“Sau này có thiên tài địa bảo không cần đưa cho ta nữa, ngươi tự dùng là được, chăm sóc bản thân nhiều hơn, nâng cao thực lực của mình.”
“Không sao đâu, ta tu luyện nhiều hơn là có thể nâng cao tu vi.” Tần Nguyệt cười ngọt ngào, đôi mắt to cong lên như vành trăng non.
“Không được, sau này cứ làm như ta nói.”
Lý Hiên nghiêm túc nhìn Tần Nguyệt, cảm thấy không nghiêm khắc một chút thì tiểu nha đầu này chắc chắn vẫn sẽ giữ lại cho hắn.
“Cái này…”
Thấy Lý Hiên trở nên nghiêm túc, Tần Nguyệt có chút hoang mang rối loạn, cả người trở nên luống cuống, không biết phải làm thế nào.
“Đừng hoảng sợ, ta chỉ muốn ngươi trở nên mạnh hơn một chút, chỉ có như vậy mới có thể bảo vệ bản thân tốt hơn.” Lý Hiên vuốt tóc Tần Nguyệt nói.
“Ừm ừm, ta biết rồi, vậy… lần này sư tôn dùng quả này trước có được không? Lần sau ta chắc chắn sẽ giữ lại cho mình.” Tần Nguyệt chớp chớp mắt nói.
“Không được, quả này ngươi để về thì dùng, nhanh chóng đột phá lên Luyện Thể Tông Sư.” Lý Hiên lần nữa nghiêm túc nói.
“Cái này… được thôi.”
Tần Nguyệt bị khước từ cảm thấy bất lực, nhưng trong lòng lại thấy ấm áp, cảm nhận sự quan tâm của Lý Hiên, nàng thật sự rất hạnh phúc.
“Uống cái này vào.”
Lý Hiên lấy ra một chung rượu, ngón trỏ khẽ gõ vào mép trong chung rượu, rất nhanh một cốc Tình Tự Chi Thủy đã ngưng tụ trong chung rượu, hắn khẽ lắc nhẹ.
“Ừm.”
Tần Nguyệt cũng không hỏi đây là gì, rất ngoan ngoãn uống Tình Tự Chi Thủy trong chung rượu, cảm thấy cơ thể ấm áp.
“Quay về dùng quả này đi, ta hi vọng một lát sau nhìn thấy ngươi trở thành Luyện Thể Tông Sư.” Lý Hiên lấy cây sáo ngọc trắng từ thắt lưng ra nói.
“Vậy ta về đây, sư tôn, chút nữa gặp.”
Tần Nguyệt cảm giác có một dòng điện ấm áp chảy qua tứ chi, nàng cảm thấy bây giờ dùng quả màu đỏ là thời cơ thích hợp nhất, cho nên lập tức quay lại tầng hầm trong phòng bên, sử dụng quả màu đỏ.
Trong tiểu viện.
Lý Hiên xoay cây sáo ngọc trắng, thầm suy nghĩ.
Luyện Thể Tông Sư là bước thoái phàm trong quá trình người phàm lột xác thành tiên, phải trải qua khảo nghiệm tâm ma, với tính cách của Tần Nguyệt thì tâm ma khá là nguy hiểm.
Lý Hiên định đợi lát nữa sử dụng Trấn Áp Tinh Thần, thông qua sáo ngọc phóng đại hiệu quả, giúp nàng trấn áp tâm ma.
“Luyện Thể Tông Sư, thật đáng mong đợi.”
Lý Hiên ngẩng mặt nhìn trời, lặng lẽ chờ đợi thoái phàm bắt đầu.
Thời gian dần trôi, rất nhanh đã qua nửa giờ.
Trong tiểu viện bên cạnh.
Lam bà bà đang tĩnh tọa tu hành ở trong phòng, đột nhiên nàng cảm nhận được gì đó, bỗng mở to mắt.
Vù!
Lam bà bà bay ra như một thanh kiếm sắc bén, bay vào trong tầng hầm của phòng bên với tốc độ nhanh nhất.
Lúc này, trong tầng hầm bốc lửa cuồn cuộn, chiếu vách tường tầng hầm đỏ rực lên.
Cả tầng hầm như bị cháy rám hết cả, rất nhiều đồ vật bị hủy, chỉ có lông tóc của Tần Nguyệt là không tổn hại gì.
Nhưng làn da trắng nõn của Tần Nguyệt đã ửng đỏ, trên mặt hiện lên vẻ đau đớn, những giọt mồ hôi to bằng hạt đậu còn chưa rơi xuống đã bị lửa hun đến bốc hơi.
Nhìn Tần Nguyệt bị lửa bao phủ, nhìn dáng vẻ đau đớn của nàng, lại nhìn Tống Tiểu Mỹ đứng ở cửa tầng hầm sốt ruột, sắc mặt Lam bà bà hoàn toàn thay đổi.
“Đây là thoái phàm! Sao nàng có thể nhanh thoái phàm như vậy được? Lúc trước Tần Nguyệt rõ ràng mới Luyện thể tầng chín.” Lam bà bà vội nhìn sang Tống Tiểu Mỹ.
“Ta cũng không biết, Tần Nguyệt trở về nói đi xuống tầng hầm tu luyện, tiếp đó ta bỗng cảm thấy lửa cháy cuồn cuộn, vội chạy đến tầng hầm, sau đó thì ngươi tới.” Tống Tiểu Mỹ lập tức giải thích.
“Phiền to rồi, trước đó ta có nói, thoái phàm phải trải qua khảo nghiệm tâm ma, vô cùng nguy hiểm, sơ sẩy một cái có thể sẽ chết. Trước đây ta định đợi sau khi Tần Nguyệt đạt đến Luyện thể tầng mười thì đưa nàng gia nhập một tông môn tu tiên, giúp nàng thoái phàm. Nhưng không ngờ Tần Nguyệt lại đột nhiên thoái phàm, trong lúc gấp rút ta căn bản cũng hết cách, cho dù mời tông môn cũng không kịp nữa, Tần Nguyệt quá lỗ mãng.”
Lam bà bà sốt ruột muốn chết, nàng không giỏi trấn áp tâm ma, bây giờ đã đến thời khắc then chốt, nàng không có cách nào cả, chỉ có thể sốt ruột đi tới đi lui.
“Ta đi mời sư tôn, có lẽ sư tôn có cách!” Tống Tiểu Mỹ lập tức nghĩ đến Lý Hiên.
“Vô dụng thôi, trấn áp tâm ma phải mời đại tu sĩ giúp trấn áp mới được, đến cả tu tiên giả lão làng như ta cũng hết cách, Lý Hiên chỉ là một võ giả thì có thể giúp gì chứ?”
Lam bà bà trực tiếp lắc đầu, nàng thừa nhận Lý Hiên nấu ăn rất ngon, nhưng thuật nghiệp có chuyên môn, đồ ăn ngon và tâm ma hoàn toàn không liên quan, mời Lý Hiên tới căn bản không có tác dụng.
“Vậy phải làm sao? Tần Nguyệt tỷ tỷ chịu đau đớn như vậy, ta phải giúp nàng.” Tống Tiểu Mỹ nhìn vẻ thống khổ trên mặt Tần Nguyệt, vô cùng lo lắng hỏi.
“Không có cách nào, chỉ có thể dựa vào chính nàng, loại tâm ma này cho dù là ta cũng không thể nhúng tay vào, điều chúng ta có thể làm là chờ đợi.”
Trong lòng Lam bà bà rất bất đắc dĩ, cảm thấy bản thân nên chuẩn bị một chút hương và pháp khí tĩnh tâm, nhưng bây giờ đã quá muộn, hối hận cũng không kịp.
Nàng chỉ có thể trơ mắt nhìn xem, sốt ruột nhìn Tần Nguyệt chật vật trong sự công kích của tâm ma.
….
Trong thế giới tâm ma hư ảo.
Tần Nguyệt hai mắt đỏ ngầu đứng trong không trung nhìn cảnh tượng náo nhiệt hư ảo trong tiêu cục Bạch Vân.
Trong khung cảnh hư ảo ấy.