Chương 1160: Ý Của Ngươi Là Gì
Chương 1160: Ý Của Ngươi Là GìChương 1160: Ý Của Ngươi Là Gì
Khi tia sét loé lên, một người vận hồng y xuất hiện ở cổng chợ.
Mỹ nhân mặc hồng y cầm một chiếc ô đỏ đứng trên phố bến tàu cũ, lộ ra vẻ đẹp gần như kinh diễm. Trong giây phút đó, mọi thứ xung quanh dường như mất đi màu sắc của nó, ngay cả chú chó hoang đang nằm bên đường cũng phải ngẩng đầu. Có vẻ như nó cũng biết tiêu điểm của thế giới lúc này là gì.
Ừng ực...
Ấm trà trong quán đang bốc hơi nghi ngút, nắp ấm phát ra từng tiếng lạch cạch nhưng bên ngoài quán trà lại rất yên tĩnh.
Tiết Bạch Cẩm hơi vươn đôi tay ngọc ngà, nhìn chằm chằm vào bóng dáng đã biến mất trong màn đêm một lần nữa, hơi nâng tay lên ý chỉ chỗ ngồi đối diện bàn trà.
Người từ xa bước từng bước đến gần, mỹ nhân hồng y chậm rãi xuất hiện dưới ánh đèn lồng mờ ảo, đặt gói vải màu đèn xuống dưới mái hiên phát ra âm thanh lạo xạo như tiếng ma sát của kim loại rồi từ từ câm chiếc dù giấy rời đi.
Lão chưởng quán trà ngẩng đầu nhìn mỹ nhân hồng y xinh đẹp đến độ khiến mọi vật mất đi ánh sáng này, có cảm giác như nàng ấy không phải một tức phụ đang bỏ trốn theo người khác mà giống như đang tìm rắc rối hơn. Có vẻ như là một lão giang hồ, hắn ta không nói gì, chỉ đứng dậy và đi tới hậu viện, tránh cho những người khác vô tình bị ngộ thương.
Nữ Đế tựa chiếc dù giấy vào hàng rào, dùng tay vuốt nhẹ phần tà váy phía sau rồi ưu nhã ngồi vào phía đối diện của bàn trà, giơ tay lật úp chén trà lại: "Đừng khẩn trương, ta không có ác ý gì cả."
Tiết Bạch Cẩm thân là người đứng đầu của giang hồ trong thiên hạ, lúc nghe được những lời này hẳn nên cười một cái. Nhưng không hiểu sao nàng lại cảm nhận được một cảm giác nguy hiểm mà mình chưa từng trải qua trước đây trên người của nữ nhân này. Sau một hồi suy nghĩ, nàng ấy khàn giọng hỏi: "Các hạ là ai?"
Nữ Đế ngồi khá nhàn nhã: "Lúc nãy mới vừa gặp được Tiết cô nương trên phố, nhanh như vậy mà cô nương đã không nhận ra ta rồi sao?" Dưới lớp mặt nạ, Tiết Bạch Cẩm hơi nhíu mày, sau khi phản ứng lại, người này chính là thị thiếp quyến rũ xinh đẹp ở bên cạnh Dạ Kinh Đường.
Người có khí chất kinh diễm như vậy chắc chắn không phải là một thị thiếp bình thường, ngay cả võ tướng cũng không thể có được khí thế như vậy. Hơn nữa, nàng cũng quen biết với những người có chức vị cao hơn mình, có thể thấy được người trước mắt nàng hoặc là một cao thủ ẩn thế, hoặc là Nữ Đế bí ẩn ở trong hoàng thành.
Nếu kết hợp với việc nàng ở bên cạnh Dạ Kinh Đường, thì vế đằng sau rõ ràng là có khả năng hơn. Tiết Bạch Cẩm đoán được thân phận của nữ tử hồng y thì lộ ra ánh mắt kinh ngạc, sau đó lại khôi phục dáng vẻ nữ hiệp cao lãnh của mình: "Bản lĩnh của các hạ rất lớn đó, biết rõ thân phận của ta vậy mà lại dám một mình đến đây."
"Nếu đưa Dạ Kinh Đường đi theo, chỉ sợ hắn sẽ mềm lòng mà cầu tình thay ngươi."
Nữ Đế bưng chén trà lên nhấp một ngụm, cảm thấy hơi nóng nên lại đặt xuống sau đó câm lấy gói vải màu đen ở bên cạnh đặt lên bàn trà rồi mở nó ra, để lộ bên trong là hai thanh giản màu vàng sậm: "Ngươi biết thứ này là gì không?"
Tiết Bạch Cẩm đương nhiên biết được, thần binh trấn quốc của hoàng tộc Đại Yến, hai thanh giản này của nàng được luyện ra từ kỹ thuật của Đại Yến. Nhưng mà đôi thần giản này được đặt trong ngoạ thất của Nữ Đế, không một ai dám động đến nó, nàng chỉ có thể sử dụng hàn thiết để làm ra một đôi giản cho mình dùng.
"Ý của các hạ là gì?"
"Đưa cho ngươi."
Nữ Đế đẩy hai thanh giản về phía trước: "Thiên hạ này của trẫm kể cả là chư vương hay là Bắc Lương cũng không thể chạm tay vào nó, một Bình Thiên Giáo nhỏ bé không thể mang đến cho ngươi cơ hội thành công. Nếu ngươi có được đôi giản này dùng nó để cống hiến sức mình cho võ đạo thì trẫm sẽ thay ngươi chăm sóc cho bá tánh ở Nam Tiêu Sơn, ngày tháng sau này của họ sẽ trở nên tốt hơn, ngươi sẽ có cơ hội bước đến chỗ cao hơn. Dạ Kinh Đường cũng không cần phải rơi vào thế tiến thoái lưỡng nan, chuyện này đối với mọi người đều là vẹn cả đôi đường."
Tiết Bạch Cẩm liếc nhìn đôi giản sau đó lại nhìn về phía Nữ Đế đối diện: "Ta là thế hệ thứ mười bốn của Tiết gia, bao đời qua đều thay Đại Yến trấn thủ Trấn Nam Quan. Ta cũng đã trải qua những chuyện phản tặc bạo loạn, gian thần xúi giục, phản quân diệt quốc, tân triều đàn áp. Cho đến nay vẫn chưa hề gục ngã, ta có thể vì bá tánh trong thiên hạ mà không làm phản, nhưng chuyện phản bội cựu chủ, quy phục tân triều thì hoàn toàn không làm được."
Nữ Đế nhẹ nhàng lắc đầu: "Trẫm coi trọng tài năng của ngươi, cũng nhớ đến sự trung liệt của toàn tộc Tiết gia, nên mới trực tiếp đến đây nói với ngươi một câu. Ngươi nghĩ rằng trẫm đây là đang thương lượng với ngươi sao?"