Nữ Chính Từ Trong Sách Chạy Ra Ngoài ( Dịch)

Chương 75 - Chương 75: Đọc Tâm (2)

Chương 75: Đọc tâm (2) Chương 75: Đọc tâm (2)Chương 75: Đọc tâm (2)

Sở Qua hiểu rõ điểm này, thật sự đối với cái việc nằm xuống cũng trúng đạn này dở khóc dở cười. Chợt có chút nghiêm nghị, Cố Nhược Ngôn nói "Nghe người khác nói..., sao lại có cảm giác giống như cách nói của tên xuyên tường vậy, nhận thức của người xuyên tường bị Thu Vô Tế xóa đi đoạn ký ức phía sau có lẽ là như vậy, nhưng gã không phải là bị phía cảnh sát đưa đi rồi sao?

Hắn dường như vô ý hỏi: "Tìm cô ấy làm gì? Là thân thích của cô ấy sao?”

Cố Nhược Ngôn mỉm cười: "'Dì Ngô và ta coi như là cộng sự, thậm chí còn tính... ha ha, bởi vậy ngươi đối với thân phận của ta thì nên yên tâm, không cần phải cảnh giác như vậy."

Cộng sự... Cái gọi là đơn vị bảo mật sao?

Người ta đã đem cả mẹ của hắn ra để nói, Sở Qua cũng thật sự không mấy cảnh giác nữa. Nghĩ lại mẹ hắn từng nói qua, lần này người được giới thiệu cho hẳn là một nhân viên công vụ. Nhân viên công vụ đương nhiên là có thể tin tưởng, Nguyệt Ảnh nếu như có thể qua lại với người của cảnh sát, rõ ràng là sẽ tốt hơn bây giờ rất nhiều.

Nhưng hắn không thể nghĩ đến, lại có chuyện trùng hợp như vậy.

Thu Vô Tế đã nín nhịn cả buổi, ngược lại bỗng dưng cảm giác lời nói này có gì đó không đúng, rốt cục nhịn không được hỏi: "Sở Qua, cô ấy là ai vậy?"

Sở Qua xấu hổ cười cười: "Là một người bạn cũ, chắc cũng có thể tin tưởng được."

Cố Nhược Ngôn ranh mảnh nháy mắt mấy cái: 'Vị nữ sĩ xinh đẹp này là?"

Chẳng hiểu tại sao, trong lòng Sở Qua dâng lên xúc động mãnh liệt, dù là lúc Thu Vô Tế mới tắm ra mê hoặc người nhất cũng không có xúc động như vậy.

Hắn đột nhiên đưa tay ôm eo Thu Vô Tế, từng chữ từng chữ mà nói: "Đây là bạn gái của ta."

Dám nói ta là kẻ vô công rỗi nghề sao?

Hãy xem bạn gái của ta còn đẹp hơn cả ngươi, năng lực cũng mạnh hơn cả ngươi.

Mặc dù không phải thật sự là bạn gái... đừng giở chứng nhé, cho ta chút sỉ diện với, lát nữa cho ngươi đánh một trận là được.

Lúc bàn tay hắn đặt lên eo nàng, cả người Thu Vô Tế cừng đờ, nhưng phản ứng đầu tiên lại là bảo bản thân ráng chịu đựng một chút, nhịn lại để đừng quăng Sở Qua ra ngoài.

Nàng cảm giác như Sở Qua có ý muốn thị uy... đây là một cái hình dung hay sao? Không chính xác, nhưng có chút giống vậy.

Không cần biết có phải ý này hay không, dường như là hắn không muốn có dính dáng gì với cô gái này nữa, cảm giác này chắc chắn không sai!

Đây là việc tốt!

Nàng cố nhịn cái cảm giác khó chịu khi bị ôm eo, mỉm cười: "Vị cô nương này... có cân vào đây ngồi một chút không? Uống ly trà."

Cố Nhược Ngôn nở một nụ cười: "Không cần, ta còn đang bận công vụ, hai Vị xin cứ tự nhiên."

Cố Nhược Ngôn quay người, gõ cửa phòng đối diện. Nguyệt Ảnh mở cửa, lộ ra vẻ kinh ngạc, chợt nhìn thấy trong tay Cố Nhược Ngôn chìa ra một cái gì đó, lại im lặng, mời Cố Nhược Ngôn vào nhà.

Thu Vô Tế truyền âm: "Ta thấy cô ấy mang theo một cái huy hiệu, rất giống với những huy hiệu trên nón của đám bổ khoái kia."

"Là quốc huy sao." Sở Qua khẽ nói: "Cô ấy đích thực là người phía cảnh sát, đối với Nguyệt Ảnh đây là chuyện tốt, chúng ta không nên tham gia vào nữa."

Thu Vô Tế cười như không cười: "Chừng nào ngươi mới lấy cái tay chó ra khỏi eo của ta hả?"

Sở Qua như bị điện giật rút tay về, cười nói: "Ta chỉ muốn lấy lại thể diện mà thôi..."

"Nhưng dường như là cô ấy không hề để ý."

Sở Qua: "..." "Thể hiện bản thân sống rất tốt trước mặt một người không để ý tới ngươi, đó chính là hành vi của trẻ con, không có chút ý nghĩa gì." Thu Vô Tế quay đầu nhìn hẳn, cười nhẹ một cái: "Bình thường ngươi cũng không như vậy, có phải ngươi bị cái gì đó kích thích hay không?"

"Cũng không phải, chỉ chẳng qua là... từng xem mắt qua mà thôi, cô ấy chê bai ta..."

"Chỉ cần ngươi xem trọng bản thân, người khác nhìn ngươi thế nào vốn dĩ không quan trọng, sau này đừng trẻ con như thế nữa... A đợi chút, xem mắt ?" Thần sắc Thu Vô Tế bỗng trở nên nghiêm túc, gật đầu nói: "Vậy ngươi đã làm rất đúng."

Sở Qua: ".."

Thu Vô Tế: "..." Cảm giác dường như nói lỡ miệng.

Tại sao đối với người xem mắt thì làm như vậy lại là đúng? Bầu không khí bỗng trở nên kì quái, nhìn thấy ánh mắt của Sở Qua đột nhiên trở thành thiêu đốt, Thu Vô Tế bắt đầu lắp bắp: "Ta... , ý ta muốn nói, trên mạng của các ngươi có một cách nói như vậy, trước đây ngươi không để ý đến ta, ngày mai ta sẽ khiến ngươi với mà không tới. Đúng vậy, chính là phải có chí khí như vậy! Ta... , ngươi là phụ thần của bản tọa, người khác đương nhiên là với không tới! Mau đi viết sách, người của nha môn thì giỏi lắm sao, những tác giả nổi tiếng thế giới không phải cũng rất được tôn trọng hay sao?"

"Ừm." Sở Qua chặn đứng lời nói vội vã cuốn cuồn của nàng, khẽ cười nói: "Về sau đừng gọi là nha môn, cách nói này quá kỳ quái. Các ngành của thế giới này đều có cách gọi riêng, ngươi cân lên mạng tìm hiểu một chút."

Thu Vô Tế thở một hơi: "Vậy ngành nghề của cô ấy là gì?"

"Không rõ nữa, phải bảo mật."

"Lúc nãy cô ấy đang thăm dò nội tâm của cả ta và ngươi nữa, ngươi có biết hay không?"

"Hả?"

Thu Vô Tế hừ một tiếng: "Đương nhiên những tin tức quan trọng đều bị ta ngăn cách hết rồi, cô ấy chỉ có thể nhìn thấy bề ngoài mà thôi."...

Nguyệt Ảnh nhìn thấy vật chứng minh thân phận của Cố Nhược Ngôn, sắc mặt trắng bệch: "Các ngươi... là đến bắt †a sao?"

Cố Nhược Ngôn cười cười: "Ta không chịu trách nhiệm bắt người."

Trong lòng cô ấy rất ngạc nhiên. Dị năng mạnh như Nguyệt Ảnh, nhưng tâm tư của cô ấy, chỉ cần nhìn qua một cái liền rõ ràng.

Nhưng còn người con gái bên cạnh Sở Qua lúc nãy, nhìn có vẻ trong bụng đang nghĩ: "Cô gái này làm gì thế, có phải là bạn cũ của Sở Qua hay không, ta có cần phải giết chết cô ta hay không?" ngoài ra, muốn coi căn cước cũng không thể nhìn thấy được.

Bao gồm cả Sở Qua cũng như vậy, tâm tư một chút cũng không thể nhìn rõ, đó có thể không phải là bạn gái của hẳn... Kỳ thực không cần biết là phải hay không, cảm giác cũng sắp rồi, cũng không quan trọng lắm. Nhưng còn bạn gái của hắn có thân phận như thế nào, vân không cách nào nhìn ra.

Có phải bởi vì mọi người đều không nghĩ về việc đó hay không? Ừm... cũng có khả năng. Con trai của bọn họ (ý nói cha mẹ của Sở Qua) chắc sẽ không vấn đề gì đâu, hỏi nhiều cũng vô ích...

Tên: Cố Nhược Ngôn

Thân phận: Cục trưởng cục 2 của cục An Toàn Tin Tức quốc gia, Sự Vụ tỉ đặc thù, phó Xã Trưởng ban thu thập tin tức kiêm chủ biên tập dị năng của quốc gia.

Năng lực: Đọc tâm.

Trình độ khai phát: Bậc trung.

Tính chất: Đa phần.

Tiềm lực: S.
Bình Luận (0)
Comment