Nữ Chính Từ Trong Sách Chạy Ra Ngoài ( Dịch)

Chương 76 - Chương 76: Gia Đình (1)

Chương 76: Gia đình (1) Chương 76: Gia đình (1)Chương 76: Gia đình (1)

Nguyệt Ảnh quả thật đã đi theo Cố Nhược Ngôn.

Cho dù có không tin người khác đến đâu, cũng không thể không tin ngành này của Cố Nhược Ngôn.

Cửa nhà Sở Qua vẫn mở/hai người" đưa mắt tiễn hai cô gái rời đi, trước khi rời khỏi Nguyệt Ảnh còn hành lễ với Thu Vô Tế, trong mắt dường như có ý muốn tạ lỗi.

Dường như đang nói đã không thể hoàn thành lời hứa giúp cô nghiên cứu cái bóng nữa rồi.

Thu Vô Tế cười cười, thể hiện không để ý điều đó.

Thang máy đã đến, sau khi Cố Nhược Ngôn và Nguyệt Ảnh đã bước vào thang máy, dường như khúc nhạc đệm đã day dưa mọi người một thời gian dài kia cũng theo đó mà đi, lại có thể khôi phục lại thế giới bình bình đạm đạm của hai người trước kia.

Thu Vô Tế nghĩ về điều này, tâm tình cũng không tệ, nuối tiếc về việc không còn nghiên cứu dị năng cái bóng được nữa cũng đã tiêu tán đi rất nhiều.

Dù sao đó cũng là năng lực thiên phú của người ta, không nên cưỡng cầu, bản thân có một đống tiên pháp còn chưa đủ để tu luyện hay sao, cùng lắm thì kêu Sáng Thế Thân nào đó thêm vào một chút, ở một địa phương nào đó lại xuất hiện thêm một cái bí tịch kinh thiên động địa, khiến cường giả các nơi đều đến tranh đoạt, ngay cả tình tiết lớn đến như vậy cũng đã nghĩ giúp hắn.

Ơ đợi đã... Thu Vô Tế đột nhiên hỏi Sở Qua: "Ngươi có thể trực tiếp viết ra công pháp cái bóng hay không?"

Sở Qua suy nghĩ, cũng có chút ngốc trệ: "Dường như... rất đơn giản. Ta có thể tùy tiện viết vào đó, rồi nhân vật quần chúng cứ tu theo cái pháp môn đó là xong việc, vốn dĩ phó bản cũng muốn thiết kế năng lực khác biệt của nhân vật, cái này còn có thể giúp được ta bớt phải suy nghĩ..."

Hai người đối diện nhau mặt không thay đổi, một chuyện đơn giản như vậy mà cứ phải nghĩ cách lôi người ta vào mới được, đầu óc của hai người dạo này đều đang suy nghĩ cái gì thế không biết.

Suy nghĩ kĩ một chút, Sở Qua đúng là kẻ gian lận trong đám gian lận, muốn có năng lực gì cứ việc viết vào, với trình độ của Thu Vô Tế thì dĩ nhiên cái gì cũng có thể học được, sau đó còn có thể đem ra ngoài dạy lại cho hắn. Thiên phú gì đó của người khác, nhất là một số năng lực đặc biệt còn hi vọng độc nhất vô nhị, hắn chỉ cần viết một cái là được tất.

Thu Vô Tế cũng nhịn không được nói: "Nếu như khả năng này của ngươi cũng được xem là dị năng, tuyệt đối có thể xem là dị năng mất mặt, vô sỉ nhất trên đời."

"Nhưng cũng chỉ có một mình ta mới có thể làm được chuyện mất mặt vô sỉ như vậy, chủ yếu còn không phải là vì có một nữ chính phối hợp với ta đó sao. Bởi vậy, giống như chúng ta thì nên gọi là gian phu dâm..."

Lời còn chưa kịp nói hết đã bị Thu Vô Tế đá văng: "Cút."

Kỳ thực thì Sở Qua đã có chuẩn bị trước, lộn người lên ghế sô pha, hí hửng nhìn nàng. Thu Vô Tế cắn chặt môi dưới trừng mắt nhìn lại.

Nàng vẫn cảm thấy hôm qua sau khi bị hắn ôm eo thì có cái gì đó đã thay đổi, cho dù hắn có giả vờ như không có việc gì để giúp bản thân mình cắt ngang cuộc nói chuyện lộn xộn kia, nhìn thì giống như không khí đã trở nên bình thường, nhưng hai người cũng đều biết đã có cái gì đó trở nên hơi khác lạ.

Có đồng ý cho ôm eo hay không, cũng chỉ là thứ yếu, tại sao lại đồng ý phối hợp với hắn "tự nhận là bạn gái”? Tại sao lại cảm thấy ngươi thị uy với người đã từng xem mắt thì đó là một việc làm rất đúng chứ?

Bản thân Thu Vô Tế cũng không mấy hiểu rõ cho lắm.

Nàng đã hối hận gần chết cái biểu hiện của hôm qua, cả đêm ngồi thiên cũng không thể nào tĩnh tâm được, hôm nay còn bị hắn giở trò mồm mép.

"Không làm đồ ăn sáng nữa! Tự mình đi ra ngoài mua đồ ăn đi!" Thu Vô Tế lên tiếng phản kháng.

Sở Qua cười cười: "Ta ra ngoài mua đậu nành cho ngươi nhé."

Trong đầu Thu Vô Tế không tự chủ mà hiện lên quyển sách trước đây của hắn, vẫn luôn cảm thấy đậu nành là có ám chỉ gì khác.

Không được thuần khiết cho lắm.

Sao lại có loại người vô sỉ dâm tà như vậy nhỉ, thật là.

Nhưng xem cũng rất hay. Thu Vô Tế nhìn Sở Qua ra khỏi cửa, lại mở app tiếp tục xem.

Không có những dị năng giả lộn xộn quấy nhiễu nữa, cũng quả thực là rất thư giãn, chẳng trách Sở Qua lại nói 'Diệp công háo long, cảm nhận cuộc sống bình yên lại bị nhiễu loạn thực là không thoải mái chút nào.

Nhưng năng lực bản thân ngươi lại là siêu phàm trong giới siêu phàm, sự †ôn tại của ta cũng đặc biệt như vậy, có một số chuyện thật sự có thể tránh được hay sao?

Sở Qua vừa ra ngoài mua sữa đậu nành và bánh bao, Wechat liền bị người khác nhắc tên.

Cầm lên xem, là nhóm bạn học thời đại học.

Lão Hồng: "Cuối tuần này họp lớp nha, vừa vặn là mùa tốt nghiệp của năm đó, kỉ niệm 5 năm có phải là nên có một chút gì không?"

Lão Hồng chính là lớp trưởng năm đó, mặc dù mọi người đều cảm thấy đại học không có tồn tại chức danh lớp trưởng, nhưng khổ nỗi mỗi lần có hoạt động tập thể gì y đều phải gánh như làm một việc tốt. Năm đó Sở Qua còn là ủy viên của lớp, cái chức vụ này thì càng thần kỳ hơn, đến tận bây giờ hắn vẫn không biết cái chức vụ này trong lớp dùng để làm gì nữa?

Nghe thì giống như dùng để tổ chức hoạt động, nhưng cái thứ đồ chơi đó dường như đang nói về nhân sự, ngươi muốn đề bạt bạn học nào thì nói?

Cho nên ngoại trừ trên lý lịch xin việc hắn đã từng viết qua là cán bộ lớp ra, bản thân Sở Qua cũng không hề biết bản thân chính là một cán bộ lớp.
Bình Luận (0)
Comment