sở Qua: "... của bản thân, vợ, cha mẹ, cha mẹ vợ, tất cả là sáu cái hâu bao. Đương nhiên là còn cần phải vay thêm ngân hàng."

Thu Vô Tế: "..."

Sở Qua nhìn nàng một cái, dường như có ý muốn nói hai chúng ta cùng nhau góp vào, liền có hai cái hâu bao. Cha mẹ của ta cũng có thể góp thêm chút đỉnh, không có cha mẹ vợ thì bản thân cực khổ thêm một chút, kiêm luôn là được...

Cái dục vọng muốn mua nhà của Thu Vô Tế lập tức bay mất, ngay cả cái ý nghĩ muốn thuê phòng cũng đã nhạt đi rất nhiều, bỗng nhiên hỏi một câu không liên quan đến vấn đề: "Mét vuông, là chỉ diện tích?"

"Ừm, mét vuông, diện tích."

"Ta thấy cái không gian của hộp đêm kia so với chỗ ở của chúng ta cao hơn rất nhiều, rõ ràng độ cao khác biệt, tại sao lại tính theo diện tích, chẳng lẽ không nên tính theo lập phương sao?

Sở Qua ngược lại bị vấn đề này làm cho khó trả lời, sờ lên cằm suy nghĩ thật lâu mới trả lời một cách không xác định: "Có lẽ... tiền 2D dễ kiếm hơn?"

Thu Vô Tế nghe không hiểu: "Nghe ngươi nói nhiều lần cái từ này rồi, có ý nghĩa gì đây?"

"Ừm, chính là mộng tưởng nói chuyện yêu... với người trong tranh ... ơ..." Sở Qua đột nhiên ngậm miệng lại.

Thu Vô Tế liếc xéo hắn, ánh mắt có chút khó hiểu.

Còn tưởng từ kỳ quái gì, đó chẳng phải là đang nói ngươi sao?

Sở Qua thê thảm trở về phòng: "Ta ngồi thiền xong sẽ đi ngủ, đã rất muộn rồi"

"Chờ một chút." Thu Vô Tế do dự nói: "Có cách nào đưa Nguyệt Ảnh vào thế giới của ta hay không?”

Sở Qua thở dài một hơi: "Biết ngay là ngươi sẽ có cách nghĩ này, nhưng điều này vốn dĩ không thể nào được, ngay cả bản thân ta cũng không thể vào đó, làm sao có cách đưa người khác vào?" "Nếu ở phần văn chương phía sau, ngươi thêm vào một vai diễn như vậy thì sao?" Thu Vô Tế hỏi: "Ta thấy ngươi cứ không ngừng cho xuất hiện nhân vật mới, đây chẳng phải chỉ cần thiết lập tốt thì được sao?"

"Cái này đương nhiên là có thể, nhưng cho dù ta có dựa theo dáng vẻ của Nguyệt Ảnh để viết thêm một nhân vật mới, nhưng như vậy cũng chỉ là một nhân vật "lấy Nguyệt Ảnh làm hình mẫu" mà thôi, cùng với Nguyệt Ảnh cũng là hai người khác nhau. Giống như ta viết nhân vật chính vốn là ám chỉ bản thân ta, nhưng thực tế cũng đâu phải là ta."

Thu Vô Tế chống khuỷu tay lên đầu gối, tay chống cằm.

Nhìn cái dáng vẻ nàng suy nghĩ viết sách kia, Sở Qua nhịn không được cười: "Hô, ta cảm thấy ngươi bây giờ rất giống dân chuyên viết sách, ngươi có muốn tự mình viết tiếp câu chuyện của mình hay không, cứ viết theo đại cương của ta là được, nữ nhân vật chính tự viết bản thân sẽ phải làm gì, lúc ngươi mới ra ta đã muốn xem thử rồi, nhất định sẽ rất vui."

Đôi mắt của Thu Vô Tế chợp lóe sáng: "Có hiệu quả sao?"
Bình Luận (0)
Comment