Chương 1003: Trời định!
Ban đêm, dưới lòng đất Vân An Thành.
Đạp đạp đạp...
Tiếng bước chân rất nhỏ vang lên trong địa đạo hẹp dài, từ xa đến gần, sau đó một chiếc đèn lồng trong cung xuất hiện.
Thái Hậu Nương Nương ăn mặc như phu nhân hào môn, tô chút son phấn, hơi rụt cổ lại chậm rãi đi lại trong địa đạo tĩnh mịch.
Hồng Ngọc trong tay cầm đèn lồng trong cung, vòng tay ôm lấy eo Thái Hậu Nương Nương, hai người ôm nhau rất chặt, thỉnh thoảng quan sát trái phải, trong mắt lộ ra chút khiếp đảm:
"Nương Nương, chúng ta về đi, ở đây chẳng may gặp phải mấy thứ bẩn thỉu..."
"Xuỵt!"
Thái Hậu Nương Nương cầm ngân sắc chủy thủ để ở trước ngực, làm ra dáng vẻ gặp nguy không loạn, răn dạy:
"Bản cung đường đường là Thái Hậu, sao lại sợ cô hồn dã quỷ? Cho dù có thứ không có mắt xuất hiện thì trên tay bản cung cũng có pháp khí do chính tay cao nhân Ngọc Hư Sơn khai quang..."
Hồng Ngọc biết 'Phượng Đảm' trên tay Thái Hậu Nương Nương là danh binh hiếm thấy, Tuyền Cơ Chân Nhân tặng cho Thái Hậu để gia tăng nhuệ khí, đúng là đã từng làm phép khai quang.
Hồng Ngọc không phải đang lo lắng chuyện gặp quỷ mà là bọn họ lén lút giấu ám vệ chạy đến đây, nếu bị phát hiện thì nàng có bị phạt gậy hay không.
Hồng Ngọc đi được một đoạn, lại bắt đầu bỏ cuộc giữa chừng:
"Hay Nương Nương về đi, tùy tiện chạy ra bên ngoài lỡ như xảy ra chuyện..."
"Chúng ta ra ngoài, đi đến Tĩnh Vương phủ nói Ly Nhân sắp xếp mấy cao thủ làm hộ vệ là được. Nếu ngươi không muốn ra ngoài đi dạo thì tự mình trở về đi."
Hồng Ngọc ở bên ngoài chơi hai tháng, bây giờ trong cung không ở nổi nữa, chắc chắn muốn đi ra ngoài đi dạo, sau khi suy tính một hồi thì vẫn cắm đầu đuổi theo, nói nhỏ:
"Đợi chút nữa nếu như Tĩnh Vương giáo huấn nô tỳ thì Nương Nương phải nói giúp nô tỳ mấy câu..."
"Biết rồi."
"Chúng ta đến chỗ nào đi dạo? Ngô Đồng Nhai?"
"Ừm... hôm nay Dạ Kinh Đường được phong làm Quốc công, chuyện lớn như vậy theo lẽ thì bản cung phải tới nhà chúc mừng..."
"A? Theo quy củ, phải là Dạ công tử tiến cung thỉnh an Nương Nương, làm gì có chuyện người tự mình đến nhà chúc mừng..."
"Ai, cũng thế thôi. Lát nữa ngươi đi mua một con gà quay làm quà..."
"A? !"
Cầu Thiên Thủy, bên trong nhà mới.
Bởi vì trong nhà ít người cho nên mới vào đêm, trước nhà đã tắt đèn, hậu trạch thì đèn đuốc sáng trưng.
Ở trên lầu ngắm cảnh phía Đông Bắc căn nhà, từ trên đó có thể nhìn thấy cảnh đêm ở Nam Huân Hà, bây giờ mấy nha hoàn đang vây quanh trên đó, quan sát mặt đường náo nhiệt.
Bản thân Dạ Kinh Đường không có cảm xúc đặc biệt gì với chuyện phong tước nhưng mà Tam Nương và cả Đại bá mẫu đều hiểu Quốc công uy quyền thế tập là khái niệm gì, kể từ khai quốc đến nay chỉ phong chín người, tám người là phong lúc khai quốc, giả dụ như là Giang Châu Tần gia, Nhai Châu Vương gia…, nếu không phải Dạ Kinh Đường có căn cơ ở Tây Hải chư bộ, cho dù bản thân có võ nghệ cao cường như thế nào đi nữa cũng không thể chen vào.
Phong thưởng lớn như thế, Bùi gia cũng được nhờ theo, không thể không biểu hiện một chút, vì thế Đại bá mẫu Trương phu nhân trực tiếp bày tiệc ở cầu Thiên Thủy chiêu đãi chưởng quỹ và tiểu nhị, còn phát hồng bao, cảnh tượng cực kỳ náo nhiệt.
Mặc dù Dạ Kinh Đường không làm cao, nhưng mở tiệc chiêu đãi chưởng quỹ và tiểu nhị trong nhà, nếu hắn tự mình đến đó thì hẳn là không ai dám động đũa cho nên hắn ở nhà vùi đầu xử lý công vụ.
Chiết Vân Ly thích náo nhiệt, dẫn theo Bình Nhi đi ăn tiệc, Bùi Tương Quân thì sợ chưởng quỹ quá quen, hỏi thăm chuyện 'Thân càng thêm thân', sư cô phối chất nên cũng ở lại trong nhà, thương lượng vấn đề trị an với Phạm Thanh Hòa.
Đèn hoa mới nở, trong Hoa Mai Viện.
Đình viện tao nhã cực kỳ yên tĩnh, ánh đèn chiếu qua cửa sổ phòng tranh, bóng người nam tử hiện ra.
Trong sương phòng phía Tây, Phạm Thanh Hòa nằm trên giường trong phòng khách nhỏ, trước mặt để đủ loại y phục, vật dụng thường ngày, mượn ánh đèn cẩn thận kiểm nghiệm, nói:
"Sau này Dạ Kinh Đường ăn cơm thì dùng đôi đũa này, ta đem theo bên người để cho hắn dùng... Dạ Kinh Đường luyện Dục Hỏa Đồ không sợ kỳ môn độc dược nhưng nha hoàn trong nhà không gánh được, nhớ dặn dò các nàng đừng có tùy tiện ra ngoài, ăn mặc cũng phải liên tục kiểm tra mới có thể đụng vào, đi hầu hạ Dạ Kinh Đường cũng phải qua ta và ngươi mới được..."
Bùi Tương Quân là người trong giang hồ, biết đám bàng môn tà đạo Bắc Lương lợi hại như thế nào, nghe vậy thì nói:
"Nha hoàn thì dễ nói, đều nghe lời. Nhưng những cô nương khác... giả dụ như Tĩnh Vương, Lục Chân Nhân thì không biết rõ lúc nào Kinh Đường sẽ tiếp xúc, lỡ như..."
"Tĩnh Vương đề phòng nghiêm ngặt hơn chúng ta nhiều, không cần quan tâm. Còn họ Lục, người của Bắc Lương có ngu thế nào đi chăng nữa thì cũng không có ra tay từ trên người họ Lục, cũng không cần lo lắng, chỉ là ngươi và Vân Ly..."
Phạm Thanh Hòa nói đến đây, giương mắt nhìn Tam Nương phong kiều bá mị:
"Ngươi đừng nhạy cảm. Ngươi phải quản lý việc nhà, tiếp xúc rất nhiều người, ban đêm còn làm chuyện phu thê với Dạ Kinh Đường, rất dễ biến thành nơi đột phá. Ngươi cũng phải thường xuyên tiếp xúc với Dạ Kinh Đường, để ta kiểm tra một chút đảm bảo an toàn, những đồ ta dùng cũng cho ngươi kiểm tra, không thể ôm may mắn trong lòng mà che giấu được."
Bùi Tương Quân thấy vậy có chút chần chờ nhưng mà chuyện có liên quan tới an nguy của Dạ Kinh Đường, nàng cũng không dám thất lễ, do dự một chút sau đó đứng dậy đi tới trước bàn trang điểm, lấy hộp trang sức mang mấy thứ son phấn bột nước ra:
"Gần đây ta không có mua đồ mới, những thứ này đều là mua trước đây, không có vấn đề."