Một con kim điêu đang đứng trên cái cây lớn, trên móng vuốt có vết máu, cộng thêm một chút lông lợn còn sót lại.
Dưới gốc cây lớn là một bộ da lợn rừng bị vứt bỏ.
Lam bà bà nhìn vào trong sân, thấy Lý Hiên đang đứng cạnh hai cái nồi lớn nấu đồ ăn ngon.
Một cái nồi lớn trong hai cái nồi đang hầm những miếng thịt lớn thơm ngào ngạt, nồi còn lại đang hầm xương. Đồ ăn trong hai nồi này nhìn thôi đã thấy ngon rồi.
"Quả nhiên, quả nhiên là yêu thú do kim điêu mang đến. Chết tiệt, tại sao con yêu thú này lại đưa thịt cho Lý Hiên? Chẳng lẽ là vì Lý Hiên nấu ăn ngon nên mới được nó mang thịt cho? Bởi vì ngon, kim điêu vốn kiêu ngạo bất tuân lại làm thân với con người?"
Lam bà bà cảm thấy rất cạn lời, cảm thấy đầu óc của kim điêu này có vấn đề, chỉ vì miếng ăn mà lại vứt bỏ tôn nghiêm của mình.
Có điều.
Nghĩ đến việc thức ăn ngon có thể hấp dẫn kim điêu, Lam bà bà chợt nảy ra một ý tưởng.
"Nếu như ta tìm một đại trù chọc trù nghệ, nói không chừng cũng có thể thu hút một con Lôi Điện Kim Điêu, khi đó ta sẽ có chiến sủng rồi."
Lam bà bà kích động lẩm bẩm, cảm thấy mình đã tìm được một con đường mới để thu phục chiến sủng, tâm tình lập tức tốt lên.
Nhưng ngửi mùi thơm từ bên ngoài bay tới, nhìn Lý Hiên bận tới bận lui, nấu ra một đống món ăn ngon hương sắc đủ cả.
Lam bà bà rất hối hận, hối hận bản thân trước đó vì muốn giữ mặt mũi mà từ chối đồ ngon
"Lần sau... lần sau ta nhất định sẽ không từ chối, tuyệt đối không!"
Lam bà bà lẩm bẩm một mình, lại một lần nữa trở thành khách đứng nhìn trong phòng, nuốt nước miếng lén lút nhìn.
Trong sân.
Lý Hiên lại chuẩn bị thêm một nồi nhỏ khác, cho thịt ba chỉ đã cắt vào nồi, sau một loạt các công đoạn, thức ăn cuối cùng cũng nấu xong.
Có lẽ do món này còn thơm hơn, Tần Nguyệt đã sớm đứng bên cạnh, chớp mắt hỏi.
"Sư tôn, đây là món gì vậy? Nhìn có vẻ rất ngon."
"Đây là thịt kho tàu, sau này sẽ dạy cho ngươi, rất ngon." Lý Hiên cười nói.
"Vâng, ta muốn ăn thịt kho tàu."
Tần Nguyệt liếm môi, đôi mắt to nhìn chằm chằm vào thịt kho tàu, nhìn giống như một chú mèo tham ăn.
Không chỉ có nàng.
Tống Tiểu Mỹ, Tiểu Hắc Miêu và Tiểu Hắc Miêu cũng không khác gì, ngay cả kim điêu trên cây cũng đang nhìn chằm chằm vào bên này.
Có vẻ như sức hấp dẫn của thịt kho tàu còn lớn hơn cả xương hầm.
Lý Hiên thấy cảnh này thì rất ngoài ý muốn.
Hắn vốn chỉ tiện tay nấu một ít thịt kho tàu, không ngờ nó lại được yêu thích như vậy, trong lòng thầm quyết định lần sau sẽ làm thêm thịt kho tàu.
Sau khi nấu xong, Lý Hiên trước tiên bảo Tần Nguyệt mang thức ăn qua cho phụ mẫu mình, đợi sau khi Tần Nguyệt trở lại mới gọi mọi người đến ăn.
Khỏi phải bàn, đồ ăn làm từ thịt yêu thú có hương vị rất ngon, trong suốt bóng loáng, vừa miệng thơm mềm, linh lực ẩn chứa trong đó cũng có tác dụng không nhỏ đối với võ giả.
Điều này cũng khiến Tần Nguyệt và Tống Tiểu Mỹ ngay lập tức biến thành kẻ ham ăn, cống hiến hết mình cho bữa tiệc lớn.
Tiểu Hắc Hùng và Tiểu Hắc Miêu cũng không ngoại lệ, chúng nó cũng ăn rất nhanh, ngay cả Lôi Điện Kim Điêu cũng đi tới, ăn một miếng thịt lợn lớn, dáng vẻ trông rất hưởng thụ.
Chỉ có hươu sao nhỏ là không ăn thịt, chỉ uống một chút nước canh.
Hai giờ sau.
Bữa tiệc thịnh soạn cuối cùng cũng kết thúc, Tần Nguyệt ngoan ngoãn đi thu dọn, nàng sẽ không để Lý Hiên phải làm những công việc nhỏ nhặt như cọ nồi rửa bát này.
Bởi vì nàng cảm thấy sư tôn nấu cơm đã rất vất vả, loại việc nhỏ này đương nhiên nên giao cho nàng làm.
Ngược lại là Tống Tiểu Mỹ, vi ăn no quá nên không muốn động đậy gì cả.
Tiểu Hắc Hùng còn tốt, sau khi ăn no nó chạy vào nhà lấy con vịt quay của nó ra, híp mắt ôm lấy, dáng vẻ rất hưởng thụ.
Tiểu Hắc Miêu ăn xong cả người tròn lên, cái bụng căng đến mức không thể đi lại được.
Đối với điều này.
Lý Hiên cũng không nói gì, món ăn do Trù Nghệ Thần Cấp kết hợp với nguyên liệu là yêu thú nấu ra, ăn nhiều là chuyện bình thường, không thấy xung quanh tiêu cục truyền tới nhiều cảm xúc như vậy sao?
Đặc biệt là Lam bà bà ở bên cạnh, từng đợt cảm xúc rầu rĩ tràn đến giúp Lý Hiên thu hoạch rất nhiều.
“Sư tôn, đã thu dọn xong, chúng ta ra ngoài rèn luyện đây.” Tần Nguyệt thu dọn xong nói.
"Đi đi, mang theo thịt kho tàu đã gói lại đưa cho Lam bà bà."
Lý Hiên chỉ vào phần thịt kho tàu trên bàn đá. Mặc dù Lam bà bà rất kiêu ngạo, rất để ý mặt mũi, nhưng dù sao nàng cũng bảo vệ Tống Tiểu Mỹ và Tần Nguyệt, vẫn nên tặng chút đồ.
"Vâng, ta biết rồi sư tôn."
Tần Nguyệt và Tống Tiểu Mỹ vội vã mang theo thịt kho tàu quay trở lại nhĩ phòng, sau đó âm thanh kích động từ bên trong truyền đến.
Lý Hiên có thể cảm nhận được cảm xúc truyền đến từ bên đó đã từ rầu rĩ chuyển sang vui vẻ, rõ ràng là đã bị thịt kho tàu chinh phục.
Lý Hiên mỉm cười, quay trở lại tầng hầm và ngồi xuống tu hành.
Thời gian trôi qua, lại ba ngày nữa trôi đi.
Trong ba ngày này, Lý Hiên dành phần lớn thời gian để đả tọa tu luyện Khải Linh Công, tăng cường đẳng cấp Luyện Khí của mình, đồng thời cũng thông qua trợ lý nhỏ, chú ý đến tình huống của các đệ tử.
‘Ting! Huyết Phân Thân cương thi số hiệu 666 của ngài đang ở trong sơn động tối tăm, hấp thụ một lượng lớn âm khí, thực lực tăng mạnh.’