Chương 121. Nhập Cung( 2)
"Ha ha. . ."
Dạ Kinh Đường không đoán được ý tứ Tĩnh Vương, nên cũng không dám tiếp tục nói loạn.
Trong lúc nói chuyện phiếm, hai người đi qua hành lang tòa nhà, đi tới bên trong một gian nhà thủy tạ xây ven hồ cá chép.
Kiến trúc nhà thủy tạ rất lịch sự tao nhã nhìn ra bên ngoài là là những khóm hoa năm màu đang khoe sắc, xung quanh treo rèm châu, phía đối diện hồ còn có vũ nữ đang nhảy múa tấu nhạc.
Bên trong Thủy tạ, khoảng chừng mấy chục món các loại sơn hào hải vị đặt đầy ắp trên bàn. Bên cạnh còn có vài hũ rượu lâu năm
Chim Béo trước kia chỉ ăn cá khô gà khô, nhìn thấy cảnh này hai mắt phát sáng, nhưng mà ở trước mặt người ngoài, nên vẫn cố gắng kiềm chế không xà xuống ngay, chỉ nhìn chằm chằm không rời mắt.
Đông Phương Ly Nhân ưu nhã ngồi lên chiếc ghế dài, dáng người cao gầy phối với áo mãng hoa lệ, dáng người cao quý mà mềm mại, phần ngực chỉ cần hơi nghiêng về phía trước liền có thể đặt ở trên bàn. Từ vai xuống đến eo và hông tạo thành một đường cong hoàn mỹ , không cần chủ động quyến rũ cũng đủ áp bức người khác.
Dạ Kinh Đường ngồi nghiêm chỉnh, không dám nhìn loạn chỉ dùng ánh mắt răn đe trừng chim chim.
Đông Phương Ly Nhân, tay bưng chén rượu lên kính:
"Ngươi lần này có công hộ giá, có muốn được ban thưởng cái gì không?"
Dạ Kinh Đường bưng chén rượu lên đáp lễ, thuận thế nói:
"Thiên Hợp Đao mà Cừu Thiên Hợp truyền thụ, ta đã học xong rồi, hôm qua còn dùng nó để đối địch, cũng xem như . . ."
Đông Phương Ly Nhân hiểu được ý, hào sảng nói:
"Bản vương đã nói thì sẽ thực hiện, ngươi đã làm việc cho ta, tự nhiên sẽ không khó xử ngươi. Chỉ là hôm nay chưa thể thả người được, Huyết Bồ Đề còn chưa quy án, trong kinh thành vẫn còn giới nghiêm. Tùy tiện thả Cừu Thiên Hợp ra khỏi địa lao sẽ dễ làm nha môn phân tâm để ý. Đợi hai ngày nữa bản vương tự sẽ an bài tốt, không cần ngươi quan tâm."
Dạ Kinh Đường yên tâm không ít, thấy Tĩnh Vương hào sảng như vậy, lại nói tiếp:
"Vậy « Đồ Long Lệnh ». . ."
Đông Phương Ly Nhân mắt giật giật, sắc mặt cũng trở nên nghiêm túc:
"Trước đó đã ước định, ngươi dùng một bộ công pháp để đổi lấy Đồ Long Lệnh, hiện tại bản vương đã học được Thiên Hợp Đao chưa?"
Dạ Kinh Đường sững người, thầm nghĩ: Ngươi tay chân vụng về không học được, còn không biết xấu hổ mà hùng hồn lấy lý đo này đến chất vấn ta?
Nhưng lời này tuyệt đối không thể nói, Dạ Kinh Đường bất đắc dĩ gật đầu:
"Tại hạ sẽ chuyên tâm suy nghĩ phương pháp tu luyện, nhanh chóng đem Thiên Hợp Đao truyền thụ cho điện hạ."
Đông Phương Ly Nhân khẽ vuốt cằm, uống hai chén rượu xong thì chợt nhớ tới Dạ Kinh Đường muốn ra ngoài, nhưng Thánh thượng vừa rồi chỉ đích danh Dạ Kinh Đường muốn để hắn tiến cung tuần tra...
"Dạ Kinh Đường, lúc trước ngươi nói muốn về phụ giải quyết chuyện làm ăn của gia đình, có gấp không?"
Dạ Kinh Đường sợ bị Tĩnh Vương giữ lại, làm lỡ việc của Hồng Hoa Lâu, chỉ có thể nói:
"Thời gian đã định trước, có chút gấp. . . Điện hạ có sắp xếp gì sao."
Đông Phương Ly Nhân thở dài:
"Huyết Bồ Đề chưa quy án, nếu là hoàng cung xảy ra nhiễu loạn, bản vương sẽ bị triều thần vạch tội. Vốn muốn phái ngươi đi hỗ trợ tuần tra hoàng thành hai ngày, nhưng ngươi đã có việc gấp thì thôi vậy"
Đi hoàng thành tuần tra?
Hình như ta lại không còn vội nữa. . .
Dạ Kinh Đường quả thực không nghĩ tới, hạnh phúc có thể đột nhiên tới như này, thấy Đông Phương Ly Nhân chuẩn bị từ bỏ an bài, hắn vội đáp lại:
"Có thể được tận lực vì điện hạ là vinh hạnh của tại hạ. Từ. . . Trong nhà quả thật có việc gấp, nhưng là vào vài ngày nữa cùng thời gian ta tuần tra trong cung không trùng nhau."
Đông Phương Ly Nhân khẽ vuốt cằm, nhớ tới ‘Lời dặn’ của Vương thái y phu nhân, cảm thấy không nói cũng không được, liền uyển chuyển nói:
" Thánh thượng đương triều là thân nữ nhi, hậu cung không có phi tần, nam tử đi vào cũng không có quá nhiều kiêng kị. Ngươi trong lúc tuần tra, nếu nhìn trúng cung nữ nào cứ thoải mái nói với bản vương, ngươi có công hộ giá, ban thưởng cho ngươi mấy người rót nước bưng trà cũng được."
Dạ Kinh Đường hơi suy nghĩ, cảm thấy lời này là đang khảo nghiệm hắn, chính trực nói:
"Điện hạ nói đùa rồi, ta cho dù cần người bưng trà rót nước đi nữa, nhưng sao lại có thể chạy đến hoàng cung đại nội tìm chứ. Chừng nào thì ta bắt đầu tuần tra hoàng cung?"
Đông Phương Ly Nhân uống vài chén rượu, gương mặt đã nhiễm lên một chút đỏ hồng, liếc mắt nhìn về phía Dạ Kinh Đường:
"Bồi bản vương uống rượu ngươi cảm thấy không thú vị sao, mới đó đã vội vã muốn đi?"
"Điện hạ quá lời rồi, tại hạ sợ uống nhiều sẽ để lỡ chính sự."
Đông Phương Ly Nhân thấy Dạ Kinh Đường ăn nói lễ nghĩa, trước mặt mỹ nhân rượu ngon chính lại có biểu hiện của chính nhân quân tử, trong lòng liền không khỏi cảm thán một câu:
"Quả thật có phong thái quân tử, cũng không biết ý trung nhân của hắn là nữ tử như thế nào. . ."
Đông Phương Ly Nhân lấy ra một khối lệnh bài, ném cho Dạ Kinh Đường:
"Chúng ta không biết phản tặc có đến quấy nhiễu hoàng thành hay không nên ngươi đi tuần tra càng sớm càng tốt, cầm lấy lệnh bài này của bản vương, đi tìm Thương Tiệm Ly, hắn sẽ nói cho ngươi những điểm cần chú ý."
Dạ Kinh Đường tiếp nhận lệnh bài, đứng dậy chắp tay thi lễ cáo từ.
Chim chim cũng cẩn thận đi theo, ra đến trước cửa còn đập nhẹ cánh:
"Chít chít ~ "
Chào rồng béo tỉ tỉ
Đông Phương Ly Nhân lộ ra ý cười, cũng đưa đưa tay lên vẫy đáp lại nói:
"Chít chít!"
Đợi một người một chim đi ra khỏi thuỷ tạ, Đông Phương Ly Nhân mới thở dài, hai đầu lông mày nhíu lại, hiện lân mấy phần khó xử. . .