Nữ Hiệp Chậm Đã (Dịch)

Chương 1147 - Chương 1147: Kế Hoạch Hoàn Hảo

Chương 1147: Kế Hoạch Hoàn Hảo Chương 1147: Kế Hoạch Hoàn HảoChương 1147: Kế Hoạch Hoàn Hảo

Dạ Kinh Đường thấy vậy vội vàng đưa tay ấn vạt áo Ngọc Hổ xuống, nhíu mày nói:

"Không cần không cần, ta nhớ ra câu thơ thì đọc cho ngươi thôi, cũng không phải muốn chiếm tiện nghi của ngươi..."

"¬ 2"

Nữ Đế khẽ cúi đầu, nhìn về phía bàn tay đang đè cổ áo.

Dạ kinh đường phát hiện không đúng, thu tay lại như thiểm điện, ho nhẹ một tiếng làm ra hình dạng nhíu mày suy nghĩ sâu xa:

“Ta lại nghĩ cho ngươi một bài, ừm...'

Nữ Đế cảm thấy kinh hãi với Dạ ngày càng lớn mật khi dám ra tay với cả nàng.

Nhưng chỉ nghiêm túc chờ Dạ Kinh Đường suy nghĩ bài thơ, trong lòng nhớ lại câu chuyện vừa rồi.

Nhưng chờ đợi không bao lâu, Dạ Kinh Đường còn không nghĩ tới tay thứ hai, lỗ tai Nữ Đế bỗng nhiên nhúc nhích, đảo mắt nhìn về phía cửa sổ.

Dạ Kinh Đường thấy vậy dò hỏi: "Sao vậy?"

"Ngươi đi ra ngõ nhỏ phía sau nhìn xem, có động tĩnh."

Dạ Kinh Đường nhìn mưa gió ngoài cửa sổ, hai đầu lông mày nhiều thêm một chút ngưng trọng, tay ấn yêu đao lặng lẽ đi qua...

Ào ào ào -

Sắc trời đã tối, dọc theo đường sông đèn đuốc sáng chói, trong hẻm nhỏ phía sau lại hiếm thấy bóng người, tiếng mưa rơi dày đặc, thành động tĩnh duy nhất trong hẻm đá xanh.

Lương Thượng Yến đứng hàng lão tam ở Thanh Cơ các, ngồi xổm xuống ngay giữa ngõ nhỏ cách Văn Tinh các khá xa, đem tơ bạc nhỏ như tơ nhện, cẩn thận bọc lấy giá gỗ ở bên tường.

Đêm qua Lương Thượng Yến đã đi qua phủ Quốc công, nhưng vẫn chưa dò xét được tung tích Dạ Kinh Đường, liền đổi thành phương pháp ôm cây đợi thỏ, giấu ở trên núi cách rất xa, chờ mục tiêu xuất hiện.

Mà sự thật cũng giống như Thập Nhị Lâu tinh toán, chỉ cần là người đến Giang Châu, bất luận phú quý hay không, đều sẽ đến phố Nhạn dạo chơi, giống như đi kinh thành tất sẽ đến phố Ngô Đồng, chưa từng đi thì chỉ là gà mờ.

Lương Thượng Yến đợi đến trưa hôm nay, liền phát hiện có một đôi nam nữ cùng nhau rời khỏi Quốc Công Phủ, đi vê phía phố Nhạn, mặc dù khoảng cách rất xa lại có ô che, nhìn không rõ tướng mạo, nhưng không giống nô bộc gia đinh, cô nam quả nữ ra cửa cũng không tùy tùng, rất có khả năng chính là Dạ Kinh Đường.

Lương Thượng Yến là sát thủ lấy tiền của người thay người trừ tai họa, là làm kinh doanh dùng mạng đổi tiền, từ ngày tiến vào nghề này, sớm muộn gì cũng sẽ chết trên đường làm việc, cũng không tiếc mạng.

Nhưng không tiếc mạng, không có nghĩa là có thể tiếp nhận cái chết vô ích. Lương Thượng Yến biết rõ bản lĩnh của Dạ Kinh đường, nếu thật sự đụng phải, mười người như hắn cũng không đủ chết. Chuyến đi này vốn không có ý định thực sự động thủ, thuần túy là làm một vài hành động, coi như trả thù vì bảo vệ danh dự của Thanh Cơ các.

Dựa theo kế hoạch của Lương Thượng Yến, tìm được một cơ hội thích hợp, cho Dạ Kinh Đường một mũi tên rồi bỏ chạy, sau đó để Thập Nhị Lâu ở nơi cao chứng minh chuyện ám sát Dạ Kinh Đường là bọn họ làm.

Giang hồ hai triều nam bắc đều biết Thanh Cơ các quả thật rất uy tín, chỉ cần thu tiền, chuyện gì cũng sẽ liều mình thử lại một lần, nên lần này bọn hắn quyết định thử thêm một lần, không được sẽ đi ngay.

Không giết chết được Dạ Kinh Đường là bởi vì Dạ Kinh Đường quá lợi hại, có thể chạy trốn là bản lĩnh của bọn họ, người giang hồ không thể mắng hai người bọn họ tại sao không chết tại chỗ.

Tuy kế hoạch rất đẹp, nhưng thực tế lại có chút phiền phức - muốn dùng mũi tên bắn chúng võ khôi ở khoảng cách trăm trượng, kẻ ngốc cũng biết là không thể nào, chỉ cần tên vừa ra khỏi cung, Dạ Kinh đường cũng đã làm ra phản ứng rồi, dù sao thì Võ Khôi lao đi còn nhanh hơn tên bắn.

Còn ném phi đao ở khoảng cách gần cũng vậy, chỉ cần hắn ló đầu ra sẽ bị Dạ Kinh Đường để mắt tới, có thể khiến hắn chạy, trừ phi là Dạ Kinh đường lười đuổi theo.

Lương Thượng Yến cân nhắc nửa ngày, khả năng duy nhất khi động thủ mà có thể sống sót, chính là làm một cái bẫy trong ngõ hẻm vắng người, lại nghĩ cách dẫn Dạ Kinh Đường tới, giãm vào bấy liền nổ tung.

Động tĩnh như vậy có thể kinh động tới nhiều người, tin tức ám sát có thể truyền đi, lại còn không cần bản thân ở đây, có thể nói là lưỡng toàn kỳ mỹ.

Lương Thượng Yến biết Võ Khôi có cảm giác mạnh mẽ như thế nào, vì thế vẫn luôn dùng Thiên Lý Kính truy tung ở nơi cao, lúc này động thủ, cũng là lén lén lút từ một chỗ tối ngay gần ngõ nhỏ của Văn Tinh Các, theo lý thuyết không có khả năng bị phát hiện tung tích.

Nhưng đáng tiếc là hắn không biết nữ nhân bên cạnh Dạ Kinh Đường kia là nữ hoàng đế Đại Ngụy, còn đáng sợ hơn so với Diêm Vương của Hắc nha môn Dạ Kinh Đường nhiều.

Lương Thượng Yến cẩn thận bố trí cơ quan xong, chợt nghe xa xa truyền đến tiếng vang:

Tí tách tí tách -

Hạt mưa nện ở mặt ô, lại theo tiếng ô trượt xuống.

Lương Thượng Yến dừng động tác lại, liếc mắt nhìn sang bên cạnh.

Ở một cửa hàng cách khoảng mười trượng, treo một cái đèn lồng vàng mờ ảo theo gió phiêu diêu, ánh sáng chiếu sáng phương viên hơn mười trượng xung quanh.

Một bóng đen chẳng biết xuất hiện từ lúc nào, tay phải cầm ô giấy dầu, đứng yên lặng ở trong mưa nhỏ rì rào, trời tối không nhìn thấy mặt, chỉ có thể nhìn thấy bên hông hiện ra thanh đao, cả người giống như im ắng xuất hiện đòi mạng ở trong ngõ nhỏ, đang dùng một đôi mắt u ám nhìn hắn. Sàn sạt sàn sạt...
Bình Luận (0)
Comment