Sau khi nhìn thấy tu sĩ Đại Nhĩ Đóa, Hồ Phong vội vàng đi tới, cung kính hành lễ nói: "Hồ Phong thuộc Lam Y môn, bái kiến Đại Nhĩ Đóa tiền bối."
"Ồ? Là ngươi à, ngươi cũng là tới xin đan dược sao?" Tu sĩ Đại Nhĩ Đóa mỉm cười nói.
"Đúng vậy, tiền bối, vãn bối khi còn trẻ đã dùng rất nhiều đan dược, dẫn đến đan độc tích tụ trong người, lần này đến là muốn xin Lý Hiên luyện chế một ít đan dược." Hồ Phong cung kính trả lời.
"Ngươi đến đúng rồi, trình độ luyện đan của Lý Hiên rất cao, hắn quả thực có thể giúp được ngươi, có điều..."
Tu sĩ Đại Nhĩ Đóa mỉm cười rồi nói tiếp:
"Nể mặt phụ thân ngươi, ta nhắc nhở ngươi một câu, đừng tiếp tục tiến về phía trước nữa, người ở phía trước đều mạnh hơn ta, với thực lực của ngươi, ngươi vẫn chưa đủ tư cách đứng ở đằng trước."
"Vâng!"
Sau khi nghe lời nhắc nhở của tiền bối Đại Nhĩ Đóa, Hồ Phong vội vàng gật đầu, trong lòng cũng sợ hãi, Kim Đam kỳ mạnh như vậy mà tại sao đều chờ đợi một cách có trật tự như thế.
Nhưng hắn không dám hỏi, chỉ có thể kính cẩn lễ phép hành lễ xong xuôi, chuẩn bị quay đầu vòng về.
Nhưng vào lúc xoay người, hắn nhân cơ hội từ xa nhìn về phía trước.
Sau đó hắn nhìn thấy.
Một tráng hán Kim Đan hậu kỳ đang ngồi trên mái nhà ăn gì đó, hàm răng sắc nhọn thoạt nhìn giống như hàm răng cá mập.
Nhìn răng cưa bén nhọn kia, trong lòng Hồ Phong hoảng sợ không thôi, nhanh chóng ngoan ngoãn rời khỏi nơi này, chạy đến đứng chờ ở chỗ một đống cỏ bên dưới chân núi.
Sự xuất hiện của hắn cũng khiến tu sĩ Trúc Cơ kỳ vội vã lùi lại phía sau, hàng ngũ những người xếp hàng dưới chân núi lại dài thêm.
"Lão tổ, người sao vậy?" Thiếu nữ hỏi.
"Các ngươi có từng nghe tới cái tên Tâm Hạ chưa?" Hồ Phong bỗng nhiên hỏi.
"Người đang nói tới kẻ điên hận yêu ma thấu xương, ăn thịt yêu ma, uống máu yêu ma, có biệt danh Răng Cưa đó sao?" Thiếu nữ kinh hoảng hỏi.
"Chính là hắn, người này xuất thân thấp kém, năm xưa quê hương gặp phải tập kích của yêu ma, chỉ có mình hắn còn sống, lúc đó hắn đã thề nợ máu phải trả bằng máu.”
“Về sau hắn liều mạng tìm kiếm tài nguyên, hàng năm phiêu bạt trên bờ vực cái chết, cuối cùng phát triển đến Kim Đan hậu kỳ, trở thành bá chủ một phương, trấn áp yêu ma một phương.”
“Do giết quá nhiều yêu ma, hắn cũng trở thành cường giả loài người mà yêu ma cực kỳ căm thù, nhiều lần ám sát hắn, nhưng hắn vẫn sống tốt như cũ.”
“Mà cường giả như thế ấy đang ở trên mái nhà bên kia, đợi Lý Hiên luyện chế đan dược một cách nghiêm túc." Hồ Phong nghiêm nghị nói.
"Hóa ra là như vậy! Lý Hiên mà có thể trấn áp được cường giả như thế? Phải chăng Lý Hiên kia có bản lĩnh rất lớn? Hay là bối cảnh thông thiên?" Thiếu nữ một lần nữa kinh ngạc nói.
"Không rõ, nhưng không cần biết ra sao, chúng ta vẫn nên thành thật chút, mỗi Kim Đan kỳ ở chỗ này đều mạnh hơn ta, bọn họ đều quy củ, tốt hơn hết ta vẫn không nên gây chuyện thì hơn."
Hồ Phong hoàn toàn hoảng sợ, cũng không có ý nghĩ kiếm chuyện nữa, chỉ muốn yên ổn trao đổi được đan dược, còn muốn tạo quan hệ tốt với Lý Hiên.
Cũng trong khoảng thời gian này.
Ngay trong khi bọn họ đang trò chuyện.
Vài tu sĩ từ dưới chân núi bay lên, dẫn đầu là tu sĩ Trúc Cơ đỉnh phong, hơn nữa còn tùy ý toả khí thế, thái độ ngang ngược bừa bãi.
Thậm chí còn có thể nghe được cuộc nói chuyện của những tu sĩ này, nói gì mà muốn chèn ép Thanh Liên Tông bằng bối cảnh, muốn dạy cho Thanh Liên Tông một bài học, cho Thanh Liên Tông biết thế nào là lễ độ.
"Cút xuống dưới kia đi!"
Hồ Phong phất tay đánh đám người này xuống núi lăn xuống núi, lạnh lùng nói.
"Đến lão tử cũng đứng ở đây đợi, đám phế vật các ngươi còn dám vượt lên ta, thật là không biết sống chết."
Hồ Phong liếc nhìn mấy kẻ đó bằng ánh mắt khinh bỉ, trong lòng cảm thán, những người này thật sự không có não, chẳng khác nào đồ bỏ.
Mà không hề nghĩ.
Hành vi của Hồ Phong hắn lúc nãy cũng không khác gì những người này, chỉ có điều vận khí hắn tốt, có tiền bối Đại Nhĩ Đóa chỉ điểm.
Bằng không, nếu hắn vẫn tiếp tục tiến lên phía trước, hậu quả e rằng sẽ thê thảm hơn.
Đương nhiên, chính bản thân hắn không nhìn ra điểm này, chỉ biết khinh thường người khác.
'Ting! Đệ tử Tần Nguyệt của ngài thành công Trúc Cơ hoàn mỹ, đạt đến Trúc Cơ sơ kỳ, thưởng cho ngài thiên phú vô cùng trân quý: Thăm Dò Tương Lai.'
Thanh Liên Tông.
Trong phòng luyện đan.
Lý Hiên đang ngồi tu hành đột ngột mở mắt ra, trong mắt loé lên kinh ngạc.
"Nhanh như vậy đã lên Trúc Cơ rồi, thật nhanh, không hổ là thiên mệnh chi tử."
Lý Hiên cảm thấy vui thay cho Tần Nguyệt, sau khi đạt đến Trúc Cơ kỳ, nàng cũng có thể sinh tồn một cách dễ dàng hơn trên thế giới này, Lý Hiên cũng càng yên tâm hơn.
Tâm trạng của Lý Hiên trở nên tốt hơn, bấm mở năng lực mới vừa nhận được ra, Thăm Dò Tương Lai.
'Thăm Dò Tương Lai: Tiêu hao linh hồn lực và thọ mệnh, ngẫu nhiên kiểm tra một phần tương lai của mình.'
'Chú ý 1: Trong quá trình thăm dò sẽ gây ra tổn thương đối với cơ thể, thăm dò càng lâu tổn thương càng lớn.'
'Chú ý 2: Tương lai biến hoá không ngừng, mỗi một lựa chọn đều sẽ ảnh hưởng tới tương lai, xin hãy sử dụng năng lực một cách cẩn trọng.'
"Tiêu hao linh hồn lực và thọ mệnh sao, hình như tiêu hao hơi lớn, cũng phải, năng lực liên quan đến thời gian đều rất không đơn giản, luôn cần trả giá chút gì đó."