Nữ Hiệp Chậm Đã (Dịch)

Chương 1164 - Chương 1164: Cô Còn Nói Không Có Chuyện?

Chương 1164: Cô còn nói không có chuyện? Chương 1164: Cô còn nói không có chuyện?Chương 1164: Cô còn nói không có chuyện?

Tuy rằng nhìn chỗ nào cũng đẹp nhưng hợp lại với nhau thì không biết...

Hơn nữa cặp mắt xinh đẹp kia còn nhìn lên hắn, đáy mắt dần dần hiện lên sát khít

Đây là ai?!

Dạ Kinh Đường cũng không rõ trong lúc điện thạch hoả hoa làm thế nào đã thấy được nhiều chỉ tiết như vậy nhưng đúng là đã nhìn rõ, hơn nửa là cả đời khó quên, theo bản năng buông hai tay ra cũng chưa kịp rõ xúc cảm trên tay là gì.

Âm!

Rầm... hai người bay lên va chạm vào nhau lại rơi xuống sông.

Nữ Đế thấy Tiết Bạch Cẩm dừng tay lại tất nhiên cũng ngừng tay, điểm nhẹ mũi chân lên phía trước xem Dạ Kinh Đường bị đánh có chuyện gì không.

Kết quả không ngờ đến, nàng vừa mới nhảy lên mặt nước vài bước thì phía dưới sông bất ngờ nổ tung, một bóng người nhảy ra.

Tiết Bạch Cẩm nguyên bản lạnh lùng nhưng giờ hai má đỏ bừng, người lao ra khỏi mặt nước bắt được mắt cá chân của Nữ Đế cũng không đánh mà là túm lấy vạt váy đỏ.

Xé chiếc váy đỏ vốn đã bị rách mấy chỗ, chia năm xẻ bảy trên không trung lộ ra cơ thể trắng nõn như ngọc.

Nữ Đế vốn đề phòng đối phương tấn công hoàn toàn không dự đoán được Tiết Bạch Cẩm lại không nói võ đức như thế, vậy mà lại giống với nữ nhân kéo tóc xé xiêm y của nàng.

Không kịp đề phòng nên trên người nháy mắt chỉ còn chiếc khố gợi cảm, Nữ Đế kinh hãi vội vàng ôm lấy ngực.

Bình Thiên Giáo Chủ cho rằng lực đạo của Nữ Đế đã thu hay chưa thì vừa đúng lúc nàng đi tới chỗ Dạ Kinh Đường dùng chiếc áo choàng màu đỏ che lại cơ thể uyển chuyển còn không quên ném Nữ Đế về phía Dạ Kinh Đường, nhìn qua chính là một người vô hại.

Vì thế Dạ Kinh Đường mới lao ra khỏi mặt nước lại nhìn thấy một bóng người màu trắng bay tới đây, hắn cũng không thấy rõ là ai lại càng không dám tiếp nhận, chỉ nhắm mắt lại có chút sụp đổ thét lên: "Đừng đánh! Tất cả dừng tay cho taI"

Bùm-

Tuy Nữ Đế ngã xuống sông trong cơn giận dữ bị nữ tử giang hồ này xé xiêm y nhưng nàng vẫn xấu hổ đánh vào mặt Dạ Kinh Đường, nhanh chóng bơi ra sau lưng Dạ Kinh Đường lôi áo khoác ngoài quấn lấy mình.

Tiết Bạch Cẩm quấn chiếc áo choàng dài của mình, dùng cái váy đỏ đã rách che cơ thể. Hiển nhiên cũng không dám nhìn vào Dạ Kinh Đường, chỉ xấu hổ và giận dữ nhìn ra sau: "Ngươi chờ đó cho taI"

Nói xong nhảy ra khỏi mặt nước phi về phía bờ sông rồi nhanh chóng ẩn vào màn đêm, cũng không biết lời này nói cho ai. Nữ Đế lấy xiêm y của Dạ Kinh Đường nhanh chóng bao lấy thân mình, thấy nữ phản tặc cắt xiêm y nàng tức giận chưa nói còn dám ngoan độc nói, lúc này làm bộ muốn đuổi theo: "Ngươi đứng lại đó cho tai"

Tiết Bạch Cẩm rõ ràng không muốn đấu tiếp, chạy nhanh hơn. Hai mắt Dạ Kinh Đường nhắm lại tất cả đều là mộng, nghe thấy Ngọc Hổ sau lưng thì vội vàng ôm lấy nàng ta: "Đừng đừng đừng, cô nãi nãi, xin cô yên lặng một chút. Sao cô có thể ra ngoài một mình? Ta đã nói bao nhiêu lần..."

Nhìn Nữ Đế như không bị Tiết Bạch Cẩm đánh bại nhưng cho đến bây giờ đối thủ của nàng đều là bản thân mình, vừa rồi vẫn áp chế khí huyết trong cơ thể.

Mặt nàng lạnh như băng làm bộ muốn đuổi giết, đến khi Tiết Bạch Cẩm chạy đã xa mới thu lại khí thế, quay đầu lại có chút nóng nảy nói: "Ngươi tới làm cái gì? Ta đã có thể hàng phục nàng ta... khụ khụ”

Dạ Kinh Đường ở trong nước nhẹ nhàng ôm lấy Ngọc Hổ, thấy mặt nàng trắng bệch thì nhanh chóng kiểm tra có chỗ nào bị thương không đồng thời quát: 'Cơ thể cô có vấn đề còn chạy tới đánh nhau? cô muốn chết sao?!"

Nữ Đế bị mắng một câu, ánh mắt ngược lại lúng túng một chút, nàng ôm áo choàng không cho Dạ Kinh Đường nhìn loạn, nhẹ giọng nói: "Ta không sao.”

"Cô còn nói không có chuyện?!"

Dạ Kinh Đường định mắng hai câu nhưng trong nước đúng là không thích hợp để nói chuyện, sợ cơ thể Ngọc Hổ lại xảy ra vấn vấn đề, trở mình cõng nàng trên lưng nhanh chóng đi về phía bờ sông...

Bùm bùm... mưa to rơi xuống mui thuyền phát ra âm thanh dày đặc giòn vang, thuyền nhỏ trôi theo dòng nước đi về phía hạ lưu Đông Hồ.

Dạ Kinh Đường bất chấp mưa thu nhổ mỏ neo sau đó đi vào bên trong khoang thuyền lấy hỏa chiết tử từ thắt lưng ra thấy sáp bên trong chưa bị ngấm nước mới lau khô tay mở ra, dùng dao đánh lửa châm lên.
Bình Luận (0)
Comment