Nữ Chính Từ Trong Sách Chạy Ra Ngoài ( Dịch)

Chương 91 - Chương 91: Bởi Vì Ngươi Quan Tâm (1)

Chương 91: Bởi vì ngươi quan tâm (1) Chương 91: Bởi vì ngươi quan tâm (1)Chương 91: Bởi vì ngươi quan tâm (1)

"Fan hâm mộ nữ" đột ngột xuất hiện, Sở Qua ngại đến mức muốn dùng đầu ngón chân vẽ ra hai phòng ngủ một phòng khách, cũng chỉ đành kiên trì xiêu vẹo ký tên cho nàng.

Fan hâm mộ nữ kia dường như rất hài lòng rời khỏi, ánh mắt của mọi người cũng thay đổi trở thành vừa sợ hãi vừa thán phục, Sở Qua ngược lại cảm thấy tiếp đó sẽ càng khó mà chống đỡ nổi, dưới mông như có vô vàn chiếc kim đang đâm vào vậy, chỉ muốn sớm kết thúc để về gặp Thu Vô Tế.

Cũng may mọi người đều là người đã thành gia lập nghiệp, vợ và con cái ở nhà vẫn đang chờ đợi, Lâm Vũ Dương lại còn có việc chưa làm, muốn quậy cũng không quậy được, lần họp lớp này kết thúc cũng tương đối sớm.

Mọi người đang nói chuyện giải tán, lão Hồng đi tính tiền lại chạy ngược trở về, thần sắc cổ quái nhìn chằm chằm Sở Qua một hồi lâu: "Đại tác gia nha."

Sở Qua ngạc nhiên nói: "Sao thế?"

"Phòng VIP phía trên có người bảo là fan hâm mộ của ngươi, đã trả tiền trước rồi."

"Aii nha.." lần này tâm trạng của mọi người sôi trào còn điên cuồng hơn lúc "fan hâm mộ nữ” xuất hiện.

Fan thì cũng chỉ là fan mà thôi, cũng cũng không thể làm gì đó với fan của mình được, còn muốn cưới luôn cả fan thì đó là chuyện xa vời 10 vạn 8 ngàn dặm cơ đấy.

Nhưng lúc này có người thay ngươi tính tiền là chuyện thực sự đang phát sinh ở trước mắt, cái khí thế này của Sở Qua hoàn toàn có thể xem là một danh gia, so với cái kẻ chỉ biết trốn trong phòng viết sách người lớn trong tưởng tượng của mọi người là khác nhau một trời một vực, trong ánh mắt mọi người lúc này không chỉ có sợ hãi và thán phục mà chính là tôn kính.

Cũng như Thu Vô Tế trước đó đã nói qua, nếu thật sự là một danh gia, xã hội sẽ rất tôn kính.

Nhưng mà trong lòng Sở Qua một chút đắc ý cũng không có, bởi vì cả hai đều là giả.

Fan hâm mộ nữ là do Thu Vô Tế không hiểu vì sao lại giả trang như thế... còn người thanh toán tiền chỉ có thể là Trương Kỳ Nhân.

Hắn vô thức đưa mắt nhìn Lâm Vũ Dương, Lâm Vũ Dương cũng đang nhìn hắn, ánh mắt có chút ý vị thâm sâu: "Tâm sự một lát nhé?"

Sở Qua do dự một chút, gật gật đầu: "Được."

"Đại tác gia, có rảnh liên hệ thêm nha!" Cuộc họp lớp cuối cùng cũng đã kết thúc trong sự sợ hãi thán phục và tán dương đối với Sở Qua. Sở Qua cười tạm biệt mọi người, cuối cùng chậm rãi rời khỏi nhà hàng cùng Lâm Vũ Dương, thông thả đi về phía con sông cách đó không xa.

Lúc đi ngang qua bãi đỗ xe, Lâm Vũ Dương chép miệng: 'Ầy, Mercedes-Benz G500, Trương Kỳ Nhân. Cũng may không phải là Rolls-Royce."

Sở Qua chậc chậc lưỡi, không lên tiếng.

Lần đó khi chiếc Wey 300 mới tung ra thị trường không lâu, Trương Kỳ Nhân liền tuyên bố đó chính là 'dream car' của y, lúc đó bản thân còn cười y dáng vẻ nho nhã mắt đeo kính cận vẫn còn có một trái tim cuồng dã như vậy.

Ừm, cuồng dã vẫn cứ cuồng dã như cũ, chỉ là giá cả đã xấp xỉ gấp 10 lần.

Tên lừa đảo chết tiệt.

Lâm Vũ Dương nói: "Ngươi đối với người bạn cùng phòng này... hiểu được bao nhiêu?"

Sở Qua cảm nhận được một loại năng lượng kỳ dị đang ảnh hưởng đến mình, dường như không thể kìm nén được muốn nói ra sự thật.

Trong lòng của hắn khẽ động, mặc cho dị lực này xâm lấn, sau đó phát hiện bản thân khống chế không nổi, thở dài: "Đã từng cho là hiểu rõ vô cùng, bây giờ xem ra là hoàn toàn không biết gì cả."

Lâm Vũ Dương khế gật đầu, hiệu quả của năng lực rất rõ ràng, là nói thật.

Ánh mắt y nhu hòa một chút, cũng có một chút vì dùng năng lực đối với bạn học mà có chút áy náy, thấp giọng nói: "Ừm, ngươi không biết cũng là rất bình thường."

Sở Qua thuận thế nói: "Rốt cục y làm gì?"

"Ngoài mặt mà nói, y là một người đại diện pháp luật của hộp đêm." Lâm Vũ Dương rút ra điếu thuốc: "Hút không?"

Sở Qua xua tay ra hiệu không hút, chỉ hỏi: "Người đại diện pháp luật của hộp đêm sao, có ý nghĩa như thế nào? Không được sạch sẽ sao?”

Lâm Vũ Dương nói: "Theo bản năng mọi người đều cảm thấy ông chủ hộp đêm có thể sẽ không sạch sẽ, đây cũng là một ấn tượng đã được mặc định, kỳ thực cũng không đúng lắm, vả lại người đại diện pháp luật, cái đồ chơi này... Có lúc chẳng qua là để gánh tội thay mà thôi, cũng là cho bọn ta bậc thang để kết án, dừng lại ở đó."

Sắc mặt Sở Qua có chút khó coi.

Chịu tội thay sao?

Lâm Vũ Dương nói tiếp: "Nên chỉ có thể đại biểu y có quyền hạn bên ngoài mà thôi, cũng không có nghĩa rằng y chính là ông chủ chân chính. Cho nên ngươi hỏi ta có cách nghĩ gì, ta cũng không biết được."

Sở Qua nói: "Theo lý y tiếp nhận cũng không tới mấy ngày, điều đó có phải là nói rõ, kỳ thực y không có vấn đề gì phải không?"

Lâm Vũ Dương phà ra một ngụm khói, lắc đầu nói: "Ta cũng không biết y rốt cục có vấn đề gì hay không, bởi vì cuộc điều ra của bọn ta đã bị dừng lại." Vừa nói vừa cười một lát: "Bằng không hôm nay ta cũng không đến cuộc họp lớp này được, ngược lại cảm ơn bọn chúng cho ta thời gian nghỉ phép."
Bình Luận (0)
Comment