Chương 1189: Tặng Ngươi?
Chương 1189: Tặng Ngươi?Chương 1189: Tặng Ngươi?
Ở một bên khác, Giang Châu Thành.
Lúc Dạ Kinh Đường rời đi, đã sai người trở về tiếp đón.
Ban đêm không cần vây bắt đại ác ôn, Thủy Nhi xem như được thở phào nhẹ nhõm, chạy về phủ Quốc công thăm đồ đệ tốt và Thái Hậu.
Lạc Ngưng đợi ở đại trạch Trần gia, cũng không thể ôm Tam Nương nghịch gương suốt ngày ở bên ngoài không chịu về, khó tránh khỏi sẽ khiến tướng công bất mãn, vì thế sau khi rời giường liền quay lại bến tàu Giang Châu.
Đã vào đêm, trên bến tàu, người đi đường thưa dần.
Lạc Ngưng vận thanh y đầu đội nón che như nữ hiệp cô độc lạnh lùng trong giang hồ, sau khi tiến vào khách điếm trực tiếp lên lầu hai.
Bởi vì trong đầu suy nghĩ chuyện làm sao để hàng phục hồ yêu nên Lạc Ngưng không chú ý tới cái khác nhưng lúc vừa tới trước cửa lại nghe thấy âm thanh từ bên trong truyên đến:
'Sư phụ, con mặc có đẹp không?”
"Đẹp, ánh mắt của lão bản nương kia cũng không tệ..."
"Hì hì - rõ ràng là do dáng người con tốt..."
“Hừm......
Lời nói sư từ đồ hiếu truyền vào trong tai, đáy mắt Lạc Ngưng hiện ra ý cười, chậm rãi đi tới cửa, đẩy hờ quan sát một chút.
Trong phòng đốt nến, mỹ nhân lạnh lùng bạch y trắng như tuyết, lưng eo thẳng tắp ngồi xếp bằng trên giường, thoạt nhìn là đang luyện công.
Tiểu Vân Ly chỉ mặc một cái quần màu hồng cánh sen lộ ra vòng eo tinh tế, nửa thân trên mang một áo yếm màu xanh nhạt kiểu dáng mới lạ, nửa phần trên của cái yếm đeo trên cổ, phía dưới thì đến bên bờ nam bán cầu liền dừng lại, vừa đúng bao lấy hai khối tròn mềm mại, đôi vai trắng như tuyết, toàn bộ vùng rốn đều có thể trông thấy...
?1
Lạc Ngưng nhìn loại yếm này liên cảm thấy khá quen thuộc. Lần đầu tiên nàng mua ở cửa hàng Phạm gia chính là loại kiểu dáng này, chẳng qua chỉ khác ở chỗ đồ của nàng ấy được làm từ lụa mỏng, cách vải vóc cũng có thể nhìn thấy quả dưa hấu nhỏ; mà của Vân Ly là kiểu dáng kín đáo, mặt ngoài còn thêu tiểu uyên ương.
Chỉ có thời điểm bị tiểu tặc chà đạp, Lạc Ngưng mới mặc loại kiểu dáng này, nhìn thấy cảnh này tự nhiên giật mình nhanh chóng đẩy cửa ra.
Kẹt kẹt -
'A...P
Vân Ly đang soi gương, nghe thấy tiếng mở cửa kinh hãi vội vàng ôm lấy ngực, quay đầu phát hiện là sư nương lại nhẹ nhàng thở ra, còn xoay một vòng tại chỗ:
"Sư nương thấy thế nào? Có đẹp hay không..."
Cái yếm uyên ương màu xanh nhạt dưới ánh nến hiện ra màu sắc sáng ngời, có cảm giác tỏa ra ánh sáng lung linh, nhìn không hề lẳng lơ quyến rũ, trái lại hiện lên mấy phần thanh thuần linh động.
Nhưng Lạc Ngưng vẫn cảm thấy Vân Ly mặc cái yếm này không thích hợp, nàng đóng cửa lại, đi tới bên cạnh hỏi:
"Đây là ai mua cho con?”
Tiểu Vân Ly không biết cái này giống với cái của sư nương, rất thành thật trả lời:
"Ha ha... Kinh Đường ca ca mua cho con."
?1
Vốn Lạc Ngưng còn muốn giả bộ một chút, nghe thấy lời này trực tiếp không kìm được, đưa tay quay người Vân Ly lại:
"Dạ Kinh Đường? ! Hắn mua cho nội y cho con?"
Chiết Vân Ly chớp chớp mắt, cảm thấy hẳn là sư nương đang hiểu lầm, lại vội vàng giải thích:
"Cũng không phải, hôm nay Phạm di đi dạo phố, đang chọn y phục bị con và sư phụ đụng phải, thuận tiện cho con chọn mấy món, Kinh Đường ca ca trả tiền. Còn nữa, đây là cho sư nương."
Chiết Vân Ly nói, lấy từ trong túi nhỏ ra một cái túi chế tác tinh xảo đưa cho Lạc Ngưng.
Mặc dù Lạc Ngưng chưa thấy qua kiểu đóng gói này nhưng không cần nghĩ cũng biết bên trong là đồ vật khiến nàng mặt đỏ tới tận mang tai. Nàng lấy túi để qua một bên:
"Đã lớn được bao nhiêu rồi? Còn để Kinh Đường ca ca của con dùng bạc mua những này, có biết xấu hổ hay không?”
"Ai, con muốn tự mình mua nhưng Kinh Đường ca ca tự động đi trả tiền..."
"Được rồi, nhanh đi ngủ đi."
Chiết Vân Ly biết sư phụ và sư nương muốn đi ngủ, cũng không quấy rây, mặc lại váy sau đó câm gói nhỏ đi ra ngoài:
"Con về tiêu cục đây, con cũng mua cho Bình Nhi một món rất xinh đẹp, nhất định nàng ấy sẽ thích."
Lạc Ngưng cũng không biết nói cái gì cho phải, chờ Vân Ly rời đi mới lộ ra gương mặt hơi nghiêm túc, nhìn về phía Bạch Cẩm thờ ơ hỏi:
"Chuyện gì đây? Ngươi mang theo đồ đệ đi ra ngoài, sao lại để Dạ Kinh Đường giúp mua những thứ này?”
Tiết Bạch Cẩm bất động như núi, bình tĩnh đáp: "Hắn nguyện ý, Vân Ly cũng thích, ta có thể ngăn cản sao? Bình thường lúc ngươi ở cũng một chỗ với hắn, cũng mặc những thứ này à?" Môi Lạc Ngưng khẽ mấp máy, không biết xấu hổ thừa nhận, ngồi xuống bên cạnh:
"Làm sao ngươi biết, Tam Nương thích mặc những này, ngươi... Hả?"
Lạc Ngưng đang muốn đổi chủ đề, chợt phát hiện bên cạnh cái chùy trên bàn trang điểm còn đặt một cái túi, giống như đúc với cái vừa rồi nàng được tặng.
Đáy mắt Lạc Ngưng hiện ra mấy phần khác thường, đưa tay cầm tới:
"Ngươi cũng mua loại đồ này?!
Tiết Bạch Cẩm bị Vân Ly nhét vào trong tay, ngay cả nhìn cũng chưa từng nhìn, thẳng thắn trả lời:
"Lúc Dạ Kinh Đường mua y phục cho nữ tử cũng thuận tiện tặng ta."
"Hắn tặng ngươi?"