Chương 90: Fan hâm mộ nữ (2)
Chương 90: Fan hâm mộ nữ (2)Chương 90: Fan hâm mộ nữ (2)
"ƠØ, không phải gạt tiền, đây chính là muốn thu hút sự chú ý của ngươi trước, sau đó ngươi mới trả tiền để xem tiếp, đây chỉ là việc làm bình thường thôi mà."
"Cho nên trả tiền có phải sẽ được xem những thứ bậy bạ hay không? Ta đang xem cái gì 'Cô bé thôn quê cô đơn...
"2" Sở Qua võ trán: 'Không phải, bây giờ quản lý rất nghiêm khắc, không viết bậy được, ngươi đừng để cái tựa sách hấp dân mình, kỳ thực nội dung nhiều lắm cũng chỉ lướt qua mà thôi."
"Không có chuyện đó, vậy tại sao phải trả tiền?"
Sở Qua: ".."
Không phải, chuyện ấy và trả tiền có liên quan trực tiếp hay sao?
Các ngươi lúc nãy còn hỏi ta làm sao để kiếm tiền, không lấy tiền chẳng lẽ †a nháp gió tây bắc hay sao... ?
Mọi người thấy hắn không nói gì được nữa, ngược lại đều hiểu: "Bởi vậy ngươi chính là loại đó sao?”
"Ta và dạng đó không giống nhau lắm, ta là làm trên mạng cơ, nhưng các ngươi muốn hiểu là loại đó cũng được, bản chất cũng không khác gì cho lắm."
Ánh mắt của các bạn học đều có chút thay đổi, cảm thấy hắn chính là viết cái gì mẹ vợ hay là cô em vợ gì gì đó.
Sở Qua dở khóc dở cười, cũng không muốn giải thích gì thêm, dù sao những thứ bản thân viết cũng rất gì gì đó, cũng chẳng sao cả: "Uống rượu đi mọi người, cứ vây mình hỏi cái đếch gì, ta chỉ là một tên viết sách người lớn để kiếm tiền mà thôi, có cần phải để Vũ Dương bắt ta hay không."
Lâm Vũ Dương xem nửa ngày màn kịch kia, giờ mới cười ha ha nói: "Ta đâu có quản lý thông tin mạng đâu. Yên tâm, bên ngục cảnh ta cũng có quen, nếu ngươi thật sự vào đó, ta sẽ giúp ngươi nói một tiếng, tốt xấu gì cũng không để ngươi bị ức hiếp đâu."
Sở Qua: "... Thật cám ơn ngươi."
Sau khi Sở Qua tự nhận viết sách người lớn, cũng tạm thời dẹp yên được cái sự hiếu kỳ của đám bạn học, không còn ai hỏi gì liên quan đến kiếm tiên nữa, ngược lại có một bạn nữ thở dài: "Tiếc quá, ngày xưa Sở Qua viết văn quả thật rất tốt."
Cái bộ dạng chỉ tiếc rèn sắt không thành thép kia, cũng không biết rõ trước kia có phải hay không thầm yêu qua. Sở Qua mỉm cười, cũng không đáp trả.
Người khác ngược lại là bị lời này chọc lên chủ đề mới, Vu Hiểu Mai - vợ của lão Hồng liền hỏi: "Aii, Sở Qua ngươi có bạn gái chưa?"
Sở Qua nói như đùa: "Chưa. Người năm đó ta thích, bây giờ đã gả cho lão Hồng rồi, kiếp này ta chỉ có thể cô đơn đến già mà thôi."
Vu Hiểu Mai xì một tiếng, cả bàn cười ha hả.
Lão Hồng chỉ vào Sở Qua mà cười: "Có phải muốn quyết đấu với ta hay không?"
Lâm Vũ Dương nói: "Ngươi thích vợ ngươi, Sở Qua cũng thích vợ ngươi, các ngươi đều là người một phe, tại sao phải quyết đấu?"
"Phụt..." Sở Qua cũng bị lời này chọc cho phun hết rượu ra, người trong bữa tiệc đều cười thành một đống, mọi người chỉ vào Lâm Vũ Dương mắng: "Người không chính chắn như ngươi cũng có thể làm Sir sao!"
Trương Mạn Lệ người làm ở dân chính kia cười nói: "Lại nói, người giống như Sở Qua suốt ngày chỉ ở nhà viết sách, thật sự quá ít xã giao, khả năng tìm được bạn gái thật đúng là rất khó, cứ như vậy, tuổi càng lớn cô đơn mãi cũng không phải là chuyện tốt? Có cần các bạn học giới thiệu cho ngươi hay không?"
Lão Hồng cười nói: "Ngươi biết cái gì, tác giả là vốn dĩ có những fan hâm mộ nữ, ta lên app douyin lướt qua một cái video, nói rằng có tác giả cưới fan hâm mộ, còn có người cưa được cả biên tập cơ, đúng là ngầu, Sở Qua có quen biết không?"
Sở Qua còn chưa kịp trả lời, lại có người nói: "Cái đó phải là những danh gia cơ đấy, Sở Qua hẳn viết sách người lớn... ơ."
Đang nói, đột nhiên khựng lại, tự phạt mình một ly rượu coi như xin lỗi, bữa tiệc nhất thời có chút ngại ngùng. Kỳ thực sâu tận đáy lòng đám bạn học đều không cảm thấy hắn như vậy sẽ chẳng có tiền đồ gì, ngoài mặt không lộ ra, nhưng vẫn sẽ trong lúc vô ý để lộ ra ngoài, nhưng không phải cố ý, Sở Qua cũng không thèm để tâm.
Kỳ thực Sở Qua không chỉ không để tâm, trong lòng ngược lại còn có một sự tự hào không để cho ai biết.
Cưa fan sao?
Nữ chính của ta đã từ trong sách chạy ra rồi cơ...
Đúng vào lúc này, một cô gái buộc tóc đuôi ngựa mặc áo sơ mi trắng, quần jeans xanh vội vã bước đến, tay nắm chặt ra vẻ rất ngạc nhiên: "Ngài có phải là Sở Qua đại đại hay không, tôi rất thích sách của ngài, có thể cho tôi xin chữ ký không?"
Cả bàn đều chấn kinh.
Bà mẹ nó đúng thật là có fan nữ, còn đẹp đến như vậy, đẹp đến có chút thái quát
Lại nói Sở Qua thì ra là có danh tiếng như vậy sao? Ở đại sảnh ăn cơm cũng có thể bị fan nhận ra, cái này khiến cho mọi người đều có cảm giác có mắt không thấy Thái Sơn...
Ø không phải cậu viết mẹ vợ, cô em vợ thôn quê kia mà, làm sao có fan nữ được?
Nào ai biết Sở Qua lúc này còn chấn kinh hơn cả bọn họ, hắn mở to mắt há hốc mồm nhìn 'fan nữ vừa từ đâu chạy ra kia, cả người đều trở nên ngây ngốc. Thu Vô Tế ngươi đang làm gì thế? Ta đâu có nói là muốn giả vờ như vậy đâu?
Ở bàn VIP phía trên lầu, Trương Kỳ Nhân đột nhiên cười, dặn dò thuộc hạ bên cạnh: "Ngươi đi thanh toán cho hai bàn của Lâm khoa trưởng đi, cứ nói ông chủ của ngươi rất thích tác phẩm của Sở Qua tiên sinh, một chút lòng thành không nói hết được ý kính nể, hi vọng tương lai có thể sáng tác ra những tác phẩm xuất sắc khác."