Chương 1049: Sao Thủy Nhi Tới Đây!
Vừa mới vào đêm, trong Phúc Thọ cung thưa thớt người, chỉ còn lại một chút đèn đuốc trong tẩm điện, thái hậu nương nương mặc váy ngủ, ngồi ở cửa sổ hướng về phía hậu hoa viên, phía trước chính là cây bạch quả che khuất bầu trời, tay cầm tiêu bạch ngọc, đang chậm rãi thổi:
"Đô ô ô... Đô ô..."
Hồng Ngọc nhu thuận đứng ở sau lưng, khoác khăn cho Thái hậu nương nương, rất muốn mở miệng nịnh nọt, nhưng bất đắc dĩ thật sự không nghe ra Thái hậu nương nương đang thổi khúc nhạc gì, nên suy nghĩ một hồi quyết định quên đi.
Nửa đêm canh ba không có người làm bạn, đối mặt với thâm cung lãnh nguyệt này quả thực có chút nhàm chán.
Thái hậu nương nương đang ngồi giải trí trước cửa sổ, chưa kịp ngủ đã phát hiện phía trên cung điện có một bóng đen lên xuống.
"Ừ?"
Thái hậu nương nương ngừng động tác thổi tiêu lại, nâng mí mắt lên xem xét, vốn tưởng rằng là tên hộ vệ Dạ Kinh Đường to gan lớn mật này, lại chạy tới đạp cửa quả phụ, đáy mắt mang theo ba phần kinh hỉ, nhưng thấy rõ là một đạo bóng trắng, nhất thời tẻ nhạt vô vị.
Nhưng ngại tình cảm nhiều năm, Thái hậu nương nương vẫn nhảy xuống bệ cửa sổ, quấn áo choàng đi ra khỏi mái hiên, hỏi:
"Thủy nhi, sao ngươi lại tới đây?”
Ào Ào
Tuyền Cơ chân nhân mặc một bộ váy trắng như tuyết, xuyên qua cung các đan xen, rơi vào bên ngoài bậc thang tẩm điện, trong tay còn mang theo một cái bao nhỏ.
Tuy rằng Tuyền Cơ chân nhân rất xuồng xõa trước mặt người nhà, nhưng bên ngoài vẫn là đế sư Đại Ngụy, không thể phá hỏng hình tượng cao nhân đắc đạo, lúc đi mua đồ lót với Thanh Hòa, thì lấy Thanh Hòa làm lá chắn, chính mình thuận tiện chọn một món, mà trưa hôm nay đến cửa hàng Phạm gia chọn xiêm y, khuê nữ Phạm Cửu Nương khẳng định nghi hoặc làm sao nàng lại tới.
Mà Tuyền Cơ chân nhân cũng không thể nói quần lót mình vừa mua bị nam nhân lột, mới lấy danh nghĩa tặng lễ vật cho Thái hậu, để cho khuê nữ Phạm Cửu Nương tìm một món đồ, sau đó chính mình cũng thuận tiện mua một chút.
Đêm nay Dạ Kinh Đường và Thanh Hòa ở ngoài thành, Tuyền Cơ chân nhân cũng không thể ở nhà bồi cháu gái Vân Ly không say không nghỉ, vì thế mới chạy tới cung tặng lễ, thuận tiện tìm tỷ muội tốt uống rượu.
Tuyền Cơ chân nhân vẫn rất thẳng thắn, bởi vì không tiêu tiền của riêng mình, cũng không nói mình mua, mà là ném bưu kiện nhỏ vào lòng Thái hậu: "Này, Dạ Kinh Đường mua đồ cho ngươi, xem có thích hay không.”
???
Thái hậu nương nương dùng bộ ngực kiêu hãnh tức chết Thủy Thủy, nâng tay bắt lấy được bọc nhỏ, nghe vậy mỉm cười biểu lộ vẻ mặt ngẩn người, đáy mắt còn hơi hoảng hốt, không xác định nói:
"Dạ Kinh Đường mua cho bản cung?”
“Ừ hừ.”
Tuyền Cơ chân nhân quen thuộc đi vào tẩm điện:
"Buổi trưa mua ở Văn Đức Kiều, hơn bảy mươi lượng bạc, cũng không rẻ.”
Thái hậu nương nương rõ ràng căng thẳng trong lòng, có chút không biết ý tứ.
Dám để Thủy nhi đưa tới, khẳng định là vật bình thường...
Nhưng dù bình thường cũng nên lén đưa đi, làm sao có thể để Thủy Nhi mang tới đây...
Thái hậu nương nương vô cùng thấp thỏm, nhưng vẫn làm ra dáng vẻ không gợn sóng, đi theo đi vào tẩm điện, ngồi xuống bên cạnh trà án, không nhanh không chậm mở bọc nhỏ ra.
Hồng Ngọc cũng rất tò mò, Dạ công tử bỗng nhiên tặng cái gì cho Thái hậu nương nương, lập tức đứng ở sau lưng dò xét.
Vải trơn trượt bọc mở ra, bên trong xuất hiện hai khối vải vụn màu đen, kết cấu sợi mây, thậm chí có thể xuyên thấu qua vải vóc, nhìn thấy hoa văn bọc vải, chất liệu kỹ thuật đều có thể nói là khéo léo tinh xảo vô cùng, nhưng nhìn không ra là cái gì cả.
Thái hậu nương nương chớp chớp mắt hạnh,cầm sợi dây màu đen, nhấc tấm vải nhỏ lên nhìn trước chân đèn, có thể thấy đó là một tấm vải đen làm bằng lụa mỏng hình tam giác nhanh, rất nhỏ...
?
Bộp…
Tuyền Cơ chân nhân cởi giày thêu, nằm nghiêng trên giường nhỏ, mở hồ lô rượu son đỏ, hỏi:
"Thế nào?”
“...”
Hồng Ngọc trừng to con ngươi, sắc mặt đỏ bừng, hai chân bó chặt, hiển nhiên cảm giác được chiếc quần này còn quyến rũ hơn nhiều so với bộ mà nàng đang mặc.
Mà sắc mặt của thái hậu nương nương thì đỏ lên tím tái, đáy mắt chỉ còn lại khiếp sợ.
Thái hậu nương nương là tiểu thư khuê các danh môn vọng tộc, tuy rằng văn võ đều không quá xuất sắc, nhưng lễ nghi quy củ những thứ này vẫn là học rất tốt. Sau khi vào cung lại làm thái hậu, phải bảo trì ổn trọng, khí chất đoan trang, tuy rằng biết Nữ Đế sẽ mặc loại xiêm y xấu hổ chết người này, nhưng nàng và Ngây Ngốc chưa bao giờ dám chơi lớn như vậy.
Nhìn thấy vải vóc nhỏ trong tay, Thái hậu nương nương mặc dù biết đây là quần lót, nhưng cũng có thể tính là quần?
Một miếng vải mỏng nhỏ như vậy, mặc vào chỉ sợ bánh bao trắng đều có thể lộ ra bên cạnh, nửa trên vẫn là bán trong suốt, cái này có thể che khuất cái gì?
Hơn nữa còn là Dạ Kinh Đường tặng...
Hắn sợ là điên rồi! Cho dù có sắc tâm này, sao có thể để cho Thủy nhi cầm tới đây?