Nữ Hiệp Chậm Đã (Dịch)

Chương 1209 - Chương 1209: Có Ý G

Chương 1209: Có Ý G Chương 1209: Có Ý GChương 1209: Có Ý G

Phạm Thanh Hòa hơi sửng sốt, đứng dậy cẩn thận nhìn ra xa, còn Chim Chim lại vươn cánh lên bay ra bên ngoài thị trấn:

"Chít chít chít...'

Chỉ có một người một ngựa đi từ ngoài trấn vào, hiển nhiên cũng không phải không để ý đến chuyện bên ngoài mà chỉ lo vùi đầu lên đường.

Chim Chim vừa bay được không xa, con ngựa khó thuần đang lao nhanh vội vàng dừng bước, sau đó quay đầu chạy về hướng thị trấn.

Phạm Thanh Hòa vốn tưởng Nữ Đế đang chạy tới, đáy lòng còn hơi khẩn trương, phi thân dừng trên đường, định đến nghênh đón ngay lập tức.

Kết quả đợi đến khi con ngựa đến gần, liên phát hiện một tiên tử có dáng người thon thả ngồi trên lưng con ngựa khó thuần màu đỏ than, đầu trùm nón có rèm, lưng đeo trường kiếm và bình rượu hồ lô...

?2

Phạm Thanh Hòa sửng sốt, thần sắc đang có tâm sự nặng nề tức khắc biến thành vẻ ghét bỏ, sống lưng cũng thẳng hơn vài phần:

'Sao ngươi lại tới đây?”

Hí hí, hí hí...

Tiếng vó ngựa rất có tiết tấu dừng lại bên ngoài khách điếm, con tuấn mã mang hình thể kinh người không có một tiếng thở dốc sau chặng đường dài bôn ba. Chỉ ổn định đứng ở tại chỗ như bàn thạch, tâm mắt hướng lên trên, nhìn về phía con chim nhỏ đang dừng ở trên đầu.

Vì mặc váy nên cưỡi ngựa không tiện lắm, Tuyên Cơ Chân Nhân ngồi trên yên ngựa, đến nơi liền phi lên nhảy xuống đất, nắm lấy dây cương đánh giá khách điếm:

"Rảnh rỗi thấy chán quá nên đến đây xem xem, Dạ Kinh Đường đâu rồi?"

Nếu đổi lại ngày xưa, yêu nữ bỗng dưng chạy tới vừa mở miệng đã hỏi chỗ của Dạ Kinh Đường, Phạm Thanh Hòa cũng cảm thấy bình thường.

Nhưng bây giờ Phạm Thanh Hòa đã biết một vài chuyện, lại nhìn yêu nữ mang dáng vẻ tiên nữ bên ngoài, tất nhiên ánh mắt cũng thay đổi, nàng đến gần rồi nhíu mày nói:

"Ngươi có thấy ngại không? Thân là đạo cô của Ngọc Hư Sơn lại làm chuyện xằng bậy với nam đồ đệ, Dạ Kinh Đường mới rời đi một ngày đã gấp gáp đến đây để tìm, quả là... aiz..."

?

Tuyền Cơ Chân Nhân sửng sốt, quay đầu nhìn về phía Thanh Hòa đang tỏ vẻ đầy ghét bỏ, sau khi im lặng một lát, nàng gỡ nón có rèm xuống để lộ gương mặt lạnh lùng và diễm lệ động lòng người, trên gương mặt không những không có vẻ xấu hổ ê chê mà thậm chí còn tỏ ra hơi tò mò:

ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ “Người làm a di như ngươi cũng có cái kia với Dạ Kinh Đường sao?”

Vẻ mặt Phạm Thanh Hòa cứng đờ sau đó buồn bực và xấu hổ đáp: "Ngươi nói bậy gì đó? Ta sao có thể cùng các ngươi làm ác nhân cáo trạng trước?"

Tuyền Cơ chân nhân đi quanh Phạm Thanh Hòa đánh giá người một lượt: "Không cái gì, sao hắn lại nói chuyện của ta cho ngươi?"

"Ta..." Phạm Thanh Hòa chột dạ, có chút hoảng: "Ta tự mình nhìn rai"

"Ngươi thân là sư phụ của Tĩnh Vương, xằng bậy cùng tiểu bối vậy mà còn làm như không có chuyện gì.'

Trong lòng Tuyên Cơ Chân Nhân thật ra cũng hoảng nhưng trên mặt không lộ ra chút nào, nàng đưa tay kéo vạt áo Thanh Hoà: "Ta chỉ là đế sư cũng không phải là sư phụ của Dạ Kinh Đường, nam chưa cưới nữ chưa gả, có tình cảm với nhau thì có gì không đúng? Ngươi và Dạ Kinh Đường đúng là chính nhân bát kinh..."

Phạm Thanh Hòa hất tay kẻ trộm: "Ta chỉ là đông tộc của Thiên Lang Vương Phi, nói bối phận gọi tộc tỷ mà thôi..."

"Ý là ngươi cũng có thể quang minh chính đại ở cùng Dạ Kinh Đường còn ta không thể nói ngươi?"

Dù sao Phạm Thanh Hòa cũng là đối thủ của yêu nữ, nói mấy câu lại cuốn bản thân vào. Nàng mở miệng lại phát hiện không thể nói được, xoay người muốn đi không muốn để ý tới người da mặt dày dụ dỗ nam nhân này nhưng vừa quay đầu lại cảm thấy không đúng, nâng tay ngăn lại: "Ngươi rốt cuộc tới làm gì? Vừa rồi Dạ Kinh Đường bị thương cần nghỉ ngơi, ngươi có việc thì nói ở bên ngoài đừng nghĩ đi vào làm mấy chuyện... mấy chuyện đáng xấu hổ đó."

Tuyên Cơ Chân Nhân từ xa đến đây tất nhiên không phải đưa phúc lợi, ngược lại nàng còn muốn trừng phạt Dạ Kinh Đường.

Dù sao buổi tối hôm trước, Dạ Kinh Đường đã làm khổ nàng, cho đến buổi chiều ngày hôm qua nàng mới có thể hồi phục cũng chưa kịp tìm Dạ Kinh Đường tính sổ.

Thấy Thanh Hoà chặn đường, Tuyền Cơ Chân Nhân cũng không vội vàng đi tiếp ngược lại dắt ngựa vào chuồng hỏi: "Sao hắn lại bị thương? Long Chính Thanh không phải ở Hải Lâu sao?"

Phạm Thanh Hòa nghe vậy sửng sốt: "Long Chính Thanh đang ở Hải Lâu?"

"Đúng vậy, buổi chiều mới truyền đến tin nói là Long Chính Thanh đang ở Hải Lâu, ngay trước mắt."

Nói vần: "Niên thiếu khinh cuồng khí thổ hồng, tung hoành ngàn dặm chiến quần hùng. Như kim lão lai tâm do tráng, rượu đục thanh phong đãi sồ long."

Phạm Thanh Hòa chớp mắt: "Có ý gì?"

"Hạ chiến thư, có thể thấy muốn mở cuộc đấu anh hùng ở Hải Lâu để Dạ Kinh Đường qua đó đấu một mình."
Bình Luận (0)
Comment